Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 556 - Chương 556 - Đại Chiến Bắt Đầu (10)

Chương 556 - Đại Chiến Bắt Đầu (10)
Chương 556 - Đại Chiến Bắt Đầu (10)

Người dịch: Whistle

Một linh mục lớn tuổi đến gần Hùng Nhân Hoàng rồi mở miệng khuyên: "Bệ hạ, ở lại đại doanh rất nguy hiểm, ngài mau tránh lui đi.”

“Đợi khi đại quân quay về rồi mới tính số với đám quân đội nhân tộc này."

Bởi vì bị đánh cho không kịp trở tay, cho nên Hùng Nhân hoàng đình còn có rất nhiều thủ đoạn không thể nào thi triển.

Nếu như ở trong hang ổ của bọn chúng, đừng nói là 4.000 kỵ binh nhân tộc, cho dù là 40.000 kỵ binh nhân tộc cũng không nhất định đủ.

"Không được, không thể từ bỏ đại doanh được. Cho dù như thế nào thì chúng ta cũng phải cố thủ.”

“Chuyện này không chỉ liên quan đến thể diện của Hùng Nhân Tộc ta, mà còn quyết định địa vị của chúng ta ở trong Đế quốc Thú Nhân.”

“Thi triển bí pháp đi, cho dù có phải vứt bỏ toàn bộ quân đoàn trong doanh trại này thì ta cũng sẽ không tránh lui!"

Lời nói của Hùng Nhân Hoàng làm cho lão Linh mục cạn cmn lời. Lão ta muốn Hùng Nhân Hoàng tránh lui là vì thuận tiện cho việc thi triển bí pháp.

Nếu như Hùng Nhân Hoàng ở lại trong phạm vi bao phủ của bí pháp thì cũng sẽ bị bí thuật ảnh hưởng, lúc đó ông ta mà cầm vũ khí lao ra ngoài huyết chiến với địch nhân thì bỏ mẹ luôn.

"Bệ hạ, hay là ngài mang theo hộ vệ thối lui ra hậu doanh trước đi, tránh việc bị bí thuật ảnh hưởng."

Lão Linh mục vội vàng giải thích.

Sau khi biết được bản thân mình đã hiểu lầm, Hùng Nhân Hoàng bèn nở một nụ cười lúng túng rồi lặng lẽ chạy ra hậu doanh.

Không kêu ông ta làm đào binh là được, trong từ điển của Hùng Nhân Tộc không có chuyện vứt bỏ doanh trại để chạy trốn. Cho dù là muốn đi thì đó cũng là lúc thi hành chiến lược chuyển dời.

Không còn lo lắng, một hành khúc thần bí đột nhiên vang lên trong đại doanh. Các binh sĩ thú nhân vốn đang bị đánh cho tan tác sau khi nghe được hành khúc này thì cả đám giống như đầy máu phục sinh vậy.

Hai mắt đỏ bừng, trên trán lóe lên lục quang, làm cho người người cảm thấy sợ hãi.

Sau khi ý thức được không thích hợp, Hudson vội vàng triệu hoán Belersden xuất thủ ngăn cản, tiếc là các cao thủ thú nhân trong doanh trại đã chắn ở phía trước.

Chỉ vì một chút trì hoãn này mà Linh mục thú nhân đã hoàn thành bí thuật. Toàn bộ công sức của Hudson đều đổ xuống sông xuống biển, hắn đang vô cùng tức giận.

Không nói đến việc bắt sống Hùng Nhân Hoàng, chỉ riêng chiến tích công phá Hùng Nhân hoàng đình đã có thể nâng hắn lên hàng ngũ danh tướng trên đại lục rồi.

Sau này chỉ cần ổn định, sau cuộc chiến hắn vẫn có cơ hội rất lớn để được nâng lên thành một vị Bá tước.

Đương nhiên loại chuyện này vẫn phải xem kỳ ngộ, ở trong thời đại một cây củ cải một cái hố, công lao chỉ là phụ, quan trọng là phải có hố trống.

Theo các quy tắc hiện hữu của trò chơi, nếu như không có Bá tước lĩnh vô chủ xuất hiện, cho dù có lập được nhiều công lao đi nữa thì cũng phí công mà thôi.

Cái mà Quốc vương có thể cho chỉ là một đống chức suông. Ví dụ như ban tặng một đống lãnh địa của Đế quốc Thú Nhân, có năng lực thì tự đi mà lấy.

Nếu như tìm hiểu sâu hơn liền sẽ phát hiện hang ổ của Đế quốc Thú Nhân đã bị các đời Quốc vương của Vương quốc Alpha phân đất phong hầu ra ngoài vài chục lần rồi.

Vì phòng ngừa tước vị tràn lan, lãnh chúa đất phong không tới đất phong thì tước vị sẽ hết hiệu lực sau một đời.

Những gì để lại cho thế hệ mai sau chỉ là một trang sử huy hoàng có thể lấy ra để chém gió, sau đó chính là cảm thán không đủ thời vận.

"Sưu, sưu, sưu..."

Tiếng mũi tên xé gió vang lên như đang thể hiện lửa giận ngập trời của Hudson.

"A!"

Một tiếng hét thảm thiết từ trong thú nhân phát ra, bốn mũi tên đã bị người ta cản lại ba mũi, chỉ có một mũi tên lấy được chiến quả.

Hudson không có thời gian để xác minh chiến quả, bởi vì hắn đã bại lộ vị trí, cho nên hắn liền quyết đoán hòa mình vào trong đại quân.

"Jim, để cho người phía dưới dùng Lưu Ảnh Thạch ghi chép kỹ càng một chút.”

“Đặc biệt là đám cao tầng của Hùng Nhân hoàng đình này nhất định phải xuất hiện trong Lưu Ảnh Thạch."

Hudson phân phó thuộc hạ.

Dù có nói thế nào thì hắn cũng không thể từ bỏ công tích vĩ đại như việc tiến công Hùng Nhân hoàng đình này được.

Chỉ cần ghi lại hình tượng chiến đấu, không chừng trong lúc tuyên truyền, vì chính trị cần mà Vương quốc sẽ gia công một phen, biến thành công phá Hùng Nhân hoàng đình.

Loại chuyện khuếch đại chiến tích này Hudson đã từng trải qua hai lần trước đó rồi, cũng đã xe nhẹ đường quen.

Chỉ tiếc là lần này không có vương tử Caesar đưa thân ra trước ngăn cản, nếu không đây sẽ không còn là khả năng nữa, mà nhất định sẽ biến thành "Công phá Hùng Nhân hoàng đình" .

Thú nhân khát máu liều mạng ngăn cản bước tiến của kỵ binh, sức chiến đấu cũng được tăng lên không chỉ một chút.

Chỉ trong chớp mắt, Hudson đã nghĩ đến bí thuật "Bài ca tế tự thú nhân" trong truyền thuyết . Mặc dù loại bí thuật này có hạn chế về mặt thời gian, nhưng tiếc là thời gian hiện giờ của hắn cũng không còn nhiều.

Một khi ở đây quá lâu thì sẽ không còn là quân viễn chinh đang tiến công Hùng Nhân hoàng đình nữa, mà là thú nhân muốn hủy diệt quân viễn chinh.

Nhìn thấy chiến kỳ của Hùng Nhân Tộc đang tung phấp phới theo làn gió, mắt Hudson lập tức sáng lên. Vất vả lắm mới ra ngoài một chuyến, ít nhiều gì cũng kiếm một vài thứ về làm kỷ niệm.

Chiến kỳ của Hùng Nhân Tộc vừa tràn ngập đặc sắc của dị vực, lại vô cùng duyên dáng chính là lựa chọn tốt nhất.

Mặc dù làm vậy sẽ khiến cho hắn bị Hùng Nhân Tộc ghi hận, nhưng chuyện đã đến nước này rồi, mối hận thù của song phương đã sâu tựa biển cả.

"Belersden, đừng có ham chiến, tìm cơ hội cướp cái chiến kỳ của Hoàng đình thú nhân về đây, tức chết đám gấu nhãi con này."

Hudson bắt chước ngữ khí của gấu con để nói chuyện.

Bình Luận (0)
Comment