Người dịch: Whistle
Vấn đề duy nhất là hiện giờ hắn còn chưa thể đưa chiến kỳ này ra ngoài, hoặc là nói Hudson không muốn bán nó với một cái giá rẻ mạt.
Công quốc Mosey hiện giờ đang quá bận rộn trong công cuộc phòng thủ, không bỏ nổi một cái giá lớn để mua chiến kỳ này.
Giao cho bọn họ thì ngoài dùng để cổ vũ sĩ khí ra liền chẳng có ý nghĩa thực chất nào nữa. Cho dù bọn họ có hứa hẹn gì đi nữa, Hudson cũng sẽ không ngốc chạy đến mức chạy đến Công quốc Mosey bảo vệ biên cương cho bọn họ.
Mang về nước thì đường xá lại xa xôi, ai biết giữa đường sẽ xảy ra chuyện gì chứ?
Lỡ như bị thú nhân chặn đường đoạt lại xem như toi công bận rộn một trận.
Hơn nữa lúc này Hudson cũng không thể về nước, Gia tộc Koslow không có người ở trong triều, cho dù có mang về nước thì cũng rất khó nhận được hồi báo vốn có.
Thay vì làm áo cưới cho người khác, chẳng bằng để lại trong tay để tô điểm vẻ ngoài. Chỉ cần treo trong phòng khách, bất kể là ai thấy cũng đều sẽ duy trì kính ý.
Trong khi huấn luyện quân sự cũng có thể thường xuyên lấy ra khoe khoang, để loại bỏ nỗi sợ thú nhân trong lòng của những binh lính bình thường..
Trải qua cuộc đại chiến lần này, Hudson đã cảm nhận được đại quân đang thuế biến. Không chỉ có đội quân tham chiến trở nên càng tự tin hơn, ngay cả sĩ khí của quân thủ thành cũng đang tăng vọt.
Bây giờ đã không còn xảy ra chuyện vừa nghe được tin thú nhân tới là bị dọa đến tè ra quần nữa.
Đám quý tộc bản địa Mosey vừa nghe đám đồng liêu ở bên cạnh liên tục khoác lác, vừa ao ước đố kị.
Loại đại chiến ở cấp bậc này, chỉ cần tham gia góp mặt cũng đủ để làm đề tài chém gió cả một đời rồi.
Đáng tiếc là trước khi cuộc chiến diễn ra thì lại chẳng có mấy người báo danh tham gia. Đương nhiên, cho dù bọn họ chịu báo danh thì Hudson cũng sẽ không cho họ có cơ hội lên chiến trường hố bản thân mình.
Cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội để tên của mình xuất hiện trong danh sách chiến công. Chỉ cần tặng cho Hudson lão gia một phần hậu lễ là sẽ được trèo lên.
Chiến công lớn nhỏ thì cứ dựa theo giá trị lễ vật để quyết định. Dù sao quân viễn chinh và quân Mosey là hai hệ thống khác nhau, ai cũng sẽ không tranh đoạt tài nguyên của đối phương.
Sau khi giải quyết xong vấn đề nội bộ, một bức tin chiến thắng đã trải qua nghệ thuật gia công đã được gửi khắp tứ phương với danh nghĩa của quân viễn chinh.
Nghĩ tới chuyện này thì Hudson liền không nhịn được phải phàn nàn một câu: Trong nước không coi trọng quân viễn chinh, nên ngay cả việc trực tiếp liên lạc với vương đô cũng là khó khăn trùng điệp.
Mỗi lần muốn đưa tin, hoặc là để cho kỵ binh Griffin của Người Mosey đưa dùm, hoặc là tự mình phái tín sứ phóng ngựa phi nước đại hơn nghìn dặm.
Có chỗ xấu thì cũng có chỗ tốt, chỗ tốt lớn nhất chính là Hudson có rất nhiều quyền lực, không cần chuyện gì cũng phải đi xin chỉ thị.
Ngay cả việc phát động một cuộc đại chiến cũng không cần phải báo cáo với Vương quốc. Nếu là nếm mùi thất bại thì còn có thể trực tiếp phong tỏa tin tức.
Chỉ cần khống chế được quân viễn chinh, kịp thời bổ sung những binh sĩ đã bị tổn thất liền có thể lừa gạt được.
Đối với một quốc gia đã chiến đấu ác liệt với thú nhân trong một thời gian dài mà nói, việc bị thú nhân đuổi chạy khắp nơi cũng chẳng tính là đại sự gì.
Chỉ cần không bị mất mặt trận, binh lực không tổn thất quá lớn, thì đều sẽ được tính là chiến lược chuyển tuyến.
...
"Cái gì, Bá tước Hudson chạy đi tiến công Hùng Nhân hoàng đình rồi?"
Nguyên soái Hodge hỏi với vẻ mặt khó tin.
Chiến báo còn chưa có kết quả, tin tức đã truyền ra ngoài trước một bước. Bởi vì trước đó hắn đã liên lạc với những hàng xóm lân cận, cho nên tất cả mọi người đều đang chú ý cuộc chiến này.
Tình huống cụ thể thì không biết, nhưng mà nhìn thấy cảnh thú nhân bị đuổi chạy tán loạn khắp nơi thì mọi người liền biết là Hudson đã đánh thắng trận.
Loại chuyện tốt này đương nhiên là phải thông báo cho lão đại của mình một tiếng. Nguyên soái Hodge vốn chỉ coi đây là một trận thắng nhỏ, nên không hề để ở trong lòng.
Nhưng mà những tin tức lần lượt ập tới sau đó đã làm cho ông ta càng ngày càng kinh hãi. Nhưng dù sao Nguyên soái Hodge cũng là người từng trải, trận chiến lớn nào cũng từng thấy qua, cho nên còn có thể miễn cưỡng ổn định.
Nhưng khi tin tức chuyện Hudson tiến công Hùng Nhân hoàng đình vừa được truyền tới, vị lão nguyên soái này đã không còn ổn định được nữa, ông ta cũng không thèm quan tâm đến hình tượng gì đó, trực tiếp hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
"Đúng vậy, nguyên soái các hạ. Khi vừa nhận được tin từ người phía dưới truyền đến, chúng tôi cũng không dám tin tưởng, còn phái người tới doanh trại của Hùng Nhân Tộc điều tra một phen.”
“Xét theo tình huống ở hiện trường, đúng là bọn chúng vừa mới đã trải qua một cuộc đại chiến, doanh trại bị phá hoại nặng nề.”
“Dựa vào tin tức mà quân phòng thủ ở các nơi truyền đến, quân đội của Tứ Đại Hoàng Đình khác cũng đột nhiên nhận được lệnh điều động, toàn bộ đều đang đi thẳng về phía của Hùng Nhân Hoàng Đình.”
“Có thể sơ bộ xác định rằng Hùng Nhân hoàng đình bị ngoại địch uy hiếp nghiêm trọng nên mới phải cầu viện Tứ Đại Hoàng Đình khác.”
“Lực lượng duy nhất gần đó có thể gây ra mối đe dọa cho Hùng Nhân hoàng đình chỉ có quân viễn chinh của Vương quốc Alpha đang đóng trong Phi Hùng bảo.”
“Trùng hợp là vào ngày xảy ra chuyện, quân viễn chinh cũng tiến hành điều động một lượng lớn binh lực, những quân phòng thủ ở các pháo đài lân cận cũng xuất động quân đội để phối hợp tác chiến với quân viễn chinh.”
“Chẳng qua kế hoạch ước định ban đầu là mọi người sẽ ra ngoài đánh nghi binh với Hùng Nhân hoàng đình, ép cho đại quân Thú nhân được phái ra ngoài phải quay về.”
“Nhưng không biết nửa đường đã xảy ra chuyện gì, cuối cùng đánh nghi binh lại biến thành cường công.”