Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 562 - Chương 562 - Tin Chiến Thắng (3)

Chương 562 - Tin Chiến Thắng (3)
Chương 562 - Tin Chiến Thắng (3)

Người dịch: Whistle

Với tình huống trước mắt của Công quốc Mosey, nếu như thật sự đổi một vị chủ soái có năng lực tiến thủ lên, chuyển bại thành thắng được hay không thì không biết, nhưng đại khái là sẽ tiêu hao hết toàn bộ gia sản của mọi người.

Lấy yếu thắng mạnh chỉ là những chủ đề dùng để chém gió lúc bình thường. Nếu như xem là thật, muốn tướng lĩnh tiền tuyến phải hoàn thành mục tiêu này thì thật sự là nhân gian bi kịch.

"Gửi phần chiến báo này cho Vương quốc Alpha đi, lần thắng lợi này của quân viễn chinh mang ý nghĩa phi phàm, chúng ta sẽ phải trao đổi sâu hơn với họ về các vấn đề tiếp theo."

Tể tướng Herceg nói với một chút bối rối.

Trận đại bại trước đó không lâu đã làm cho quan hệ giữa hai nước xuất hiện một vết rách. Chỉ là dưới áp lực của thú nhân nên song phương mới ngầm bỏ qua.

Tình hình hiện giờ lại đột nhiên thay đổi, thực lực mà quân viễn chinh thể hiện vượt ngoài sự mong đợi của họ, và tầm quan trọng của Vương quốc Alpha lại được tăng lên.

Sự thay đổi này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước.

Trong lòng của Tể tướng Herceg đã thầm mắng Vương tử Caesar vô năng không chỉ một lần.

Nếu như quân viễn chinh sớm thể hiện ra sức chiến đấu như vậy thì cuộc chiến lần trước sẽ không thất bại thảm hại đến thế, tình thế của Công quốc Mosey cũng sẽ không sụp đổ.

"Tể tướng, vấn đề liên lạc với Vương quốc Alpha rất dễ giải quyết. Mặc dù chúng ta không gửi quân tham gia vào cuộc chiến này, nhưng mọi người cũng đã toàn lực phối hợp.”

“Có phần tin chiến thắng này, tất cả những điều không vui trước đây đều có thể được cho qua. Cho dù có khó khăn trắc trở thì đó cũng là chuyện mà nội bộ Vương quốc Alpha cần xoắn xuýt.”

“Bây giờ đến lượt chúng ta cần suy tính.”

“Quân viễn chinh lấy được đại thắng, tình thế ở tiền tuyến đã phát sinh biến hóa, đại quân chủ lực của Thú nhân lại chạy đi tiến công Công quốc Orton.”

“Cơ hội để chúng ta rút binh lực từ tiền tuyến về giải vây cho Dapest đã xuất hiện."

Bộ trưởng bộ ngoại vụ Renato vừa nói xong, cặp mắt của những người ở đây lập tức phát sáng.

Vừa rồi chỉ tập trung chú ý vào chiến báo, bây giờ được nhắc nhở như vậy, mọi người lập tức phản ứng lại, bước ngoặt của chiến tranh đến rồi.

Bọn họ vẫn luôn bị đại quân Thú nhân bao vây, muốn nói trong lòng không hoảng loạn là không thể nào. Nếu như có thể đuổi quân đội thú nhân ở bên ngoài rời đi, đối tại chỗ tất cả mọi người đều là một chuyện tốt.

Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy mong chờ của đám đồng liêu, Bộ trưởng bộ quân vụ Martins lập tức cảm thấy áp lực như núi.

Ông ta cũng rất muốn giải vây cho Dapest! Nhưng vấn đề là phải làm được mới được, nếu không tính toán cẩn thận, không chừng lại bị thất bại nặng nề một lần nữa.

Sau khi phân tích sâu về nguyên nhân thất bại của chiến dịch Dacias, Martins đã rút ra được bài học cho mình, cũng đã mất đi sự tự tin khi tham gia một trận chiến lớn.

Không liên quan gì đến quân số, hoàn toàn là vì quân đoàn mới thành lập không thể sử dụng được. Thủ thành thì còn miễn cưỡng, nếu như quyết chiến nơi dã ngoại thì chính là một gánh nặng.

Chỉ dựa vào số lượng quân đoàn chủ lực ít ỏi trong Công quốc mà muốn đánh bại đại quân Thú nhân thì thật sự là quá khó. Hơn nữa, dù có muốn điều binh khiển tướng thì cũng phải hỏi xem thú nhân có chịu hay không đã.

Chẳng qua áp lực mà đám đồng liêu này tạo ra quá lớn, khiến cho ông ta không thể nói lời cự tuyệt được. Trong nháy mắt này, dường như Martins đã nghĩ ra điều gì đó, bèn đột nhiên mở miệng nói:

"Chỉ dựa vào lực lượng của chúng ta mà muốn giải vây cho Dapest thì vẫn còn chưa đủ. Mặc dù quân chủ lực của thú nhân đã rời khi, nhưng cũng không phải là sẽ không trở về.”

“Nếu như không thể tốc chiến tốc thắng, không thể nhanh chóng kết thúc cuộc chiến trước khi quân chủ lực của địch nhân trở về thì người của chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.”

“Trước mắt thì hầu hết các quân đoàn chủ lực của Công quốc đều bị thú nhân áp chế, quân đoàn tốt nhất để điều động chính là quân viễn chinh của Vương quốc Alpha.”

“Muốn hoàn thành được kế hoạch này, tốt nhất là chúng ta nên liên lạc với Bá tước Hudson để trưng cầu một lần ý kiến của hắn trước."

Bản thân mình không chịu nổi áp lực, vậy thì cũng chỉ có thể chuyển giao mâu thuẫn. Các tướng lĩnh trong nước đều phải chịu sự ảnh hưởng của đám quyền quý này, nên cũng rất khó gánh vác áp lực.

Quân viễn chinh thì khác, là viện binh bên ngoài, quân viễn chinh có được quyền chỉ huy tác chiến độc lập, trên danh nghĩa là do Công quốc Mosey chỉ huy, nhưng thực tế thì Công quốc cũng chẳng ước thúc được quân viễn chinh.

Đối với Hudson mà nói, văn thư quân lệnh mà Công quốc Mosey ban ra chẳng có ý nghĩa gì cả, hắn tùy thời đều có thể ném vào thùng rác.

Trưng cầu ý kiến của đối phương là một đề nghị thật lòng. Nếu như song phương không đồng ý, bỏ gánh bãi công là chuyện bình thường.

Nghe được lời này, đám người liếc mắt nhìn nhau một cái, không có người nói thêm câu nào.

Dù có nói thế nào thì ở bên ngoài thành Dapest cũng đang có hơn ba mươi vạn đại quân Thú nhân đóng giữ. Ngay cả khi chỉ còn lại một quân đoàn kỵ binh Behemoth không đủ biên chế áp trận thì cũng chẳng có ai dám phớt lờ.

Không có một đội quân tinh nhuệ đi cuốn lấy kỵ binh Behemoth, muốn giải vây cho Dapest là chuyện gần như không có khả năng.

Người trong nhà biết chuyện nhà mình, quân thường trực của Công quốc co cụm phòng thủ trong Pháo đài August mà còn bị tổn thất nặng nề, đội quân có sức chiến đấu mạnh nhất hiện giờ đều là tư quân của các đại quý tộc.

Không ai dám chắc là tư quân của mình có thể đối chiến được với quân đoàn kỵ binh Behemoth hay không. Những chuyện cực nhọc và có rủi ro cao như thế này, tốt nhất là nên tìm một kẻ ngốc nhiều tiền đến gánh vác.

Nhìn chung toàn bộ chiến trường, kẻ thích hợp nhất hiện giờ chỉ còn lại quân viễn chinh của Vương quốc Alpha rồi.

Bình Luận (0)
Comment