Người dịch: Whistle
Đối mặt với lời trách cứ của phụ thân, Vương tử Caesar hơi đổi sắc mặt, dường như muốn mở miệng nói cái gì, nhưng không biết tại sao, lời đã ra đến khóe miệng lại bị y nuốt vào.
Cục diện rối rắm quá lớn, trong lúc còn ở Công quốc Mosey, y vẫn không cảm nhận được gì, nhưng sau khi về nước, Vương tử liền phải chịu áp lực nặng nề.
Người nhà của đám quân viễn chinh liền kéo bè kết phái nháo đến vương đô, muốn vương thất cho ra một lời giải thích.
May mắn là Caesar III ứng đối thoả đáng, cộng thêm thế cục phức tạp, tạm thời còn chưa xác định thân phận của những người đã chết, nên mới trấn an được đám người này.
Làm cho người thân của quân viễn chinh yên lòng cũng không có nghĩa là chuyện này đã kết thúc. Bởi vì ảnh hưởng sâu rộng mà chuyện này mang lại sẽ đi theo tiểu Caesar cả cuộc đời.
Bây giờ không ai làm ầm ĩ là bởi vì y chỉ là vương tử. Một khi thăng cấp thành Quốc vương trong tương lai, đây chính là đồng chip mà các đại quý tộc có sẵn trong tay.
Nhìn thấy cảnh này, Caesar III càng giận hơn. Nhưng mà lý trí đã khiến cho ông ta phải thu liễm tính khí, cưỡng ép kiềm chế suy nghĩ động thủ đánh người.
"Được rồi, tiểu Caesar. Con cũng không còn nhỏ nữa, có một số việc nhất định phải học được cách đối mặt.”
“Thừa nhận bản thân mình có thiếu sót ở một khía cạnh nào đó là chuyện không có gì phải xấu hổ cả. Trên đời này không ai là hoàn hảo cả, ai cũng có khuyết điểm của riêng mình.”
“Chỉ là có người che giấu không tốt, để cho thiếu sót này bại lộ ra ngoài; có người thì lại che đậy rất kỹ..”
“Cho dù có che đậy như thế nào, những gì nên tồn tại thì vẫn sẽ luôn tồn tại.”
“So sánh các quý tộc bình thường, chúng ta có nhiều lợi thế hơn. Một vị Quân vương hợp cách không cần phải tự mình làm hết mọi việc, chuyện xông pha chiến đấu có thể giao cho người khác đi hoàn thành.”
“Đừng để bị phân tâm bởi những truyền thống trên đại lục. phương pháp sinh tồn của Vương quốc Alpha không giống với bọn họ. Có một đại địch như thú nhân ở đây, mọi chuyện đều phải lấy sinh tồn vi thượng, chúng ta không thể tùy hứng được.”
“Con cũng không phải là vị Vương tử duy nhất không thích hợp ra chiến trường, trong số các vị Quân vương trước đây của Vương quốc Alpha ta, có hơn một nửa trong số đó đã tự nguyện từ bỏ quyền chỉ huy quân đội.”
“Suy nghĩ cho kỹ đi!"
Đều là những lời thật lòng, mặc dù vương thất cất giữ rất nhiều truyền thừa liên quan đến quân sự, nhưng thực sự là không có bao nhiêu vị Quân vương có thiên phú mang binh.
Bao gồm cả Caesar III, năng lực thống soái đại quân của ông ta cũng rất rác rưởi.
Khác biệt duy nhất nằm ở chỗ: khi thử chỉ huy quân đội tác chiến, ông ta ngã không đau như con trai mình mà thôi.
Một trận thua nhỏ không đáng nhắc tới, thương vong không lớn cũng không có phiền toái gì, chỉ cần an bài một người gánh tội thay là được.
Sau khi rút ra bài học, Caesar III dốc toàn lực vào chính trị. Dựa vào thủ đoạn chính trị mạnh mẽ, ông ta cũng ngồi vững được trên vương vị.
Caesar III âm thầm thở dài một hơi, trên mặt lại nở một nụ cười thật tươi, như thể đang đắm chìm trong niềm vui chiến thắng.
Cho dù trong lòng ông có nghĩ như thế nào, những gì phải đối mặt thì vẫn luôn phải đối mặt. Thuộc hạ đánh thắng trận, là một vị Quân vương hợp cách, ông ta nhất định phải thể hiện sự vui mừng của bản thân.
Đặc biệt là vào những thời khắc mấu chốt như lúc này, nếu như không thể hiện vẻ mặt vui mừng thì rất dễ bị người phía dưới hiểu thành: Đố kị người tài.
Đối với một vị Quân vương, một khi đã bị gán cho cái mác "đố kị người tài " thì sẽ rất khó để nhận được sự ủng hộ của các quý tộc.
...
"Quân viễn chinh đã giành được hai lần đại thắng trong cùng một ngày tại Công quốc Mosey.”
“Phục kích đoàn xe hộ tống của thú nhân, đánh tàn phế 4 quân đoàn thú nhân, trong đó còn bao gồm cả một quân đoàn chủ lực của Người Gấu, thu hoạch được 3 vạn thủ cấp của địch nhân, đoạt được một cây chiến kỳ của Hùng Nhân hoàng đình.”
“Chiến quả phong phú, có thể nói là phong phú nhất từ khi cuộc chiến này bắt đầu. Quân viễn chinh lấy được chiến tích như vậy, Tử tước Hudson là người có công đầu.”
“Chiến tranh vẫn còn đang tiếp tục, chúng ta tạm thời chưa thể tính toán chiến công cụ thể, mọi chuyện chờ sau cuộc chiến rồi tính.”
“Tể tướng, mau chóng sắp xếp người mang phần chiến báo này đi thông truyền khắp cả nước, để khích lệ sĩ khí của dân chúng."
Caesar III cười ha hả nói.
Nếu như có người từng xem qua chiến báo thì sẽ biết chiến tích trong miệng Quốc vương có một chút biến hóa so với chiến tích mà quân viễn chinh đưa tới.
Vốn là "trọng thương", nhưng đến trong miệng của Caesar III lại biến thành "đánh tàn phế" .
Là một vị Quốc vương, trong một trường hợp chính thức như lúc này, tuyệt đối không thể nào xảy ra chuyện nói sai từ được.
Tất cả đều là để tuyên truyền chính trị, nếu không phải lo lắng chém gió lớn quá sẽ không có ai tin, ông ta còn định đổi thành hai chữ "toàn diệt" .
Tuy rằng tuyên truyền một cách gióng trống khua chiêng như vậy sẽ rất bất lợi với con trai mình, nhưng là một vị Quân vương, nhất định không được tùy tiện hành xử theo cảm tính.
"Bệ hạ, chúng thần đã bắt đầu công tác tuyên truyền rồi. Chậm nhất là trong vòng năm ngày sẽ truyền khắp mọi nơi trong vương quốc.”
“Ngoài tin chiến thắng ra, Người Mosey gửi cho chúng ta một tin tức. Vào 5 ngày trước, đại quân Thú nhân đã chia binh xuất phát về phía Công quốc Orton, có lẽ hiện giờ trận chiến đã bắt đầu rồi.”
“Người Mosey còn phái đặc sứ tới đây, trên danh nghĩa là để thảo luận về vấn đề ban thưởng cho trận đại thắng này, nhưng thực tế thì họ đang muốn nhận được nhiều sự ủng hộ hơn từ chúng ta.”
“Dựa theo thông tin tình báo mà chúng ta thu thập được, bọn họ đang lên kế hoạch để giải vây cho thành Dapest, nhưng lại khổ vì trong tay không đủ thực lực."