Người dịch: Whistle
Chỉ vì quá tin tưởng đồng minh nên lơ là sơ suất, đây chỉ là một trong số các nguyên nhân thôi. Về mặt bản chất vẫn là vì Công quốc Orton không đủ thực lực.
Trên danh nghĩa thì tiền tuyến có 15 vạn đại quân, nhưng thực tế chỉ có "14 vạn dân phu + 1 vạn quân phòng thủ".
Nhiệm vụ của những dân phu được điều động tới đây không phải là để huấn luyện quân sự, mà là xây dựng công sự phòng ngự.
Không phải bọn họ ngu xuẩn, mà ngược lại, đây là biểu hiện của việc thông minh. Để cho đám nông nô vừa mới buông cuốc đi thủ thành thì còn miễn cưỡng, muốn bọn họ cầm vũ khí lên tác chiến với thú nhân thì thật sự là không đáng tin cậy.
Cuối cùng, vẫn là vì công tác chuẩn bị không được đầy đủ, họ không ý thức được đại quân Thú nhân sẽ giết tới.
Mãi cho đến khi phòng tuyến pháp đài August thất thủ, Công quốc Mosey mở miệng cầu viện, các quan chức cấp cao của Công quốc Orton mới nhận thức được nguy hiểm.
Trải qua một tràng tranh luận mới miễn cưỡng thông qua quyết định xây dựng tuyến phòng thủ. Đến lúc phải chấp hành cụ thể, các quan lại quý tộc đã dùng hành động thực tế để chứng minh thế nào là quan liêu.
Đến khi chiến dịch Dacias thất bại, đại quân Thú nhân bao vây thành Dapest, Công quốc Mosey lung lay sắp đổ, lúc này Công quốc Orton mới chính thức bắt đầu hành động.
Lần đầu tiên điều động nhân lực của cả quốc gia, nếu như không xảy ra ngoài ý muốn thì cũng nhất định sẽ xảy ra bất trắc.
Bởi vì thời gian hạn chế, các quý tộc của Công quốc Orton các quý tộc chưa kịp thích ứng với phương thức chiến tranh mới, vẫn còn đang áp dụng tư duy chiến đấu với vương quốc nhân tộc như lúc đầu.
Vì tranh giành quyền lực nội bộ nên quyền chỉ huy tiền tuyến của Công quốc Orton được chia ra làm ba, mỗi bên sẽ tự phòng thủ khu vực của riêng mình.
Nếu như quân đội tiền tuyến đều là lính tinh nhuệ thì sự phân chia cũng không có vấn đề gì, cũng lắm là khi phối hợp chiến đấu sẽ có một chút phiền phức mà thôi.
Đáng tiếc là quân đội của Công quốc Orton cũng chẳng phải là quân tinh nhuệ gì, ngoài một số ít hộ vệ quý tộc ra, những người còn dư lại đều tới góp đủ số.
Không có một phòng tuyến nào hoàn hảo, sau khi đại quân đến tiền tuyến liền dựa thành mà thủ, nhưng họ lại kinh ngạc phát kinh ngạc phát hiện không có một tòa thành trì nào có thể chứa được mấy vạn đại quân.
Hầu hết các pháo đài của quý tộc đều có sức chứa rất hạn chế, có đủ chỗ cho một vạn quân trú đóng đã được xem như là pháo đài lớn rồi.
Càng hố hơn chính là thành lũy, trong lúc thiết kế, đa số đều không có tính đến vấn đề nguồn nước để đóng quân lâu dài.
Bởi vì trong các cuộc nội chiến của quý tộc, mọi người đều tuân thủ quy củ, rất ít khi dồn đến bước đường cùng. Trừ phi là sinh tử đại thù, nếu không sẽ không bao vây lâu dài.
Quý tộc loài người cần thanh danh, nhưng mà thú nhân không cần. Thay một vị địch nhân, vậy thì nhất định phải giải quyết hết những nhược điểm này.
Mọi người không có lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng tân binh như dân phu. Nếu như những mối nguy hiểm tiềm ẩn liếc mắt là thấy này không được loại bỏ, vậy thì pháo đài này sẽ là một cỗ quan tài lớn.
Những suy nghĩ của Bá tước Bernard chắc chắn là vô ích, Kỵ binh Griffin vừa bay lên không trung thì bị cao thủ Người Ưng đánh chặn lại bay xuống dưới. Trên trời không đi được, vậy thì chạy dưới đất báo tin vậy.
Bốn phương tám hướng đều có thể chạy, chắc chắn là thú nhân sẽ không thể nào chặn hết mọi con đường được, còn chuyện khi nào mới truyền được tin tức về vương đô thì cũng chỉ có thể nhờ vào may mắn.
Trên chiến trường binh quý thần tốc, dù là kéo dài thời gian một lát cũng có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng, huống hồ là chậm trễ thời gian không chắc chắn như vậy.
Công quốc Orton đã được định sẵn là sẽ gặp họa, đầu tiên là đại quân tiền tuyến sụp đổ, sau đó là dân nghèo gặp nạn.
Binh sĩ thú nhân một đường tiến lên, từ khi giơ đao lên liền không dừng lại được.
Nhân gian luyện ngục.
...
Phỉ Thúy cung, tin tức quân viễn chinh đại thắng truyền tới, bầu không khí trong cung điện liền trở nên không được bình thường, thậm chí còn khẩn trương hơn cả khi chiến dịch Dacias thất bại.
Mặc dù Caesar III vĩ đại luôn nở nụ cười khi ở trước mặt mọi người; nhưng khi chỉ còn lại một mình thì lại không khỏi thở ngắn thở dài.
Biểu hiện của Vương tử Caesar thì lại càng không chịu nổi, gương mặt lạnh như băng, y đi tới chỗ nào thì nhiệt độ nơi đó liền sẽ bị giảm xuống 10 độ.
Tâm tình của hai vị nam chủ nhân không tốt, tâm tình của nữ chủ nhân lại càng không cần phải nói. Tuy nhiên, một nền giáo dục tốt của vương thất đòi hỏi vương hậu phải luôn duy trì hình tượng của mình.
Ảo não, hối hận, oán trách, các loại cảm xúc đều có. Ánh mắt u oán kia làm cho Caesar III chỉ cần nhìn thấy vương hậu liền bỏ trốn.
...
"Đủ rồi!"
"Đã trở về lâu như vậy rồi mà vẫn chưa nguôi ngoai sao. Chẳng lẽ nhiều năm học quyền mưu như vậy con vẫn chưa tỉnh ngộ được sao?"
Caesar III không khỏi khiển trách.
Muốn trở thành một vị Quân vương hợp cách thì nhất định phải trải qua gió táp mưa sa. Ngay từ đầu thì việc an bài con trai cưng đi Công quốc Mosey chỉ nhằm mục đích là để nó đón nhận mưa gió tẩy lễ.
Vốn nghĩ rằng tiểu Caesar mang theo quân viễn đi Công quốc Mosey rồi từ từ bị đánh bại, chầm chậm ma luyện tâm trí, học được cách đối mặt với khó khăn.
Đáng tiếc là kế hoạch không theo kịp biến hóa, khởi đầu rất thuận lợi, nhưng kết cục thì lại hơi nát.
Càng bi kịch hơn là, vừa mới ném cục diện rối rắm của quân viễn chinh cho người khác liền lập tức liền xảy ra đảo ngược kinh thiên.
Tấm màn che cuối cùng cũng không còn, sự thật đã chứng minh là quân viễn chinh không phải không có sức chiến đấu, mà chỉ vì gã quan chỉ huy như y quá phế vật nên mới thất bại.
Liên tiếp gặp phải đả kích, Vương tử Caesar đã đến bên bờ vực chuẩn bị sụp đổ. Tự tin, ngạo khí của y đều đã biến mất vô tung vô ảnh, thay vào đó là sự nghi ngờ bản thân sâu sắc.