Người dịch: Whistle
Chuyện này còn chưa có xảy ra, Hudson đương nhiên sẽ không chạy đi nói những lời xui xẻo này.
Là một thành viên trong nhóm những người lợi ích, hắn không chỉ không thể đi vạch trần, mà còn phải phối hợp với Người Mosey tiêu thụ trái phiếu.
Tự mình hạ tràng có rủi ro quá lớn, mua một chút là đủ rồi. Nếu như bị cục nợ này nổ, hắn cũng là "người bị hại" .
Nhìn màn trình diễn của Hudson, nội tâm của Tử tước Raquel đã sụp đổ. Một kẻ ngay cả chiến công cũng có thể lấy ra bán mà còn dám nói là hai bàn tay trắng.
Mặc dù y không biết Hudson đã vơ vét được cụ thể bao nhiêu tiền, nhưng chuyện chia mấy chục vạn kim tệ chiến lợi phẩm lại là việc bày ở ngoài sáng.
"Chi tiêu lớn" càng làm cho y cạn lời hơn, toàn bộ chi phí của quân viễn chinh đều do Công quốc Mosey thanh toán.
Là tổng chỉ huy của quân viễn chinh, toàn bộ chi tiêu của Hudson đều được Công quốc tính sổ, muốn dùng tiền cũng không có cơ hội.
"Bá tước các hạ, nếu như trong tay các hạ không có tiền thì còn có thể dùng những cách khác để mua.”
“Bởi vì chiến tranh nên tiền thưởng của cuộc đại chiến lần trước vẫn chưa được cấp phát.”
“Nếu như Bá tước các hạ đồng ý, chúng tôi có thể trực tiếp chuyển hóa thành trái phiếu."
Raquel kiên trì đề nghị.
Về mặt bản chất thì việc bán trái phiếu cho Hudson không phải là vì móc bao nhiêu tiền từ trong túi của hắn, mà là dùng để tuyên truyền chính trị.
Chuyện tài sản mà Hùng Nhân tộc khổ tâm cướp bóc đều rơi vào trong tay của quân viễn chinh cũng không phải là bí mật gì.
Chỉ cần Hudson chịu dẫn đầu mua trái phiếu thì việc chào hàng sau này sẽ suôn sẻ hơn nhiều, dễ dàng hơn việc tới tận cửa chào hàng.
Gom góp quân phí chỉ là phụ, quan trọng là phải ràng buộc sâu sắc với quân viễn chinh. Nếu như toàn bộ quân viễn chinh đều mua trái phiếu của bọn họ thì còn có thể ngồi yên nhìn thành Dapest bị vây công không?
Vì đạt được mục đích chiến lược, giải quyết Hudson là chuyện rất cần thiết. Nếu đã không lừa được, vậy thì dùng vàng ròng bạc trắng nện là được.
"Không thành vấn đề, ta sẽ dùng tất cả tiền thưởng của mình để mua trái phiếu chiến tranh của quý quốc, đóng góp một phần sức mạnh cho cuộc chiến tranh chính nghĩa này.”
“Hy vọng là sau khi quý quốc huy động đủ kinh phí chiến tranh thì mau chóng mua sắm một nhóm chiến mã, bổ sung quân giới cho quân đội tiền tuyến."
Hudson hào khí nói.
Tiền thưởng không trả đúng hạn, ngoài nguyên nhân chiến tranh ra, nguyên nhân lớn nhất vẫn là vì Công quốc Mosey không có tiền.
Nếu như không giải quyết được vấn đề tài chính, tiền thưởng sẽ không bao giờ được trả. Hiện giờ đổi nó ra thành trái phiếu chiến tranh thì chẳng khác nào biến tài sản chết thành tài sản rủi ro cao.
Tài sản rủi ro cao vẫn có khả năng sinh lời, nếu như Người Mosey biểu hiện tốt, không chừng nửa đường còn có thể tìm được một kẻ ngốc lắm tiền ôm hết.
So với những tài phú hư vô mờ mịt này, Hudson coi trọng những vũ khí và trang thiết bị có thể lập tức mang lại kết quả và nâng cao sức mạnh của quân đội.
Từ khi lấy được thắng lợi trong « Đại thắng Hùng Nhân Hoàng đình Tại Bethel », Hudson đã lần lượt thu nạp được 3000 bại binh.
Có lẽ là những người này muốn chuồn đi luôn, nhưng sau khi phát hiện ra thời gian lang thang không dễ chịu, thấy có cơ hội lập công chuộc tội nên mới lựa chọn trở lại trận doanh của quân viễn chinh.
Ôm bắp đùi không mất mặt, đều là người trưởng thành, Hudson sẽ không nghiêm túc truy xét vấn đề này.
Dựa vào việc thu nạp bại binh, cộng thêm việc điều sĩ quan từ một vài quân đoàn khác, và điều động 3000 thanh niên trai tráng từ trong quân phòng thủ, hắn đã nhanh chóng thành lập được quân đoàn thứ 4.
Thành phần của bại binh rất phức tạp, có thể nói là liên quân bốn nước, sức chiến đấu thì không thể trông cậy vào được trong một thời gian ngắn.
Không thể làm chủ lực, vậy thì làm phụ binh. Hudson lão gia vốn đã quen nhìn các cảnh tượng hoành tráng rồi, hiện giờ hắn cũng không chê binh nhiều.
So với Hoàng tộc Thú nhân, thể lực của binh sĩ nhân tộc kém rất xa. Cho dù là chủ lực đối chiến chủ lực, trong tình huống binh lực song phương ngang hàng, quân đội nhân tộc vẫn sẽ chịu tổn thất lớn.
Nếu muốn bù đắp sự chênh lệch này, thì chỉ có thể dựa vào vũ khí và trang bị. Con người là bá chủ đại lục, là thế lực dẫn đầu về sự phát triển của nền văn minh.
Hiếm khi có dịp các quốc gia trên đại lục sẵn sàng nới lỏng hạn chế, nếu như nhân cơ hội kiếm về một lô hàng hóa cao cấp, muốn có được hàng cao cấp như vậy sau chiến tranh thì sẽ không còn là vấn đề tiền bạc nữa.
Để có nhiều trang bị tối tân hơn, để quyền nói chuyện của mình mạnh hơn sau chiến tranh, hắn bắt buộc phải tiếp tục tăng cường quân bị.
Còn về vấn đề quân số, Hudson đã gửi công văn cho vương quốc rồi. Hắn vừa mới đánh thắng trận, trong nước ít nhiều gì cũng được suy xét một chút ý kiến của một vị đại tướng tiền tuyến.
Cho dù không tăng phái viện quân thì cũng phải cho quyền bổ sung tổn thất.
Trong nước bổ sung một phần, lại tìm cơ hội bổ sung một phần từ Công quốc Mosey, quân viễn chinh khôi phục chế độ trước chỉ là vấn đề thời gian.
Có chiến công bên người, trong tay nắm mười mấy vạn đại quân, dù có ở địa phương nào thì đây cũng là một lực lượng quan trọng.
...
Lutecia, Charles III, người đã chủ trì thành công Hội nghị Liên minh nhân tộc, gần nhất đều là phong quang vô hạn.
Nhưng theo thời gian trôi qua, ông ta liền cảm thấy mệt mỏi với những cuộc cãi vã không hồi kết trong liên minh.
Quyết định dùng thú nhân để giết gà dọa khỉ đã được thông qua rồi, nhưng bây giờ lại vướng vào vấn đề phân bổ quân giữa các nước.
Trong lòng ông ta luôn xem thường đám nghị viên tính toán chi li này. Cả đám đều chỉ biết nhìn chằm chằm món lợi nhỏ của mình, một chút cái nhìn đại cục cũng không có.
Loài người là bá chủ đại lục, lãnh thổ thực tế mà loài người chiếm giữ chỉ bằng một phần ba lục địa.