Người dịch: Whistle
Thời điểm tốt nhất để công phố đã bị bỏ lỡ, các quý tộc trong thành đã bình tĩnh lại sau cơn hoảng loạn. Nếu như tiếp tục tấn công, cho dù có giành được thành Oster thì cũng là được không bù mất.
. . .
"Công tước các hạ, vất vả lắm chúng ta mới đẩy được lên đầu tường thành, tại sao các hạ lại đột nhiên hạ lệnh đình chỉ tiến công?"
Công tước Daniel trừng mắt nhìn người đang nổi giận đùng đùng bước tới, kiêu ngạo trả lời: "Bá tước Pulver, ngươi đang chất vấn ta sao?”
“Đừng quên, hiện giờ ta mới là chủ soái liên quân. Ta không có nghĩa vụ phải giải thích cho ngươi biết mệnh lệnh của ta. Chuyện mà ngươi cần làm là phục tùng mệnh lệnh.”
“Đây là lần thứ nhất, cũng là lần cuối cùng!"
Giọng nói lạnh như băng này khiến cho Pulver lập tức dập tắt cơn giận. Sau khi tỉnh táo lại, sau lưng ông ta toát đầy mồ hôi lạnh.
Biệt danh “Công tước mặt lạnh" không chỉ có là nói kẻ này làm người lạnh lùng, mà còn kèm theo sự giết chóc tàn nhẫn..
Không chỉ đối với địch nhân sát phạt quả quyết, mà đối với người mình cũng là như thế.
Nhìn thấy bầu không khí trở nên lúng túng, thống soái Tộc Ưng Bartle bèn mở miệng khuyên: "Công tước các hạ, Bá tước Pulver chỉ là nhất thời kích động.”
“Dù sao, vì xông lên đầu tường thành, quân đoàn Hùng Nhân Tộc đã phải trả giá không nhỏ, hiện giờ lại đột nhiên dừng tay, trong lòng có chút cảm xúc cũng có thể hiểu được."
Có thể thấy được Bartle cũng có một chút bất mãn với mệnh lệnh của Công tước Daniel. Nhưng gã ta lại biết nhẫn nại, không trực tiếp chạy tới chất vấn.
"Nếu các ngươi muốn biết, vậy thì ta sẽ nói cho các ngươi biết. Chắc là các ngươi vẫn còn chưa quên chuyện cũ ở Pháo đài Bethel phải không!”
“Từ khi trận công thành chiến này bộc phát cho đến giờ, bọn chúng chưa bao giờ ngừng bắn Ma Tinh pháo, quyển trục ma pháp cũng được ném ra ngoài liên tục, giống như không cần tiền vậy, hoàn toàn không cân nhắc đến chi phí chiến tranh.”
“Đám quý tộc trong thành Orton đã bị chúng ta dồn vào chân tường rồi, nhưng lại không lựa chọn chạy trốn, như vậy cũng có nghĩa là bọn chúng đang chuẩn bị liều mạng với chúng ta.”
“Đừng bị nhận thức kém cỏi của bản thân che đậy hai mắt. Nhân tộc dù sao cũng là bá chủ đại lục, tuy rằng nội bộ đang chia năm xẻ bảy, nhưng cũng không thể xem thường bọn nội tình truyền thừa của bọn hắn .”
“Hiện giờ trong tay chúng ta không đủ quân đoàn pháo hôi để dùng, lấy quân tinh nhuệ ra đổi mạng với bọn chúng, cho dù có thể đánh chiếm được tòa thành này thì cũng không còn đủ quân số để chấp hành kế hoạch tiếp theo.”
“Công quốc Orton cũng không phải là mục tiêu của chúng ta, nguyên nhân mà ta phát động cuộc công thành chiến này chỉ vì quân đội của bọn hắn đã có những biểu hiện kém cỏi trước đó, cũng vì chuyện này đã khiến cho chúng ta cảm thấy chỉ cần một trận chiến là có thể công phá được.”
“Nhưng cuộc chiến trước mắt đã chứng minh phán đoán của chúng ta sai rồi. Quyết tâm chống trả của địch nhân còn mạnh hơn trong dự đoán nhiều.”
“Nếu đã làm sai thì phải sửa chữa kịp thời, không thể tiếp tục đi sai đường nữa."
Công tước Daniel giải thích với giọng điệu giễu cợt.
Chuyện này chỉ vì sự kiêu ngạo thôi sao?
Không, y đang cố tình làm vậy.
Ban đầu thì liên quân vốn đã lục đục với nhau, nếu như chủ soái không cứng rắn một chút thì trận chiến này sẽ không thể nào đánh được.
Muốn chỉ huy được đội ngũ thì nhất định phải gõ tướng lĩnh của những tộc khác một lần, lập uy cho chủ soái.
Trong tay mọi người đều có binh sĩ, dùng sức mạnh để lập uy khẳng định là không được. Như vậy chỉ có thể trấn áp tinh thần để xác lập địa vị thống soái của y.
Ngay từ đầu thì Công tước Daniel đã không ngừng quán thâu cho tướng lĩnh của các tộc: Các ngươi không có năng lực, khi đánh trận nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của chủ soái.
Lời giải thích hiện giờ giống như là đang dùng ví dụ thực tế để nói cho ba người biết: Các ngươi đều quá ngu, vấn đề rõ ràng như vậy mà cũng không thấy.
Sau này chỉ cần trực tiếp nghe theo mệnh lệnh của chủ soái là được, đừng có lại suy nghĩ lung tung, tự cho là thông minh nữa.
Đại quân thú nhân từ bỏ thành Oster, chúng cũng không ở lại Công quốc Orton mà trực tiếp tiến thẳng về phía Vương quốc Warhammer.
. . .
Waxas là một trong những tỉnh phía bắc quan trọng của Vương quốc Alpha, luôn là tâm điểm trong các cuộc tấn công của thú nhân.
Cuộc đại chiến lần này cũng không ngoại lệ, từ khi chiến tranh bắt đầu, nơi này đã được đại quân thú nhân trọng điểm chiếu cố.
Mãi đến khi thú nhân chia binh sang tiến công Công quốc Mosey thì tình hình ở đây mới dịu đi một chút.
Việc nới lỏng này cũng chỉ là tương đối, Vương quốc Alpha vẫn là nước thu hút phần lớn quân đội của Đế quốc Thú Nhân, và phải gánh chịu áp lực nhiều nhất.
Trong cuộc chiến đang diễn ra, đa số lãnh thổ ở tỉnh Waxas đều đã rơi vào trong tay thú nhân. Một vài cứ điểm còn lại cũng đang lung lay sắp đổ dưới sự tấn công của thú nhân.
"Lại đến một bước này rồi sao?"
Công tước Aarondo lẩm bẩm một mình.
Trong những cuộc xâm lấn toàn diện trước đây, Vương quốc Alpha đều áp dụng chiến lược "đổi không gian lấy thời gian". Liên tục sử dụng các công sự thành trì ven đường để làm chậm tốc độ tấn công của đại quân thú nhân.
So sánh lúc trước mà nói, cuộc chiến lần này đã được xem là tốt rồi. Có thêm hai nước xui xẻo san sẻ áp lực, nên áp lực mà tỉnh Waxas phải chịu cũng đã được giảm bớt rất nhiều.
Trước đây, Waxas đều sẽ thất thủ trong vòng 3 đến 5 tháng sau khi chiến tranh bùng nổ; lần này chiến tranh đã nổ ra gần 10 tháng mà tỉnh Waxas vẫn đang giữ vững, đây được coi như là phá kỷ lục rồi.
Nhưng mà, cho dù thành lũy có kiên cố đến đâu thì cuối cùng cũng sẽ bị bào mòn vào một ngày nào đó. Sau nhiều ngày đại chiến, các pháo đài ở tiền tuyến đã gần như bị phá hủy bởi ngọn lửa chiến tranh.
Sau khi an bài xong việc thay quân, Công tước Aarondo đã quyết định rút lui về hang ổ của mình, hoàn thành nghĩa vụ của một lãnh chúa và một hộ không chịu di dời.