Người dịch: Whistle
Những tình tiết tương tự đang liên tục được diễn ra ở các khu vực Bắc Cương khác, nhưng mỗi người đều hướng đến những mục tiêu khác nhau.
Không riêng gì Thất Nguyệt hội giấu trong bóng tối muốn trả thù Ngũ Đại Hào Môn, mà trong các lộ viện quân cũng đầy rẫy kẻ thù của họ.
Sau bao nhiêu năm phát triển, có không ít quý tộc phương bắc lưu vong ở phương nam năm xưa đã tỏa sáng lần thứ hai.
Có thù với một nhà hai nhà thì không sao, nhưng khi số lượng địch nhân quá nhiều, cho dù là đại quý tộc cũng không chịu nổi.
Những động tác nhỏ trong bóng tối này giống như một dòng chảy ngầm ẩn dưới lòng đất đang liên tục tấn công Ngũ Đại Gia Tộc.
. . .
Phi Hùng bảo, Hudson lão gia đang bận huấn luyện quân đội , tâm tình bây giờ cũng rất không tệ.
Ngay tại vừa rồi, hắn đã nhận được câu trả lời chính thức từ vương quốc: năm vạn tân binh sẽ lần lượt được bổ sung vào quân viễn chinh.
Nhằm tăng cường mối liên hệ giữa song phương, Vương quốc thậm chí còn cử một tiểu đội Griffin gồm năm thành viên đi theo quân viễn chinh.
Từ quyết định của vương quốc cũng có thể thấy được, quân viễn chinh đã từ một đội quân tạp nhâm có cũng được mà không có cũng không sao dần vươn lên thành một lực lượng vũ trang quan trọng của vương quốc.
Trong thời kỳ chiến tranh, địa vị của quân đội là do bản thân đánh ra. Thông thường, các chiến công càng nổi bật và quân đội càng tinh nhuệ thì họ sẽ nhận được càng nhiều tài nguyên.
Đây là một vòng tuần hoàn, một khi 50.000 binh lính bổ sung đến, lục đại quân đoàn của quân viễn chinh sẽ đầy đủ thành viên, thậm chí còn vượt qua.
Nếu như có thể huấn luyện xong mười vạn đại quân này, Hudson sẽ có đủ tiếng nói trong loạn thế.
Mặc dù phần lớn trong số họ là quân đội của vương quốc. Nhưng miễn là chịu chấp nhận mệnh lệnh của hắn thì vẫn còn có một chút tình hương hỏa.
Loại quan hệ nhân mạch sau khi cùng nhau trải qua sinh tử trên chiến trường này sẽ bền chắc hơn việc tạo mối quan hệ trong hai mươi năm bình thường.
Chỉ cần làm tốt, đây là một phe phái chính trị tự nhiên.
Đánh thêm vài trận thắng, tất cả mọi người đều sẽ thành công thần của vương quốc, chắc chắn sẽ có một bộ phận quý tộc đạt được bước nhảy về giai cấp.
Người hưởng lợi lớn nhất từ sự gia tăng quyền lực của phe phái chính trị này đương nhiên là thủ lĩnh Hudson. Nếu như hắn trở thành một quan chức trong chính quyền trung ương, khả năng cao là còn đạt được vị trí đại thần có thực quyền.
Tin tức tốt lần lượt kéo đến, không chỉ có viện binh trong nước đến rồi, mà ngay cả Người Mosey cũng đã cho hắn một câu trả lời khẳng định: Đồng ý đề nghị gia tăng vũ khí trang bị cho quân viễn chinh.
Có thể thấy được trái phiếu chiến tranh của họ bán rất chạy. Nếu không sẽ không thể nào thông qua đề xuất tân trang quân đoàn kỵ binh trong quân viễn chinh của Hudson được.
Quân khách cuối cùng cũng chỉ là quân khách, mặc dù hiện giờ mọi người đang cùng nhau tác chiến, nhưng khi chiến tranh kết thúc liền sẽ mỗi người một ngả.
Người ta liều mạng đến đây giúp đánh trận, cũng không thể đòi lại vũ khí trang bị đã đưa cho người ta được nha?
Loại này không đạo nghĩa sự tình, nếu là mở một cái hỏng đầu, về sau gặp được sự tình, ai còn sẽ tới hỗ trợ a!
Tất nhiên, sự hào phóng đột ngột này của Người Mosey có lẽ còn bao hàm cả việc tạ ơn từ vụ việc trước.
Thế giới quý tộc phổ biến đồng giá trao đổi. Hudson đưa ra một kế hoạch đáng tin cậy như vậy, đồng thời đạt được kết quả vào giai đoạn đầu, đưa ra phần thưởng tương ứng là điều đương nhiên.
Tiếc là tất cả đều là lời hứa, và hiện giờ cũng chỉ có thể hứa. Muốn triển khai cụ thể thì còn phải chờ một khoảng thời gian không ngắn.
Thời gian yên bình luôn rất ngắn ngủi, tin tức về việc Công quốc Orton bị thú nhân đánh cho bầm dập đã nhanh chóng được truyền ra.
Một Công quốc mà ngay cả việc chống cự ra dáng một chút cũng không có, trực tiếp bị đại quân thú nhân xé nát phòng tuyến, Hudson không còn lời nào để phàn nàn.
Có lẽ đây chính là đại giới của việc "đao binh nhập khố, mã phóng nam sơn". Một môi trường thoải mái dễ chịu luôn dễ khiến người ta buông lỏng cảnh giác.
Nếu như họ chịu điều động cả nước từ sớm thay vì đặt sự an toàn của bản thân lên người của Công quốc Mosey thì đã là một chuyện khác.
Biến cố của Công quốc Orton cũng đang ảnh hưởng đến quân viễn chinh, nước mất nhà tan gần ngay trước mắt, những quan binh Orton đang ở trong quân viễn chinh đều cảm thấy bàng hoàng.
Có bối rối thế nào cũng vô ích, nước xa không cứu được lửa gần. Huống chi lại còn phải đối mặt với quân đoàn quân đoàn chủ lực của thú nhân, cho dù có kéo toàn bộ quân viễn chinh qua đó thì cũng chỉ là có thể một người bị đập mà thôi.
Hudson còn định đứng ra trấn an quân tâm, nhưng cuối cùng hắn lại lựa chọn mặc kệ. Đây cũng là một cuộc khảo nghiệm không tiếng động .
Những sĩ quan có năng lực sẽ tự giải quyết vấn đề sĩ khí quân tâm dưới trướng của mình, mà không phải chỉ biết cầm vấn đề chạy tới làm phiền một vị thống soái như hắn.
Từ một ý nghĩa nào đó thì câu chuyện bi kịch của Công quốc Orton lại là một lần kỳ ngộ đối với Hudson.
Trong một thế giới tri thức có tính độc quyền cao, nhân tài hầu như đều tập trung vào nhóm cầm quyền, chỉ khi nào nước mất nhà tan thì mới xảy ra tình trạng nhân tài tràn lan.
Đi qua đào chân tường là không có bao nhiêu hi vọng, nhưng những quý tộc Orton không có nhà để về ở bên trong quân viễn chinh thì lại có khả năng bị thu phục.
Sau đó phải xem thế cục phát triển rồi. Có Công quốc Mosey và Vương quốc Warhammer ngăn ở phía trước, lãnh thổ của Công quốc Orton không còn được tính là tiền tuyến, cũng sẽ an toàn hơn một chút.
Tình huống lần này hoàn toàn là một chuyện ngoài ý muốn. Trong tình huống bình thường, tình thế của Công quốc Mosey sẽ không xấu đi nhanh như vậy.