Người dịch: Whistle
Quân viễn chinh phụ trách hấp dẫn lực chú ý của thú nhân, hay nói theo một cách khác chính là: Trước mắt thì quân viễn chinh là đội quân cách thành Dapest gần nhất.
Martins không có lựa chọn nào khác ngoài chơi nghệ thuật ngôn từ. Là Bộ trưởng Bộ Quân vụ của Công quốc, ông ta không thể nói thẳng ra là hiệu suất của quân đội nhà mình không đạt tiêu chuẩn được.
Dù rằng đây là sự thật, vậy nhất định phải che giấu.
Nếu không khi truyền ra ngoài sẽ làm cho lòng người bàng hoàng, lúc đó sẽ gặp phải phiền phức lớn.
Hơn nữa, việc tốc độ di chuyển của đại quân chậm chủ yếu là vì bị quân đoàn mới thành lập liên lụy, còn biểu hiện của một vài quân đoàn chủ lực cũng không tệ lắm.
"Bá tước Martins, những đội quân chủ lực này chỉ mới vừa được bổ sung, liệu bọn họ có thể quấn lấy Quân đoàn Behemoth được không?"
Herceg Tể tướng quan tâm hỏi.
Không phải là Công quốc Mosey mất lòng tin, chủ yếu là vì cuộc đại chiến ở giai đoạn trước đã tổn thất quá nhiều tinh nhuệ, đến mức sau này không có người để bổ sung.
Nếu như không vì quân chủ lực bị tổn thất quá lớn, cần nhiều thời gian để nghỉ ngơi bổ sung ở hậu phương, thì thành Dapest sẽ không bị bao vây dễ dàng như vậy.
"Tể tướng, ta nghĩ vấn đề hiện giờ không phải là có thể quấn lấy kỵ binh Behemoth hay không, mà là làm cách sao để chặn đường viện quân của thú nhân.”
“Chỉ là một Quân đoàn kỵ binh Behemoth cộng thêm một đám pháo hôi mà muốn vây khốn thành Dapest, ta không nghĩ rằng một chỉ huy bình thường có thể nghĩ ra điều này.”
“Rõ ràng là bọn chúng đang cố tình ném mồi nhử để hấp dẫn quân chủ lực của chúng ta tới quyết chiến, nhưng hết lần này tới lần khác Công quốc lại không có cách nào cự tuyệt.”
“Hiện tại hai phe đang so sự kiên nhẫn và tốc độ, ai không nhịn được mà phạm sai lầm trước thì người đó sẽ dễ bị đào thải hơn.”
“Vương quốc Warhammer chính là ví dụ tốt nhất, họ đã cố gắng bảo toàn sức mạnh của mình trong những cuộc chiến trước, nhưng bây giờ thì lại phải trả một cái giá vô cùng đắt.”
“Quân viễn chinh của Đế quốc Thú Nhân đã làm xáo trộn hậu phương của bọn họ. Dù là đã tập hợp được mấy chục vạn đại quân, nhưng vẫn bị địch nhân nắm mũi dẫn đi.”
“Mặc dù tình hình của Công quốc cũng rất nguy cấp, nhưng chúng ta còn có viện binh. Đội quân tiên phong của Liên minh nhân tộc đã xuất phát và sẽ đến vào đầu xuân năm sau.”
“Bây giờ chúng ta chỉ cần tranh thủ thời gian. Mặc kệ là chiến dịch gì, mọi chuyện đều phải xoay quanh việc kéo dài thời gian."
Có đôi khi, việc không trả lời trực diện cũng có nghĩa là phủ định. Sự thật bày ở trước mắt, nó không thể bị chuyển hướng bởi ý chí của một cá nhân.
Bá tước Martins hiểu rất rõ quân đội của Công quốc, ông ta biết rõ rằng mấu chốt để cuốn lấy kỵ binh Behemoth không nằm ở chỗ đoàn kỵ binh phe mình, mà đa phần là phải xem địch nhân có chịu phối hợp hay không.
Đều là quân đội có tính cơ động cao, chỉ cần kỵ binh Behemoth muốn chạy thì không ai có thể đuổi kịp.
Đội quân duy nhất có thể đối đầu trực diện với bọn chúng là đoàn Kỵ sĩ thì lại có số lượng quá ít. Hơn nữa những thành viên trong đội quân này còn thuộc các gia tộc khác nhau, không ai có thể nói chắc rằng sự hợp tác tạm thời này có thể phát ra huy hiệu quả chiến đấu đến mức nào.
Không chắc chắn về chiến thuật thì còn có bù đắp bằng những trận thắng chiến lược. Nhiệm vụ của họ là kéo dài thời gian để giải vây cho Dapest, sự thành bại của một hai cuộc chiến không phải là vấn đề mấu chốt.
. . .
Hudson không biết rằng quân viễn chinh của hắn đã bị động trở thành quân tiên phong của toàn bộ quân đội, vẫn còn đang từng bước tiến lên.
Đại quân từ tứ đi về phía thành Dapest, mặc kệ thú nhân lựa chọn như thế nào thì cũng chỉ có thể tiến công một hướng mà thôi.
Chọn quả hồng mềm để bóp, Hudson tin rằng với tên tuổi của mình, khả năng cao là sẽ không bị biến thành kẻ xui xẻo này.
"Truyền lệnh xuống, thám mã mở rộng phạm vi điều tra ra 10 dặm, bộ binh hạng nặng chia làm ba tổ, thay phiên mặc giáp để làm tiền quân."
Kinh nghiệm đều là tổng kết mà ra, mặc dù Hudson rất tự tin, nhưng hắn không dám cam đoan quan chỉ huy của đối phương nhất định là người thông minh.
Lỡ như đụng phải một tên tướng lĩnh ngu ngơ, nhân gia thích chọn tên tuổi lớn để lập uy, vậy thì quân viễn chinh sẽ biến thành mục tiêu đầu tiên.
Những ví dụ về chuyện này chưa bao giờ là hiếm trong lịch sử. Rất nhiều tướng lĩnh đầu toàn cơ bắp thường đạt được chiến tích ngoài ý muốn, chủ yếu chính là vì tướng lĩnh của đối phương đoán sai lòng người.
Mặc dù chiến tranh là đang chơi trò đùa bỡn lòng người, nhưng người ta phải có tài mới được. Đụng phải địch nhân đầu toàn cơ bắp, mặc cho ngươi có cố tình bày nghi trận thì người ta cũng sẽ trực tiếp lao thẳng vào.
Mệnh lệnh vừa được truyền ra, Kỵ binh Griffon chịu trách nhiệm giám sát động tĩnh của kỵ binh Behemoth từ xa đã đáp xuống trước mặt Hudson.
"Bá tước các hạ, Quân đoàn Behemoth đã hành động. Hướng mà bọn chúng xuất binh vừa vặn ngược lại với hướng của chúng ta."
Nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên của Hudson chính là chiến cơ xuất hiện rồi. Chẳng qua khi cân nhắc đến khoảng cách của đôi bên, hắn không khỏi kiềm chế cái suy nghĩ hấp dẫn này.
Ngay cả đội quân thú nhân nằm gần quân viễn chinh nhất cũng không dưới 140 dặm.
Một đường chạy thật nhanh qua đó, có nắm bắt được chiến cơ hay không thì không biết, dù sao bản thân hắn chắc chắn sẽ bị quãng đường này làm cho mệt chết.
Trên chiến trường binh quý thần tốc, muốn nhân lúc kỵ binh Behemoth ra ngoài để tập kích doanh trại, lựa chọn tốt nhất vẫn là kỵ binh.
Đáng tiếc là quân đoàn kỵ binh của quân viễn chinh vừa mới mở rộng xong, còn chưa thành một quân đoàn thực sự, chỉ có thể xem như bộ binh tinh nhuệ biết cưỡi ngựa.