Người dịch: Whistle
Kỵ binh tác chiến và bộ binh tác chiến là hai phạm trù khác nhau. Hudson cũng không chắc là quân đoàn kỵ binh của mình có thực lực ra sao.
Mang theo một quân đoàn kỵ binh không biết thực lực ra sao chạy tới xung kích doanh trại thú nhân gồm mấy chục vạn đại quân, đầu của Hudson còn chưa bị nước vào.
Loại chiến cơ này để dành cho Người Mosey là được. Những đội quân đang trên đường tập hợp nhất định sẽ không bắt kịp chiến cơ này, nhưng quân thủ thành thì lại có thể.
Có lẽ muốn xé rách tấm lưới bao vây rất khó, nhưng thừa cơ chiếm một chút nhi tiện nghi, cổ vũ khí hay thì vẫn có thể làm được.
Hudson giống như đã nghĩ ra điều gì đó, đột nhiên hạ lệnh: "Truyền lệnh xuống, bố trí chướng ngại vật ở trên con đường phía sau đại quân, đặc biệt là phải đào các thêm hố ngựa ở trên đường chính.”
“Để lại thám mã cảnh giới ven đường, một khi phát hiện ra tung tích của đội quân thú nhân thì phải nhóm lửa tạo khói ngay lập tức."
…..
Cơn gió lạnh buốt thổi qua, Bá tước Fidelis gương mặt đỏ bừng và cơ thể đang run cầm cập của các binh sĩ rồi nhướng mày.
Buổi sáng mùa đông chắc chắn là một thử thách không nhỏ đối với những binh sĩ chỉ mặc những bộ quần áo mỏng manh.
Nhưng hết cách rồi, thời gian quá eo hẹp.
Nhánh đại quân này là do tư quân của quý tộc các nơi tập hợp lại mà thành, là một đội quân được động viên khẩn cấp, trước đó vốn không chuẩn bị được nhiều áo khoác như vậy.
Theo lý mà nói, các quý tộc phải tự chuẩn bị quần áo cho tư quân của mình. Nhưng các tỉnh phía nam của Công quốc có khí hậu nhiệt đới, cho nên không cần chuẩn bị áo khoác vào mùa đông.
Những thứ không cần dùng đến thì đương nhiên là sẽ không được dự trữ. Cho dù sau khi nhận được lệnh điều động, mọi người đã cố gắng chạy đi gom góp, nhưng vẫn chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Trong tình huống không đủ vật tư, quân đội chủ lực nhất định phải được ưu tiên, binh lính bình thường chỉ có thể dựa vào run rẩy để giữ ấm.
Không thể biến ra áo khoác mùa đông, Bá tước Fidelis chỉ đành thở dài bất đắc dĩ. Đang định trở mình lên ngựa thì ánh mắt lại đột nhiên thay đổi, ông ta ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.
Giữa bầu trời xanh và mây trắng, một điểm nhỏ màu xám đang dang rộng đôi cánh bay lượn, trông như một con chim ưng.
Tuy nhiên, sau khi quan sát cẩn thận liền sẽ phát hiện ra con ưng này có thể hình lớn hơn những con chim ưng bình thường, hơn nữa động tác bay lượn của nó trông có vẻ hơi kỳ lạ, sau khi lượn vài vòng ở phía trên quân đội, còn xoay người lại múa may mấy lần.
Sắc mặt của Bá tước Fidelis vốn đã rất khó coi, nay càng trở nên âm trầm hơn, tên sĩ quan thanh niên ở bên cạnh hoảng hốt nói: "Phụ thân, là Người Ưng. . ."
Không đợi tên thanh niên nói hết lời, Bá tước Fidelis đã vỗ vào ót y một cái rồi khiển trách: "Ngậm miệng! Ta đã thấy rồi. Không phải chỉ là lính trinh sát Người Ưng thôi sao, có cái gì mà phải ngạc nhiên!"
Ngoài miệng thì nói rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng thì lại không hề thư thái đến vậy. Sau khi chần chờ một lúc, Bá tước Fidelis liền hạ lệnh:
"Truyền lệnh xuống, để kỵ binh Griffin bay lên không trung điều tra, nhưng đừng nên dây dưa với địch nhân."
Bởi vì số lượng kỵ binh Griffin thiếu trầm trọng, cho nên chỉ có thể sử dụng tiết kiệm một chút.
Nếu như lại phát sinh không chiến với Người Ưng, có lẽ một ngày nào đó ngay cả hạt giống cuối cùng cũng không còn.
Lính trinh sát của thú nhân đều đã xuất hiện, chắc là khoảng cách của song phương đã không còn xa nữa. Ông ta quay đầu hỏi tên sĩ quan bên cạnh: "Đã bao lâu rồi mà thám mã chúng ta phái ra không truyền tin tức?"
"Lần nhận được tin tức cuối cùng là tối hôm qua."
Sĩ quan hồi đáp.
"Lấy địa đồ đến đây!"
Bá tước Fidelis vừa nói xong, tên phó quan ở bên cạnh lập tức lấy tấm bản đồ từ sau lưng y xuống và mở nó ra, đưa đến trước mặt ông ta.
Sau khi tìm được vị trí của đại quân trên bản đồ, sắc mặt của Bá tước Fidelis đột nhiên thay đổi, ông ta nói với vẻ mặt âm trầm: "Hỏng rồi. . ."
Lời còn chưa nói xong, kỵ binh Griffin mới vừa bay lên không trung đã gặp phải phiền toái. Hóa ra màn trình diễn trước đó của tên Người Ưng này là đang gửi tín hiệu kêu gọi đồng bọn tới.
Cuộc gặp gỡ bất ngờ đã đặt nền móng cho trận chiến bùng nổ. Số lượng kỵ binh Griffin rất thưa thớt nên không dám dây dưa với địch nhân ở trên không trung, vội vàng thoát khỏi Người Ưng truy đuổi.
Cũng chính vì vậy mà nhiệm vụ điều tra nhiệm cũng bị ngâm nước nóng. Đối mặt số lượng Người Ưng đông đảo, kỵ binh Griffin chỉ có thể nhượng bộ lui binh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Bá tước Fidelis đang vô cùng hoảng hốt nhưng lại ra vẻ bình tĩnh nói: "Tăng gấp ba lần số lượng lính trinh sát ra ngoài điều tra."
. . .
Trên một cánh đồng ở phía xa, một đoàn kỵ binh Behemoth đang điên cuồng phi nước đại, từ xa liền có thể cảm nhận được một cỗ sát khí đầy trời đang phả vào mặt.
Jorge là một người lính trinh sát dày dặn kinh nghiệm, đã đi theo chủ soái nam chinh bắc chiến nhiều năm, cũng coi như là thấy qua cảnh tượng hoành tráng, nhưng vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.
Nhìn thấy địch nhân đang tới gần, Jorge vỗ đầu một cái, lập tức nhóm lửa tạo khói rồi vội vàng xoay người bỏ chạy.
Đây là phản ứng khẩn cấp của một binh lính dày dặn kinh nghiệm sa trường. Quay về báo tin thì đã không kịp nữa, với tốc độ của kỵ binh Behemoth, cho dù y có chạy tới thì địch nhân cũng đã theo sau rồi.
Thông tin chính xác không thể truyền về, chỉ có nhóm lửa tạo khó để nhắc nhở chủ soái ở phía sau cẩn thận.
Cho dù Jorge phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn bị chậm một khoảnh khắc, kỵ binh Behemoth cũng đã chú ý đến y. Jorge chạy chưa được một dặm đã bị cường giả của Behemoth đuổi kịp và diệt khẩu.