Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 604 - Chương 604 - Đại Chiến Nổ Ra (5)

Chương 604 - Đại Chiến Nổ Ra (5)
Chương 604 - Đại Chiến Nổ Ra (5)

Người dịch: Whistle

"Đã liên lạc được rồi, chỉ là tình hình rất tồi tệ.”

“Liên quân của các tỉnh phương nam do Bá tước Fidelis thống lĩnh đã bị Quân đoàn Behemoth tiến công, trước mắt đang cố thủ ở Pháo đài Allente.”

“Những đại quân khác thì không gặp được chuyện phiền phức gì, nhưng mà lại nhận được một tin tức xấu từ phía quân viễn chinh của Vương quốc Alpha, thú nhân đang toàn lực tiến công tuyến phòng thủ Terence.”

“Tình huống cụ thể không biết, nhưng Bá tước Hudson kiến nghị chúng ta nên chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.”

“Trước mắt thì quân viễn chinh đã tăng thêm tốc độ, dự tính là ngày hôm sau sẽ đến nơi, sau đó nội ứng ngoại hợp với chúng ta để xé mở vòng vây của thú nhân ở Dapest."

Thần sắc của Bá tước Martins có chút sợ hãi nói.

Biết càng nhiều thì phiền não càng nhiều.

Những người khác còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nhưng một vị Bộ trưởng Bộ Quân vụ như ông ta lại biết rất rõ ràng là tình hình mà Công quốc sắp phải đối mặt sẽ ngày càng khó khăn hơn.

Ba nước lớn phương bắc gần như đồng thời gặp nạn, muốn cầu viện cũng không có đối tượng. Chỉ cần một trong ba nước này sụp đổ cũng sẽ làm liên lụy đến hai nước còn lại.

Còn các nước láng giềng lân cận, nhờ bọn họ chi viện một số vật tư thì được, xuất binh đánh trận thì đúng là làm khó người ta.

Cho dù là các quốc gia này có thể gửi binh tiếp viện thì Bá tước Martins cũng không biết làm sao sử dụng. Lỡ như không cẩn thận để bị tiêu diệt, lúc đó sẽ phải thiếu một món nợ ân tình lớn.

Muốn xoay chuyển cục diện chỉ có cách là chờ viện binh của Liên minh nhân tộc tới. Nhưng điều kiện tiên quyết là bọn họ có thể cầm cự được lâu như vậy.

"Chỉ có quân viễn chinh và quân thủ thành Dapest thì có thể đánh bại được địch nhân đang bao vây chúng ta không?"

Tể tướng Herceg có chút thấp thỏm hỏi.

Đây là di chứng của việc bại trận liên tục, sau hàng loạt cuộc đại chiến, mọi người đều đã thiếu đi niềm tin vào quân đội của mình.

"Chắc là không thành vấn đề, Bá tước Hudson không phải hạng người lỗ mãng, chắc là phải có tự tin nhất định thì mới dám đề xuất kế hoạch này.”

“Mặc dù đại quân Thú nhân ở ngoài thành có những 30 vạn, nhưng đều là quân đoàn pháo hôi của Đế quốc Thú Nhân, sức chiến đấu vô cùng bình thường.”

“Tổng binh lực hiện giờ của quân viễn chinh cũng đã hơn 12 vạn, có lẽ còn chẳng cần chúng ta xuất thủ, một mình bọn họ đã có thể đánh tan đại quân Thú nhân ở ngoài thành rồi.”

“Nhưng mà để cho an toàn, tốt nhất vẫn là tăng thêm một chút binh lực. Bộ binh thì không đến kịp, nhưng kỵ binh thì chắc là không thành vấn đề.”

“Điều duy nhất cần phải lo lắng chính là Quân đoàn Behemoth của thú nhân có quay về hay không.”

“Nhưng chúng ta cũng có hai quân đoàn kỵ binh và một vài đoàn Kỵ sĩ, cộng thêm quân đoàn kỵ binh mới thành lập của quân viễn chinh, việc quấn lấy bọn chúng trong một khoảng thời gian chắc là không thành vấn đề."

Bá tước Martins phân tích.

Không tin tưởng vào quân đội nhà mình, nhưng lại vô cùng tin tưởng vào quân đội người, không thể không nói, đây là một loại châm chọc.

Nhưng mà hiện thực bày ở trước mắt, trong các trận chiến trước, biểu hiện của quân đội công quốc Mosey đã không đạt tiêu chuẩn.

Sau khi trải qua giai đoạn đầu khó khăn nhất của cuộc chiến, tình hình đã được cải thiện, nhưng dưới chiến lược bảo thủ của Nguyên soái Hodge, quân đội của Công quốc vẫn không thể đạt được chiến tích nào.

Nếu chỉ dựa vào loại chiến tích như giữ vững phòng tuyến, hoặc là đánh cái lưỡng bại câu thương trong một cuộc chạm trán bất ngờ ở dã ngoại hiển nhiên là không thể xoay chuyển được những ảnh hưởng bất lợi mà giai đoạn đầu mang lại.

Sự thiếu tự tin sâu sắc này đã ảnh hưởng trực tiếp đến việc xây dựng chiến lược của Công quốc Mosey.

Như như đổi thành một nhóm thống soái có lòng tin, ngay khi kỵ binh Behemoth vừa rời đi thì đã bắt đầu hành động quân sự rồi.

Cho dù không trực tiếp thống lĩnh quân phòng thủ giết ra ngoài thì cũng sẽ sắp xếp nhân mã thừa cơ ra ngoài tập kích doanh trại, mà không phải ngồi nhìn thế cục biến hóa giống như hiện giờ.

"Nếu như mọi người không còn ý kiến gì khác thì cứ quyết định như vậy đi!”

“Bộ ngoại vụ, đi hối thúc liên minh thêm một lần nữa. Ta luôn cảm thấy thế cục hiện giờ có một chút không bình thường.”

“Lão bất tử Behemoth Hoàng kia đã đích thân chạy ra tiền tuyến, vừa tới liền xé rách hai tuyến phòng thủ, Vương quốc Alpha hiện giờ cũng là thần hồn nát thần tính.”

“Tình hình bên phía Vương quốc Warhammer thì càng tệ hơn, Joseph II thống lĩnh trăm vạn đại quân mà cũng chẳng làm gì được một quân đoàn viễn chinh của thú nhân.”

“Cho dù binh lực thực tế của bọn họ chỉ bằng một nửa so với tuyên bố thì cũng có 50 vạn đại quân. Nhiều quân đội như vậy mà lại bị hạn chế ở nơi đó không thể động đậy, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện lớn.”

“Tình huống của Công quốc ta thì mọi người đều biết rồi, nếu như không thể mau chóng phá vỡ vòng vây của địch nhân nhằm vào Dapest, bước tiếp theo có lẽ là..."

Lời nói đến bên miệng, Tể tướng Herceg lại nuốt vào. Sĩ khí lúc đầu vốn đã không cao, sau vài đòn nữa sẽ hoàn toàn biến mất.

Cảm xúc bi quan lan rộng trong hàng ngũ cao tầng của Công quốc, ngoài thế cục đang không ngừng xấu đi, còn có liên quan đến những biến động trong cao tầng của Công quốc.

Thiếu đi trụ cột là Quốc vương, Tể tướng Herceg lại không phải cường thần, bất kể quyết định nào được đưa ra, mọi người đều sẽ thảo luận và bỏ phiếu.

Cách giải quyết này tuy ổn định, nhưng luôn tạo cho người ta một cảm giác rất miễn cưỡng.

Công quốc Mosey hiện giờ cần một trận đại thắng để ổn định lòng người đang rung chuyển ở trong nước.

Giải vây cho Dapest không phải là quyết định tốt nhất vào lúc này, nhưng nó chính là sự lựa chọn hiệu quả nhất trong một khoảng thời gian ngắn.

Bình Luận (0)
Comment