Người dịch: Whistle
"Toàn quân xuất kích!"
Baratz hơi ngập ngừng hạ lệnh.
Chủ động quyết chiến với quân viễn chinh vốn không nằm trong kế hoạch của gã.
Nhưng kế hoạch lại không theo kịp biến hóa, nếu cứ để mặc cho quân tinh nhuệ viễn chinh tự do phát huy thì sớm muộn gì quân trận của gã cũng sẽ bị phá hủy.
Thay vì bị động chịu đòn, chẳng thà chủ động xuất kích, lôi toàn bộ binh sĩ của quân viễn chinh xuống nước.
Kinh nghiệm sống phong phú cho gã ta biết rằng Vương quốc Alpha không đủ hào phóng để gửi mười mấy vạn quân tiếp viện tinh nhuệ đến Công quốc Mosey.
Chỉ cần không phải là tinh nhuệ thì sức chiến đấu của mọi người sẽ không chênh lệch quá nhiều. Hỗn chiến với quy mô lớn mới có thể tối đa hóa lợi thế binh lực của thú nhân.
Dù sao trời cũng sắp tối rồi, và khi màn đêm buông xuống, mọi người sẽ bắt đầu một trận đại loạn chiến!
"Quân đoàn kỵ binh xuất kích, mục tiêu là hai bên cánh của địch nhân!"
Hudson quả quyết hạ lệnh.
Hắn lựa chọn khai chiến vào thời điểm này thì cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý tác chiến trong đêm rồi.
Đối với quân đội bình thường mà nói, hỗn chiến trong màn đêm đen kịt chính là một thảm họa.
Nhưng quân viễn chinh thì khác, thoạt nhìn có vẻ như là một đội quân tinh nhuệ, nhưng trên thực tế tỷ lệ tinh binh vẫn chưa tới 30%.
Nếu như trực tiếp triển khai đội hình liều mạng với đại quân thú nhân thì những ngụy tinh binh này sẽ rất dễ bị sự tàn khốc của chiến tranh dọa cho sợ hãi.
Hiện giờ có đêm tối yểm hộ, tầm nhìn của họ chỉ nằm trong một phạm vi hạn chế, điều này càng có lợi cho bọn họ phát huy.
Miễn là không thể nhìn thấy tình trạng của đồng đội ở phía xa, sĩ khí quân tâm sẽ không sụp đổ. Sau khi chém chết vài tên thú nhân, không chừng sĩ khí quân tâm sẽ còn tăng vọt.
Nhưng mà cách chơi này chỉ thích hợp với quân đội có sĩ khí quân tâm dâng cao. Nếu như là một đội quân lòng người tan rã, dạ chiến chỉ làm cho họ sụp đổ nhanh hơn mà thôi.
Suy cho cùng thì việc chiến đấu trong đêm tối không chỉ so về thực lực, mà quan trọng hơn vẫn là sự va chạm của lòng người.
Hudson đang cược sĩ khí của quân viễn chinh cao hơn đại quân thú nhân.
Hai đội quân đồng thời lựa chọn xuất kích, tiếng la giết vang vọng đất trời, đầu tiên bộc phát một cuộc diễn tập thực chiến về chiến thuật kỵ xạ.
Vô số mũi tên giống như thủy triều lao về phía đại quân thú nhân.
Sau 3 vòng bắn tên, kỵ binh không chỉ không lao lên, mà ngược lại còn lui về phía sau mấy chục mét, tiếp tục động tác trước đó.
Không có chiến thuật tốt nhất, chỉ có chiến thuật thích hợp nhất. Đại quân thú nhân thân không một manh giáp chính là bia ngắm tốt nhất trên chiến trường.
Chiến quả cụ thể như thế nào thì không thể thống kê được trong tình huống hò hét loạn cào cào này, điều duy nhất có thể khẳng định là: dưới cơn mưa tên, sĩ khí quân tâm của đại quân thú nhân đang không ngừng bị hao mòn.
Chiến thuật kẹo kéo đã làm cho Baratz suy sụp tinh thần. Thật sự là quá vô sỉ, kỵ binh không xung phong lao lên mà lại đi chơi cung tiễn.
Đây là lần đầu tiên gã gặp được một địch nhân không biết xấu hổ như vậy, trong lúc nhất thời cũng không nghĩ được cách đối phó nào?
Huống chi đại quân đã phát động tiến công lao lên rồi, không phải muốn dừng liền có thể dừng được. Bất kỳ một mệnh lệnh không đúng lúc nào cũng có thể dẫn đến một trận thất bại tan tác.
Dù rằng biết rõ cứ tiếp tục như vậy thì sẽ phải trả giá đắt, nhưng Baratz chỉ có thể cắn răng gắng gượng.
Những binh sĩ ở bên cánh chính là những kẻ suy sụp nhất vào lúc này, đầu đội mưa tên của địch nhân tiến lên, nội tâm không vững thì không được.
Đáng tiếc bị hậu quân ép phải tiến lên, căn bản không dừng lại được, bọn chúng cũng chỉ có thể cắn răng chống cự.
Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết vang vọng tứ phương, dù là ở trên tường thành cũng có thể nghe được rất rõ ràng.
Bởi vì không còn tia sáng nên lúc này những người ở trên cổng thành đã không thể quan sát toàn bộ chiến trường. Bá tước Martins cũng chỉ có thể dựa vào cảm giác để chỉ huy đại quân tác chiến.
Nhìn vào những thiết bị chiếu sáng ma pháp nối tiếp nhau đưa tới, Bá tước Martins biết là đã đến giờ xuất kích, chậm thêm nữa, quân viễn chinh ở bên ngoài sẽ phải mắng bọn họ rồi.
Hiện giờ không phải là lúc hố đồng đội, Công quốc Mosey còn cần quân viễn chinh tiếp tục cống hiến trong những cuộc chiến kế tiếp .
"Truyền lệnh xuống, chiếu đèn về phía doanh trại của đại quân thú nhân ở trước mặt. Quân phòng thủ thứ nhất, thứ hai, thứ ba xuất kích, cùng quân viễn chinh tiền hậu giáp kích đánh tan đại quân thú nhân!”
“Những ma pháp sư hệ ánh sáng cũng đi theo quân đội hành động, tùy thời thi triển Chiếu Minh thuật vào doanh trại của đại quân thú nhân, mang theo toàn bộ quyển trục chiếu sáng, một nửa quyển trục công kích..."
Theo mệnh lệnh được ban ra, vô số ánh đèn lập tức lóe sáng. Không biết là vị nào đã phát minh ra cái này, còn đặc biệt cho đèn ma pháp phủ một lớp phản quang, làm cho ánh sáng có thể chiếu về phía trước với công suất tối đa.
Một nhóm các nhà giả kim do các pháp sư tạo thành đã ngay lập tức thiết lập một vòng tròn ma pháp trận khó hiểu, ánh sáng từ vô số ngọn đèn liền hội tụ lại với nhau.
Bức tường thành được chiếu sáng ban đầu lại mờ đi, bởi vì ánh sáng của những ngọn đèn ma pháp đã được chiếu về phía doanh trại thú nhân. Giống như mặt trời từ trên trời giáng xuống, chiếu sáng toàn bộ doanh trại thú nhân.
Cảnh tượng đột ngột xuất hiện này làm cho các binh sĩ thú nhân cảm thấy rất khó chịu. Ánh sáng chói lóa chiếu sáng con đường phía trước, nhưng ánh sáng cũng phơi bày bóng người của bọn chúng ra ngoài.
Mục tiêu đã tìm lại được, tên nỏ và Ma Tinh pháo trên cổng thành lại tiếp tục vang vọng. Quân phòng thủ xông lên đầu tiên liền giáng một cơn mưa ma pháp về phía trước.