Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 615 - Chương 615 - Thua Tan Tác (6)

Chương 615 - Thua Tan Tác (6)
Chương 615 - Thua Tan Tác (6)

Người dịch: Whistle

"Linh mục đâu, mau cứu người!"

Thân vương Butzweig nhận được tin tức liền vội vàng hạ lệnh.

Y không thèm để ý đến sự sống chết của một tên Người Ưng, nhưng lại không thể bỏ mặc sự sống chết của 30 vạn đại quân vây thành.

Mặc dù là ngay từ đầu thì đám binh sĩ này đã bị định nghĩa thành pháo hôi, nhưng cũng không thể để bọn chúng chôn vùi ở nơi này một cách không minh bạch như vậy.

Một bài ca dao tế tự cổ xưa vang lên, tên Người Ưng vốn đang hôn mê lại đang từ từ mở mắt ra, vừa há mồm định nói một chút gì đó thì lại đột nhiên nói không nên lời.

Linh mục phụ trách điều trị lập tức biến sắc, vừa rồi y chỉ muốn nhanh chóng đánh thức tên Người Ưng này dậy, nhưng không ngờ tác dụng phụ của chú thuật quá lớn, trực tiếp tiễn tên này đi gặp ông bà.

Trong lòng tên Linh mục thú nhân không ngừng kêu khổ, nhưng bên ngoài nói với vẻ mặt dửng dưng: "Thân vương điện hạ, tên Người Ưng đã từng bị thương nhiều lần, cơ thể đã dầu hết đèn tắt, hiện tại đã trở về với vòng tay của Thú Thần!"

Một chút tin tức hữu dụng cũng không hỏi được, còn uổng phí hết thời gian đi đường, sắc mặt của Thân vương Butzweig lập tức trở nên rất khó coi.

Bất quá khi đối mặt với tên Linh mục không hề sợ hãi này, y cũng chẳng thể làm được gì. Một người ngoài nghề như y là không có quyền lên tiếng trong những vấn đề chuyên môn như vậy.

"Tiếp tục lên đường!"

Trong khi nói chuyện, y đã xoay người nhảy lên chiến thú.

…..

Một đường vừa đi vừa nghỉ, Bruno đã tràn đầy một bụng lửa, nói đúng ra là toàn bộ đại quân thú nhân đều đang vô cùng tức giận.

Khắp nơi đều có cạm bẫy, có thể nói, số lượng hố mà bọn họ giẫm phải trong mấy ngày nay còn nhiều hơn so với nửa đời trước cộng lại.

Đáng giận nhất là theo thông tin tình báo từ cuộc điều tra của Người Ưng thì phía trước vẫn còn có một đội ngũ vẫn đang tiếp tục phá đường.

Mặc dù quân viễn chinh đã ra tiền tuyến tác chiến, nhưng một số công binh đoàn vẫn còn ở lại đằng sau tiếp tục sự nghiệp “làm đường”. Những đoạn đường càng dễ đi thì sẽ bị phá càng nghiêm trọng.

Đặc biệt là một vài đoạn đường nằm gần nguồn nước, không chỉ đầy ổ gà ổ voi mà còn bị dính nước biến thành đường bùn.

Nếu như không nhờ có Người Ưng phụ trách điều tra, có lẽ đã bị ngăn sông ngăn đập, dìm nước bảy quân rồi.

Dìm nước bảy quân không xảy ra, nhưng mà nước lũ ngập tràn trên đường thì lại không thể tránh thoát.

Con đường xấu làm giảm tốc độ của đại quân thú nhân. Con đường mà quân viễn chinh đi trong năm ngày rưỡi, đến phiên bọn chúng thì tốn hết 4 ngày mới chỉ đi chưa đến một phần ba đoạn đường.

Nguyên nhân lớn nhất khiến tốc độ chậm như vậy là vì sửa đường.

Không sửa cũng không được, với tư cách là đội quân tiếp viện gần nhất, bọn họ còn gánh vác trách nhiệm nặng nề là hộ tống vật tư hậu cần.

Chiến tranh tiến hành đến hiện tại, Công quốc Mosey hoặc là bị động, hoặc là chủ động hoàn thành vườn không nhà trống đối với các khu vực giao chiến.

Ngay cả những tòa pháo đài quý tộc dọc đường cũng đều người đi nhà trống, không phải là chạy tới tham gia cuộc chiến bảo vệ thành Dapest thì chính là gia nhập vào trong đại quân tiếp viện.

Lãnh chúa có trách nhiệm bảo vệ lãnh thổ, nhưng không có là không thể linh hoạt. Sau khi Quốc vương tuyên bố lệnh điều động thì sự ràng buộc ban đầu đã không còn là vấn đề nữa.

Sự biến báo của Người Mosey đã trực tiếp hố khổ đại quân thú nhân. Khi các quý tộc rút lui liền phá hư toàn bộ những vật tư không thể nào mang đi.

Không phải đầu độc vào trong lương thảo, hoặc là trực tiếp dùng một mồi lửa giải quyết. Cho dù có lọt lưới thì cũng bị đội quân ở phía trước cướp sạch.

Vì thu hoạch được càng nhiều vật tư, đại quân thú nhân chỉ có thể đi chỗ xa hơn để cướp bóc.

Tuy nhiên, đại quân thú nhân đang bao vây thành Dapest có chừng hơn 30 vạn, nhiều binh sĩ như vậy, số lượng lương thảo tiêu hao là rất lớn.

Những khu vực lân cận đã sớm chẳng còn lại gì. Lấy Dapest làm trung tâm, trong phạm vi trăm dặm cũng không thể nhìn thấy một người nào.

Dù là mở rộng phạm vi lên 300 dặm thì cũng chỉ còn lại một vài cứ điểm quân sự. Nông nô và dân tự do, hoặc là biến thành vong hồn dưới đao, hoặc là đã chạy nạn.

Trong khu vực chiếm đóng không thể thu hoạch được đủ lượng thực tiếp tế, như vậy cũng chỉ có thể lấy lương thực từ hậu phương.

Không phải thú nhân nào cũng có thể dựa vào gặm cây cỏ để sống. Nếu không bổ sung đầy đủ chất dinh dưỡng thì sẽ không thể nào chiến đấu với cường độ cao được.

Vốn cho rằng Hùng Nhân hoàng đình nằm gần thành Dapest nhất, nên mới để bọn họ vận chuyển một số lương thảo qua đó để giải quyết tình huống khẩn cấp, kết quả, đội ngũ vốn nên tới sớm nhất nay lại rớt xuống hàng cuối cùng.

Đã có mấy lần Bruno muốn hạ lệnh cho đại quân đi đường vòng rồi, nhưng sau khi cân nhắc đến vấn đề thực tế, cuối cùng gã ta chỉ đành từ bỏ suy nghĩ này.

Người có thể đường vòng đi, nhưng chiến thú và đoàn xe thì không được. Hơn nữa khoảng thời gian tăng thêm cho việc đi đường vòng có thể sẽ không ít hơn bao nhiêu so với việc sửa đường.

Ai bảo bọn họ đều là kẻ ngoại lai chứ?

Mọi người đã chạy nạn hết rồi, ngay cả một người dẫn đường cũng không có. Nếu đi trên trục đường chính thì không có gì, nhưng nếu như băng qua những con đường mòn rồi bị lạc thì sẽ rất lúng túng.

Nhìn xem tên Người Ưng lạ lẫm trên trời giáng xuống, tâm trạng của Bruno trở nên càng tồi tệ hơn. Trực giác nói cho gã ta biết, tên này tới đây là để hối thúc gã tăng tốc.

Bruno cũng muốn mau chóng lao ra tiền tuyến tìm quân viễn chinh báo thù, nhưng vấn đề hiện giờ là phải sửa xong đường trước đã!

Bình Luận (0)
Comment