Người dịch: Whistle
So với Công quốc Mosey, Vương quốc Alpha chính là một nước lớn. Hudson là tướng lĩnh của Vương quốc Alpha, nên cũng được coi trọng thêm mấy phần.
Cho dù là trước đó Vương tử Caesar đã gây ra một trận đại bại, nhưng chuyện này lại không hề ảnh hưởng gì đến "Hào quang danh tướng" của Hudson .
Nếu đã có sẵn danh tướng ở đây thì đương nhiên không cần thiết phải mạo hiểm sử dụng những vị tướng lĩnh không có chiến tích trác tuyệt. Lỡ như lại chọn phải một người giống như Vương tử Ceasar thì toang, Công quốc Mosey không cược nổi.
"Tể tướng các hạ, muốn tiêu diệt một quân đoàn kỵ binh Behemoth ở nơi hoang dã là rất khó, trừ phi bọn chúng tự phạm phải sai lầm lớn.”
“Trong tình huống bình thường, cho dù có được gấp mấy chục lần binh lực vây công thì bọn chúng cũng có thể chạy thoát.”
“Vì vậy, muốn tiêu diệt được quân đoàn Behemoth, mấu chốt của vấn đề không nằm ở chỗ của chúng ta, mà phải xem tướng lĩnh quân địch có nguyện ý phối hợp hay không.”
“Đương nhiên, nếu như có thể giảm xuống một chút, chỉ là đánh bại bọn chúng, hoặc là đuổi bọn chúng rời đi thì vẫn là có hy vọng."
Hudson dám bình tĩnh như vậy đương nhiên là vì viện quân thú nhân đã giảm tốc độ hành quân.
Lần này không phải vì hố đồng đội mà cố tình giảm tốc độ, mà vì Người Mosey đã học theo quân viễn chinh, phá hư con đường tiến lên của bọn chúng.
Những đội quân tiếp viện khác không có nhiều đồ quân nhu như quân đoàn Người Gấu, cho nên bị ảnh hưởng nhỏ hơn một chút. Không xác định được thời gian chính xác mà bọn chúng sẽ đến, nhưng có thể khẳng định là sẽ chậm hơn vài ngày.
Vào thời bình thì vài ngày không là gì cả, nhưng vài ngày trong lúc này lại có thể thay đổi vận mệnh của quân đoàn Behemoth.
"Vậy thì xin nhờ Bá tước Hudson làm việc này!"
Lời nói gọn gàng dứt khoát của Tể tướng Herceg làm cho Hudson trợn tròn mắt.
Người Mosey thẳng thắn như vậy sao, hắn mới chỉ phân tích một chút mà thôi, có nói là sẽ đồng ý đâu?
Hudson cẩn thận quan sát vẻ mặt của Tể tướng Herceg xem có tìm thấy sơ hở nào không, tiếc là cuối cùng hắn vẫn chẳng nhận ra điều gì.
Đám đại thần Mosey ở gần đó cũng không có người lên tiếng dị nghị. Nói rõ là đã thương lượng kỹ càng từ trước rồi, chỉ đợi hắn nhập hố nữa thôi.
Thật ra thì việc chỉ huy đại quân tác chiến cũng không tính là gì, nhưng quan trọng là phải thương lượng "giá tiền" trước đã!
Hiện tại thì bên phe liên quân nhân tộc có ba quân đoàn kỵ binh + bốn Kỵ sĩ đoàn, còn có một Kỵ sĩ đoàn của cung đình, thực lực tổng thể chắc chắn là mạnh hơn quân đoàn Behemoth.
Huống chi bây giờ còn có thể kéo một số Kỵ sĩ quý tộc từ trong quân đội ra tham chiến, cộng thêm đám cao thủ của các gia tộc trong Công quốc Mosey, chỉ cần không chỉ huy lung tung là sẽ không thể nào thất bại được.
Nếu như không phải Người Mosey đã chịu quá nhiều sự thất bại, không còn lòng tin vào tướng lĩnh của mình, thì Hudson nhất định sẽ không thể nhận được loại việc tốt có thể thu hoạch chiến công dễ dàng như vậy.
Về phần cái giá phải trả cho việc đánh bại quân đoàn Behemoth cũng đã không còn là vấn đề.
Bởi vì nhu cầu chính trị, viện quân của Liên minh nhân tộc đã xác minh thời hạn đến tiếp viện, Người Mosey ít nhiều gì cũng phải thể hiện một chút.
Tốt nhất là làm cho liên minh thấy rằng, chỉ cần bọn họ phái thêm một chút viện binh là Người Mosey sẽ lập tức có thể lật bàn, từ đó vực dậy toàn bộ chiến trường.
Sau một hồi đắn đo, cuối cùng Hudson cũng quyết định giúp đỡ. Coi như hắn đóng góp một phần công sức vào việc chống lại thú nhân của nhân tộc vậy.
"Muốn ta chỉ huy đại quân cũng không thành vấn đề, nhưng trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, toàn bộ binh sĩ tham chiến đều phải tuân thủ quân lệnh một cách nghiêm ngặt.”
“Bất luận kẻ nào dám chống lại quân lệnh thì sẽ bị giết ngay lập tức, không thể chờ đến khi hội nghị quý tộc của quý quốc thông qua rồi mới xử trí!"
Đây là một chủ đề rất lúng túng, liên quan tới vấn đề quý tộc làm trái quân lệnh có thể bị xử quyết ngay tại chỗ hay không, Công quốc Mosey vẫn còn đang tranh luận.
Phe ủng hộ và người phản đối đều có, nó đã được đệ trình lên hội nghị quý tộc vài lần rồi, nhưng cuối cùng đều bị bác bỏ.
Trên thực tế, loại tranh luận này chủ yếu bắt nguồn từ Quốc vương và một số đại quý tộc, còn đám trung tiểu quý tộc bên dưới chỉ là cỏ đầu tường.
Nếu như quý tộc bản địa của Công quốc Mosey dám nhắc tới yêu cầu này thì sẽ lập tức bị mắng đến hoài nghi nhân sinh.
Nhưng Hudson không khác, ở Vương quốc Alpha đã sớm áp dụng pháp lệnh đặc biệt thời chiến tranh. Vào thời bình, các quý tộc phạm tội phải được sự chấp thuận của Hội nghị quý tộc sau thì mới có thể xử quyết, nhưng trên chiến trường lại là ngoại lệ.
Một chuyện đã có tiền lệ thì dù có được nhắc lại cũng không được xem là đột ngột. Huống chi còn có sự ủng hộ của Liên minh nhân tộc pháp điển, không thiếu cơ sở pháp lý.
Bầu không khí ngột ngạt này không kéo dài được bao lâu, đám đại quý tộc của Công quốc Mosey đều nhao nhao gật đầu đồng ý.
Đều là người thông minh, bọn họ biết rất rõ rằng thế cục hiện giờ không cho phép họ tiếp tục tùy hứng nữa.
Dỗ dành cũng được, lừa gạt cũng tốt, dù sao cũng phải để cho Liên minh nhân tộc phái viện quân tới.
Ngay vào lúc này, ba quốc gia phương bắc đều đã biến thành đối thủ cạnh tranh. Viện quân đến hỗ trợ quốc gia nào đầu tiên thì có nghĩa là thế cục của quốc gia đó sẽ xoay chuyển nhanh hơn, và tổn thất cũng sẽ được giảm xuống mức thấp nhất.
"Dời đô tái chiến, liều chết chống cự..." cũng chỉ là khẩu hiệu, nếu như thật sự đến lúc đó, nhân gian thảm kịch “mười phòng trống chín” sẽ thật sự xảy ra trước mắt.
Cơ nghiệp bị huỷ, nguyên khí trọng thương, giai cấp sa sút, đây không phải là điều mà các nhóm lợi ích muốn thấy.