Người dịch: Whistle
Người rời bỏ quê hương thì hèn, đối với các quý tộc cũng là như vậy. Không có cơ nghiệp chèo chống, cho dù có mang theo quân đội thi hành chiến lược chuyển dời thì quyền nói chuyện của bọn họ trong Vương quốc cũng sẽ bị suy yếu đi rất nhiều.
Trong chiến tranh tràn đầy biến số, cho dù thực lực trong tay có mạnh như thế nào, nếu như không thể bổ sung lực lượng sau khi tổn thất thì cũng chỉ càng đánh càng yếu.
Đợi đến sau cuộc chiến, những cơ nghiệp lúc đầu đã không còn liên quan gì đến những kẻ như bọn họ nữa. Người may mắn thì còn có thể nhận được bồi thường thỏa đáng, kẻ xui xẻo thì ngay cả tư cách sống đến ngày đó cũng không có.
Lợi ích quyết định lập trường, Nguyên soái Borg có thể chủ động từ bỏ đại binh nguyên Warhammer để rút lui về vùng núi phía tây bởi vì lão ta chính là người phát ngôn cho lợi ích của các quý tộc ở các tỉnh phía tây.
Nhưng Joseph II thì không được, căn cơ của Vương thất nằm ở đại binh nguyên Warhammer, người ủng hộ ông ta cũng ở tại đại binh nguyên Warhammer.
Nếu như ông ta dám trực tiếp từ bỏ căn cơ, có lẽ không cần phải đợi đến khi thú nhân đánh tới, đám người bên dưới đã gây náo loạn trước rồi.
Cá nhân không thể đi ngược lại xu thế chung, dù biết rằng con đường phía trước có rủi ro rất lớn, nhưng cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Bây giờ nói ra vấn đề đó bởi vì căn cơ của bọn họ đang bị kỵ binh thú nhân phá hủy, đang cần có phương pháp giải cứu khẩn cấp.
"Nếu như chúng ta từ bỏ. . ."
Vừa nói được một nửa, Joseph II đã nuốt hết những lời còn lại vào trong.
Buông lỏng vòng vây rất dễ, nhưng mấy vạn bộ binh thú nhân này sẽ biến thành kẹo da trâu, một đường đi theo đằng sau bọn họ.
Chỉ cần đại quân lộ ra một chút sơ hở là những địch nhân này sẽ lập tức nhào tới. Người ta đều là tinh nhuệ, một khi động thủ sẽ gây ra tổn thất không nhỏ cho đại quân.
Chia binh tiếp viện phương bắc lại càng không được, bộ binh không cơ động bằng kỵ binh. Bọn họ chia binh cũng phải mất vài ngày, có lẽ lúc đó kỵ binh thú nhân đã thay đổi họng súng giết ngược lại rồi.
Trong tình huống nội ứng ngoại hợp, khả năng cao là đám đại quân còn lại sẽ tiêu đời.
Bận rộn một trận còn bị tổn binh hao tướng, lại còn rơi vào thế bị động về mặt chiến lược, quả thật là thua thiệt lớn.
Hơn nữa sau đại chiến này, thực lực của đôi bên còn sẽ phát sinh biến hóa, thế cục cũng sẽ càng tồi tệ hơn.
"Không có nổi một tin tức tốt nào sao?"
Joseph II hỏi với vẻ mặt bất đắc dĩ.
"Bệ hạ, chúng thần vừa nhận được tin tức của Công quốc Mosey, bọn họ đã đánh bại đại quân thú nhân bao vây thành Dapest.”
“Chỉ cần Công quốc Mosey có thể đứng vững trong cuộc đại chiến phản công của viện quân thú nhân thì tình hình bên phía họ sẽ dần ổn định.”
“Bên phía Vương quốc Alpha cũng truyền đến một tin tức tốt, sau khi đại quân thú nhân liên tục phá hủy ba tuyến phòng thủ thì cuối cùng cũng bị bọn họ chặn lại rồi.”
“Nghe nói còn phát động một cuộc phản kích, tổng cộng đánh tan ba quân đoàn chủ lực thú nhân, tiêu diệt hơn 20 vạn đại quân thú nhân.”
“Nhóm viện binh đầu tiên của Liên minh nhân tộc đã lên đường xuất phát. Tổng cộng là 30 vạn đại quân tinh nhuệ, nhanh nhất sẽ đến Công quốc Mosey trong hai tháng nữa.”
“Mặt khác, Hội nghị liên minh còn phê chuẩn đề nghị trước đó của Vương quốc Alpha, các thế lực lớn sẽ phái cao thủ tới tiền tuyến tiếp viện trước.”
“Cường độ ủng hộ lần này rất lớn, toàn bộ nghị viên có ghế đều sẽ phái ra ít nhất là một tên Đại Địa Kỵ sĩ hoặc là Ma đạo sư.”
“Một phiếu bầu đại diện cho một tên cao thủ, các đại thế lực đỉnh tiêm còn hứa hẹn là sẽ phái ra Thiên Không Kỵ sĩ đến tham chiến. Những cao thủ này sẽ lần lượt đến trong một tháng.”
“Một khi những lực lượng này đến nơi, chúng ta sẽ triệt để áp chế Đế quốc Thú Nhân về phương diện lực lượng cấp cao ."
Bộ trưởng Bộ Ngoại vụ Cassidy thông thả ném ra một trái bom.
Vốn dĩ mọi người còn đang lo lắng tình hình sẽ vượt quá tầm kiểm soát, nhưng bây giờ lại đột nhiên phát hiện mình còn có thể cầm cự thêm một hồi. Chỉ cần kiên trì đến khi viện quân tới liền có khả năng vãn hồi tình hình đang chuyển biến xấu này.
Vấn đề duy nhất nằm ở việc phân phối viện binh.
Ba mươi vạn đại quân tinh nhuệ không phải là một con số nhỏ, số lượng này đã vượt qua toàn bộ lực lượng quân sự của không ít quốc gia.
Trước khi chiến tranh bộc phát, trong số các thế lực loài người, tổng cộng chỉ có 5 nhà có số lượng quân thường trực vượt qua ba mươi vạn, phương bắc chỉ có một mình Vương quốc Alpha.
Tuy là có nhiều viện binh, nhưng số quốc gia cần viện binh cũng rất nhiều. Sau khi bị mọi người chia thì cũng sẽ chẳng còn lại bao nhiêu.
"Vương quốc nhận được bao nhiêu quân tiếp viện?"
…….
Trên cổng thành, Hudson đứng nhìn đội ngũ kỵ binh đang tụ tập bên dưới, hắn đột nhiên cảm thấy là có thể đánh với quân đoàn Behemoth một trận.
Không giống như quân đoàn bộ binh thật giả lẫn lộn, chất lượng kỵ binh của Người Mosey cũng không tệ lắm, đặc biệt là vài đoàn Kỵ sĩ kia, làm cho hắn rất muốn có được.
Sự thay đổi đột ngột không phải vì Hudson bị choáng đầu, mà là thế cục bây giờ đã khác rồi.
Bên phía Liên minh nhân tộc đã gửi tin tức xác định thời hạn mà viện binh sẽ đến, kế hoạch ứng phó thụ động ban đầu cũng đã trở nên tích cực hơn một chút.
"Bá tước Hudson, nếu như để ngài chỉ huy số quân đội này thì có thể tiêu diệt được quân đoàn Behemoth không?"
Câu hỏi của Tể tướng Herceg trực tiếp khiến cho Hudson sững sờ.
Giao toàn bộ kỵ binh cho một vị tướng lĩnh quân khách như hắn chỉ huy, hành động lần này hơi lớn nha.
Sau khi ngây người một chút, Hudson cũng nhanh chóng hiểu rõ lý do tại sao.