Người dịch: Whistle
"Truyền lệnh xuống, toàn quân chuẩn bị chiến đấu!"
Thân vương Butzweig lập tức hạ lệnh.
Có nên đánh hay không, đây là một vấn đề mà thú nhân đang rối rắm. Tuy nhiên, cảnh tượng khổ sở này không kéo dài được bao lâu.
Quân đội nhân tộc đang xuất hiện ở phía chân trời, cũng đã thay Thân vương Butzweig đưa ra quyết định. Kẻ cầm đầu, chính là Hudson lão gia.
……
Kẻ thù gặp nhau, hết sức đỏ mắt. Tên tuổi của Hudson là đại danh đỉnh đỉnh trong Đế quốc Thú Nhân, và đã thống trị bảng xếp hạng treo thưởng từ lâu.
Ngay cả khi hắn thâm cư không ra ngoài cũng sẽ có một vài tên thích khách chạy tới tặng đầu. Có lẽ là nhằm thu hút càng nhiều sát thủ tham dự, hoặc là do tình báo bị sai, thông tin được treo trên bảng danh sách lại để lọt Đại Địa Chi Hùng.
Kết quả là đám sát thủ hồ đồ này còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì đã bị gấu con bắt lấy xem như đồ chơi.
Thực ra thì phương pháp ám sát tướng lĩnh quân địch này có xác suất thành công rất thấp. Đối với những nhân vật nổi tiếng ra vào đại quân giống như Hudson, thích khách ngay cả tới gần cũng không có.
Nếu muốn ám sát thành công, hoặc là lăn lộn lên làm thân tín của mục tiêu, hoặc là nhân lúc mục tiêu ra ngoài để phát động đánh lén.
Trước đó thì Vương quốc Alpha đã từng phải đóng học phí cho những thủ đoạn tương tự này rồi. Bây giờ ở bên cạnh Hudson lão gia đều là thủ vệ thân tín của hắn, ngay cả một ả thị nữ cũng không, càng không cần phải nói đến việc để thú nhân trà trộn vào.
...
"Thân vương điện hạ, kỵ binh nhân tộc đã tới rồi, kẻ dẫn đầu hình như là tên khốn kiếp Hudson kia, hãy để thuộc hạ mang theo đội ngũ ra ngoài dạy cho bọn chúng một bài học!"
Gregg tiến lên xin chiến.
Từ trong cặp mắt đỏ bừng của gã cũng có thể thấy được sự căm thù dành cho Hudson.
"Được, vậy ngươi liền mang binh xung phong ra ngoài. Truyền lệnh xuống, mở ra cửa doanh ra, toàn quân xuất kích!"
Thân vương Butzweig hạ lệnh với vẻ mặt ngưng trọng.
Trong từ điển của Behemoth không có hai từ "phòng thủ", đặc biệt là trong những cuộc chiến ở ngoài hoang dã như thế này.
Chỉ cần nhìn doanh trại của bọn chúng là biết, nơi này không phải là chỗ thích hợp cho việc phòng thủ. Quan trọng nhất là thế cục không cho phép bọn chúng cố thủ. Mặc dù bên ngoài hiện giờ chỉ có kỵ binh nhân tộc, không chừng ở lại thêm một chút là bộ binh sẽ đến ngay lập tức.
Một khi giam mình trong doanh trại và đánh mất tính cơ động cao của kỵ binh, chuyện toàn quân bị diệt cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Theo khoảng cách giữa đôi bên càng ngày càng gần, màn va chạm đỉnh cao của hai cường giả sẽ bắt đầu ở nơi hoang vu này.
"Nỏ thủ chuẩn bị, tìm mục tiêu để bắn, đừng khách sáo với Behemoth!"
Hudson vô cùng vô sỉ hạ lệnh.
Vì trận chiến này, hắn đã mang đi tất cả cung nỏ loại nhỏ của Người Mosey. Đặc biệt là những cây Ma pháp nỏ kia, đây chính là lợi khí chiến tranh có thể xuyên thủng áo giáp của kỵ binh hạng nặng.
"Sưu, sưu, sưu..."
Một trận mưa tên tiếng mang theo tiếng xé gió truyền ra, kỵ binh Behemoth xung phong đi đầu suýt nữa đã bị bắn thành cái sàng. Gregg đoàn trưởng dẫn đầu đàn thú còn chưa biết là đã xảy ra chuyện gì thì đã đi gặp Thú Thần rồi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Thân vương Butzweig liền đại biến. Thật sự là quá vô liêm sỉ, kỵ binh quyết đấu mà lại chơi công nghệ Ma pháp.
Chuyện làm cho y cảm thấy lo lắng hơn chính là những cây Ma pháp nỏ loại nhỏ này tập hợp chung một chỗ lại có thể bộc phát ra uy lực lớn đến vậy.
Nếu như sau này kỵ binh nhân tộc đều được trang bị Ma pháp nỏ, vậy thì kỵ binh Behemoth làm sao có thể lăn lộn trên đại lục được nữa?
Chẳng lẽ phải để cho binh sĩ mặc áo giáp dày hơn để tăng cường sức phòng ngự sao?
Hoặc là đổi áo giáp bình thường thành áo giáp Ma pháp có sức phòng thủ mạnh hơn?
Đối với tộc Behemoth mà nói, hai sự lựa chọn này đều là thảm họa.
Áo giáp dày hơn cũng có nghĩa là tính cơ động sẽ bị giảm xuống.
Còn áo giáp Ma pháp cái gì cũng tốt, nhưng chi phí lại không tốt, sản lượng thì thấp, còn phải do Luyện kim đại sư tự tay chế tác, không có khả năng sản xuất hàng loạt.
Một mũi tên bay lướt qua trán đã kéo Thân vương Butzweig trở về với thực tại. Vận mệnh của tộc Behemoth ra sao là chuyện của tương lai, điều quan trọng nhất hiện giờ là phải qua được cửa ải này trước đã.
Sau khi trả một cái giá lớn là tổn thất mấy trăm tên kỵ binh thú nhân thì hai đại quân cuối cùng cũng va chạm vào nhau, ngay sau đó liền diễn ra cảnh tượng người ngã ngựa đổ và thú ngửa thú lật nổi tiếng.
"Kỵ sĩ đoàn của nhân tộc!"
Ngay khi suy nghĩ này vừa được lóe lên, Thân vương Butzweig đã từ bỏ ý nghĩ đánh tan đoàn kỵ binh trước mắt này.
Không có cách nào, địch nhân đều cưỡi trên chiến mã, nếu chỉ dựa vào vẻ bề ngoài thì sẽ rất khó phân biệt được đoàn Kỵ sĩ cùng đoàn kỵ binh trong lúc giao chiến.
Hudson để đoàn Kỵ sĩ xung phong chắc chắn là một quyết định sáng suốt. Trong cuộc va chạm tàn khốc trên chiến trường này, kỵ binh Behemoth chỉ có một chút lợi thế.
Nhưng một chút ưu thế này hoàn toàn không đủ để bù đắp nhược điểm về mặt binh lực của bọn chúng. Sau một vòng đối chiến trực diện bị xuyên thủng, lại có thêm mấy trăm kỵ binh Behemoth đang nằm trên mặt đất.
Thực ra thì số lượng kỵ binh nhân tộc chết trận còn nhiều hơn, nhưng ở trước mặt ưu thế binh lực thì “một chút” nhiều hơn này cũng chẳng là gì.
Đại quân quay đầu ngựa lại, Hudson hô lên một tiếng “giết”, thế là đoàn Kỵ sĩ đoàn lại xung phong lao lên, vô số kỵ binh cũng đi sát theo sau.
Một vòng quyết chiến mới nảy sinh, cảnh tượng chiến đấu ngày càng đẫm máu. Trong sự va chạm giữa man rợ và văn minh, giờ khắc này, văn minh là phe chiếm thượng phong.