Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 630 - Chương 630 - Viện Quân Đến (2)

Chương 630 - Viện Quân Đến (2)
Chương 630 - Viện Quân Đến (2)

Người dịch: Whistle

Từ khi quân đoàn kỵ binh Ma tượng uy danh hiển hách bị hủy diệt bởi nhân tộc thì mỗi giờ mỗi khắc Hùng Nhân hoàng đình đều đang không ngừng nghĩ đến việc gây dựng lại. Hao hết thiên tân vạn khổ mới bắt được mấy con ma tượng, trải qua mấy chục năm phát triển, đàn voi mới sinh sôi hơn ba trăm con.

Không biết còn phải đợi bao lâu nữa mới tái hiện cảnh tượng vạn tượng tề bôn rầm rộ kia. Số lượng chiến tượng không đủ, kỵ binh Ma tượng liền trở thành vật tô điểm.

Muốn phát huy được tác dụng trong đại chiến, ít nhất cũng phải có mấy trăm con chiến tượng thì mới có thể quyết định sự thành bại của một trận chiến dịch.

Không hề nghi ngờ, đối với Hùng Nhân hoàng đình hiện giờ, đây là chuyện không thể nào. Đàn voi cần sinh sản, không thể tát ao bắt cá.

Hiện giờ trong đại doanh của Hoàng đình đã có hơn 50 con chiến tượng, lấy ra tiến công thì còn không đủ dùng.

Dù sao nơi này cũng là thế giới siêu phàm, có rất nhiều thứ có thể uy hiếp được chiến tượng. Bất luận là Kỵ sĩ cấp cao, hay là Ma pháp sư, hoặc là Ma pháp nỏ cỡ lớn, Ma Tinh pháo, đều có thể gây ra sát thương trí mạng cho kỵ binh Ma tượng.

Trước khi một quy mô nhất định được hình thành, kỵ binh Ma tượng rất khó phát huy được uy lực. Trên đại lục còn có rất nhiều loại binh chủng tương tự đang lâm nguy của các tộc.

Kỵ binh Ma tượng được điều động tới đây ngoài đóng vai trò bình phong thì còn có thêm trách nhiệm bảo vệ doanh trại, để tránh lại phát sinh bi kịch "Ngựa đạp doanh gấu" một lần nữa.

...

Nhìn thấy đại quân thú nhân rút lui thì rút lui, mượn đường thì mượn đường, Hudson đột nhiên trở nên nhàn rỗi vì không có trận để đánh.

Có lẽ là vì bị chiến tranh kích thích, nên tốc độ hành chính của đám quan lại của Công quốc Mosey đã nhanh hơn rất nhiều.

Việc hạch định chiến công và phong thưởng vốn là chuyện phải tranh cãi trong vài tháng, giờ đã đưa ra được một kế hoạch cụ thể vào ngày thứ bảy sau khi chiến tranh kết thúc.

Không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, ngoài việc bổ sung một bộ phận vật tư và quân giới bị tiêu hao trong chiến tranh ra, thì cũng chỉ ban thưởng một số tài nguyên tu luyện, còn đại đa số đều là "trái phiếu chiến tranh" .

Lý do thực sự phức tạp hơn nhiều so với dự đoán trước đó của Hudson. Mặc dù Công quốc Mosey đã bán không ít trái phiếu ra ngoài, nhưng số kim tệ được cầm trong tay lại không nhiều.

Đại đa số kim tệ vừa tới tay liền lập tức được cầm đi giao dịch, đổi thành vật tư chiến lược. Cho dù trong tay còn thừa tài chính thì số tiền này cũng đang nước ngoài, chưa được vận chuyển về trong nước.

Đến mức tài chính hiện giờ của Công quốc Mosey chỉ còn có tiền trên danh nghĩa, trên thực tế, mặc dù quốc khố không đến mức làm cho chuột nhìn thấy cũng rơi lệ, nhưng cũng rất khó để cho bọn chúng ăn no.

Trong tay không có tiền mặt, khi phong thưởng công thần cũng chỉ có thể dùng trái phiếu để kết toán.

Đây còn là ưu đãi đặc biệt dành cho quân viễn chinh vì là quân khách. Nếu như là đội quân trong nước, trực tiếp ghi sổ trước là được.

Có thể thấy rằng trong chính phủ của Công quốc Mosey vẫn có những người thông minh, biết là không thể phát hành trái phiếu một cách bừa bãi.

Nếu không có việc gì làm thì chỉ có thể thăm hỏi, giao lưu tình cảm. Dù Hudson không thích những cuộc xã giao này, nhưng vì kết giao thêm càng nhiều nhân mạch, hắn vẫn lựa chọn tiếp nhận hiện thực.

"Cái gì, viện binh của Liên minh nhân tộc sắp đến rồi?"

Không phải là hắn quá ngạc nhiên, mà thật sự là lúc này vẫn còn quá sớm, từ khi nào mà hiệu suất của Liên minh nhân tộc được đẩy lên cao như vậy?

"Bá tước các hạ, không cần phải quá kinh ngạc. Số viện quân này chỉ là cao thủ do các thế lực lớn phái ra.”

“Đều là những người bị bí pháp trường sinh kích thích, sau khi Hội nghị liên minh đạt được thỏa thuận, các thế lực lớn liền phái cao thủ tới.”

“Dựa theo tin tình báo mà chúng thu thập được, số lượng cao thủ tới đây lần này còn nhiều hơn yêu cầu của Hội nghị liên minh rất nhiều.”

“Đặc biệt là Giáo Đình, nghe nói đã có hơn trăm tên khổ tu sĩ chạy tới.”

“Hầu như toàn bộ cường giả sắp hết thọ nguyên trên toàn đại lực đều bu lại đây. Nhiều cường giả như vậy, ngày lành của Behemoth Hoàng sắp phải kết thúc rồi."

Nghe xong lời giải thích của Vương tử George, Hudson lập tức hiểu ra. Cái gì mà lợi ích với không lợi ích, ở trước mặt trường sinh cũng đều phải nhường đường.

Đặc biệt là những cường giả sắp hết tuổi thọ kia, gặp được loại chuyện này thì nhất định phải cố gắng thử một chút.

Tuy nhiên, chỉ dựa vào một truyền ngôn về bí pháp trường sinh thì không thể hấp dẫn được nhiều cường giả như vậy tham gia, nhất định là phải có càng nhiều chứng cứ được lưu truyền ra ngoài.

Hudson mơ hồ phát hiện hình như đây là một âm mưu lớn, có người ở phía sau màn điều khiển chuyện này.

"Điện hạ, truyền ngôn bí pháp trường sinh này là thật sao?"

Hudson hỏi.

Hai người không cùng tầng lớp có thể trở thành bằng hữu và ngồi ở chỗ này trò chuyện hoàn toàn là vì lợi ích.

Là vương tử, George cũng có nỗi khổ của riêng mình. Trong tình huống bình thường, Quốc vương bị bệnh thì nên đến lượt một vị Vương tử như y lên chủ trì đại cục.

Nhưng tiếc là các quý tộc trong nước lại không tín nhiệm một vị vương tử nhỏ tuổi như y, ngay cả cả các thành viên trong vương thất cũng không nguyện ý ủng hộ y đứng ra chủ trì đại cục.

Việc để các đại thần lên nắm quyền trong một khoảng thời gian ngắn không phải là vấn đề lớn. Nhưng một khi tình trạng này tiếp tục sẽ rất dễ rơi vào tình thế "thần mạnh quân yếu".

Uỷ quyền dễ dàng, thu quyền khó.

Bây giờ đám đại thần rất an phận, cũng dành sự tôn trọng đầy đủ cho vương thất, nhưng tương lai thì rất khó nói.

Tạo phản thì chắc là không đến nỗi, nhưng việc các đại quý tộc cướp quyền của Quốc vương cũng đã từng xảy ra trên đại lục Aslante rồi.

Bình Luận (0)
Comment