Người dịch: Whistle
"Điện hạ, đại quân do Thân vương Butzweig thống lĩnh đã chuyển dời đến Công quốc Mosey, hiện tại đã thoát khỏi nguy hiểm, ngài không cần phải quá lo lắng.”
“Mặc dù trận chiến ở Dapest tạm thời thất bại, nhưng thế cục vẫn đang nằm trong tầm khống chế của chúng ta.”
“Tuyến phòng thủ Terence của địch nhân đã sắp bị chúng ta công phá rồi, chỉ còn lại vài tòa thành lớn cuối cùng nữa thôi. Đợi khi nhổ hết những cây đinh này cũng là lúc tính sổ với Người Mosey.”
“Đề nghị của Thân vương không sai, tạm thời không thể hủy diệt Công quốc Mosey, vậy thì chỉ huy đại quân đi vòng qua hủy diệt Vương quốc Warhammer trước.”
“Nếu kế hoạch làn sóng tị nạn diễn ra suôn sẻ, lần này chúng ta không chỉ có thể hạ gục Vương quốc Warhammer mà còn có thể phá vỡ hậu phương của Vương quốc Alpha và làm xáo trộn việc bố trí quân sự của chúng.”
“Nếu may mắn, không chừng chúng ta còn có thể hủy diệt cả ba nước phương bắc, thuận thế nắm lấy toàn bộ khu vực phía bắc đại lục!"
Đây là lúc khảo nghiệm các mối quan hệ nhân mạch, thoạt nhìn có vẻ như người này đang thuyết phục hoàng trữ Alex, nhưng thực tế lại đang nói giúp cho Thân vương Butzweig.
Nếu bàn về quan hệ nhân mạch, một người lăn lộn trong quân đội thời gian dài như Thân vương Butzweig sẽ có căn cơ vững chắc hơn vị Hoàng trữ Alex sống phóng túng này.
Hai người đều là hậu đại của Behemoth Đại Đế, ai là người có thể ngồi lên ngôi hoàng vị vẫn còn là một ẩn số.
Đặc biệt là hiện giờ Behemoth Đại Đế sống rất dai, không chừng ngay cả vị hoàng tử cuối cùng Alex này cũng sẽ đi gặp Thú Thần trước.
Hoàng tử không còn, đến phiên một đám hoàng tôn tham dự cuộc tranh đấu hoàng quyền, Thân vương Butzweig cũng rất có ưu thế. Dù đã trải qua một lần thất bại, nhưng vẫn được rất nhiều người coi trọng.
"Biết rồi, hỏi ý kiến của Tướng quân Agustin xem sao. Nếu như ông ta cho rằng việc vượt qua Công quốc Mosey và vòng qua Công quốc Mosey để tiến công Vương quốc Warhammer có thể thực hiện được thì áp dụng đi."
Hoàng trữ Alex nói với vẻ mặt âm trầm.
Lão già bất tử nhà mình còn chưa giải quyết xong, đám tiểu bối bên dưới cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Mấy vị huynh trưởng đã sớm đi gặp Thú Thần, nhưng lại để lại quan hệ nhân mạch. Thân vương Butzweig đã được thừa kế di sản chính trị của một vị hoàng trữ đã chết.
Alex ẩn nhẫn vô số năm, đương nhiên sẽ không thiếu kiên nhẫn. Biết rõ bây giờ là cơ hội tốt để chèn ép Thân vương Butzweig, nhưng gã vẫn lựa chọn khắc chế.
Có nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy, đề xuống từng người một cũng không giải quyết được vấn đề. Mạo muội tiến lên bỏ đá xuống giếng chỉ làm cho cục diện trở nên càng bị động hơn mà thôi.
Là người kế vị, gã đã chiếm được ưu thế về mặt đại nghĩa, thuận thế mà làm là được, không cần phải dồn đối thủ đến bước đường cùng.
Việc cấp bách hiện giờ vẫn là phải giải quyết mối đe dọa Behemoth Đại Đế trước. Không có thanh lợi kiếm treo trên đầu này, chuyện sau này sẽ dễ xử lý hơn nhiều.
Đáng tiếc là Behemoth Hoàng quá cẩn thận, căn bản cũng không cho gã có cơ hội động thủ, bây giờ chỉ còn có thể trông chờ vào đám kẻ thù bên ngoài kia cố gắng một chút thôi.
Còn về phần làm vậy sẽ gây ra hậu hoạn gì, Alex đã không nghĩ được nhiều như vậy nữa. Dưới sự sợ hãi của cái chết, nội tâm gã đều đang trên bờ vực sụp đổ mỗi ngày.
...
"Phế vật!"
"Đều là một đám phế vật!"
"Người nào người nấy đều là đồ ngu, suốt ngày xưng là thiên hạ đệ nhất kỵ binh, vậy mà lại bị người..."
Tiếng mắng chửi của Hùng Nhân Hoàng vang lên trong doanh trại, đám quan viên hoàng đình ở gần đó đều cúi thấp đầu xuống, cố gắng giảm thiểu cảm giác tồn tại của mình càng nhiều càng tốt.
Mắt thấy cơ hội rửa nhục đã xuất hiện, kết quả lại từ dưới mí mắt bay đi, Hùng Nhân Hoàng hiện giờ chính là một cái ống pháo.
Tính tình bộc trực của Hùng Nhân Tộc là trời sinh, bản chất của một chủng tộc là không thể thay đổi, cho dù có trở thành Hoàng giả. Không chỉ riêng Hùng Nhân Hoàng có tính tình táo bạo, mà toàn bộ Hoàng giả của tộc Thú nhân tộc đều chẳng có người nào có tính tình tốt cả.
Một khi đã máu rồi thì sẽ chẳng cần biết bố con thằng nào. Chỗ tốt chính là sau khi phát tiết cơn thịnh nộ xong thì chuyện này sẽ trôi qua, so với giấu ở trong lòng rồi từ từ lên men thì tốt hơn nhiều.
Sau khi phát tiết một hồi, Hùng Nhân Hoàng liền tỉnh táo lại, lông mày nhíu chặt hơn.
Giận mắng cũng không giải quyết được vấn đề gì. Phát tiết cảm xúc trong lòng xong thì vẫn phải đối mặt với hiện thực.
Tiền tuyến đại bại đã làm cho kế hoạch hủy diệt Công quốc Mosey bị phá sản, tiếp tục kế hoạch ban đầu đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Nếu như là quân đội kỵ binh, ông ta còn có thể cân nhắc xem việc mượn đường của Công quốc Mosey để tiến vào Công quốc Orton, sau đó chạy đi đâm cho Vương quốc Warhammer một đao.
Nhưng mà quân đội mà Hùng Nhân hoàng đình phái tới đều là bộ binh, nếu như học theo cách này, đại quân còn chưa đi ra thì đã bị liên quân nhân tộc bao vây rồi.
Đoàn công binh của quân viễn chinh phá hư con đường lúc đầu đã trở về nghỉ ngơi rồi, không còn đào hố nữa.
Rõ ràng là bây giờ địch nhân đã không còn sợ bọn chúng nữa, thậm chí có khả năng nhân tộc đang đợi đến bọn chúng tới cửa. Không có đồng bọn giúp đỡ, chỉ dựa vào số quân đội ít ỏi mà Hùng Nhân hoàng đình phái tới thì không đủ để đánh bại liên quân nhân tộc.
"Truyền lệnh xuống, kêu Bruno mang quân trở về!"
Hùng Nhân Hoàng có chút bất đắc dĩ hạ lệnh.
"Kỵ binh", Hùng Nhân hoàng đình cần một đoàn kỵ binh có thể đánh những trận chiến ác liệt. kỵ binh Ma tượng mà lão tổ tông truyền xuống đúng là rất mạnh mẽ, nhưng vấn đề là số lượng ma tượng quá ít.
Không giống với chiến mã có thể sinh sôi sản xuất số lượng lớn, năng lực sinh sản của ma tượng rất thấp. Sau khi trưởng thành, 5-6 năm mới sinh một thai, còn muốn thuần dưỡng voi con mười mấy năm thì mới có thể ra chiến trường.