Người dịch: Whistle
"Biết rồi, đặt hồ sơ xuống đây rồi lui xuống nghỉ ngơi đi!”
“Còn về vấn đề thủ thành vấn đề, ngươi cũng không cần phải quá lo lắng. Tình hình đã tới nước này rồi, chúng ta cũng chỉ có thể cầm cự được ngày nào hay ngày đó.”
“Từ giờ trở đi, Terence cầm cự được mỗi một ngày cũng đều là đang tranh thủ thời gian cho Công quốc.”
“Tiếc là chúng ta đã bị thú nhân phong tỏa tin tức, không thể liên lạc được với Vương đô, không biết là thế cục ở Công quốc đã xấu đến mức nào rồi."
Nguyên soái Hodge nói với bộ dạng mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần.
Anh hùng tuổi xế chiều, ngay cả suy nghĩ cũng trở nên bi quan.
Nhưng đã đến nước này rồi, cho dù tình hình của Công quốc Mosey có biến hóa như thế nào thì thành Terence cũng sẽ không biến ra được viện quân.
Trừ phi bọn họ có thể tiếp tục giữ vững cho đến khi viện quân của Liên minh nhân tộc viện quân đến thì còn có mấy phần đường lui.
"Nguyên soái, tình huống trong thành không có biến hóa gì lớn, ngài cũng không cần phải vất vả như vậy."
Harley mở miệng khuyên.
Đã tới nước này rồi, quan binh thủ thành đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý liều chết. Cho dù có muốn phá vậy thì đám thú nhân ở phía cũng sẽ không đồng s!
Đầu hàng là chuyện không thể nào. Không nói đến việc mất đi tất cả mọi thứ ở quê nhà, quan trọng nhất là danh tiếng của Đế quốc Thú Nhân đã tiêu hao hết trong những cuộc chiến ở quá khứ rồi.
Đương nhiên, trong mắt của thú nhân thì tín dự của loài người cũng chẳng khác mấy.
Mặc kệ trước đó có hứa hẹn gì, đến phía sau chắc chắn là sẽ bội ước. Một lần hai lần thì không sao, chắc chắn sẽ có mấy thằng đần bị lừa, nhưng sau khi trải qua 8 lần 10 lần thì mấy thằng đần đã bị lừa sạch rồi.
So với việc đầu hàng làm phản đồ, cuối cùng được đưa lên vỉ nướng thì chẳng thà liều chết chiến một trận, ít nhất cũng có thể kéo theo mấy cái đệm lưng.
Dưới tình thế này, quân phòng thủ trong thành sĩ khí sẽ không cao, nhưng lại rất liều mạng.
Cho dù là quân đoàn pháo hôi, nhưng khi ở trước mắt sự sống và cái chết thì cũng có thể bộc phát ra sức chiến đấu bằng 30-40% của quân tinh nhuệ.
"Ha ha ha..."
"Yên tâm đi, thành tại người tại, thành phá người vong!
“Harley, ngươi không cần phải lo lắng cho ta. Trước khi thành Terence bị thú nhân đánh hạ, ta sẽ không chết được.”
“Nhưng mà ngươi, đến lúc đó nhìn tình huống rồi thừa cơ hành động đi!”
“Khi thành bị phá cũng là thời điểm hỗn loạn nhất. Muốn phá vây ra ngoài, đó chính là thời điểm tốt nhất.”
“Nếu như may mắn nhặt về một cái mạng thì thay ta giao bức thư này cho Quốc vương bệ hạ."
Lời nói của Nguyên soái Hodge làm cho Harley không nhịn được mà rơi lệ.
Hiển nhiên, bức thư này là đặc biệt chuẩn bị cho y. Nếu như không có lý do, một mình phá vây rời đi sẽ rất khó giải thích khi trở về.
Có thêm một bức thư thì chính là mang theo nhiệm vụ rời đi. Không có người sẽ khiển trách y về vấn đề nà.
Cảm xúc dạt dào nhưng Harle cuối cùng chỉ thốt ra được hai chữ: "Nguyên soái..."
Chỉ thấy Hodge đưa tay vỗ vỗ bờ vai y, cười tủm tỉm nói: "Không cần phải nhiều lời, ta biết rất rõ tình huống của ngươi.”
“Người thừa kế duy nhất của gia tộc, người mang trên mình huyết mạch truyền thừa của gia tộc, không thể chết ở chỗ này được.”
“Ta và phụ thân ngươi cũng xem như là bạn cũ, lúc đó ông ấy đỡ một tiễn dùm ta, bây giờ xem như ta báo ơn trên người tiểu tử ngươi vậy.”
“Không cần phải bi thương như vậy, da ngựa bọc thây vốn là số mệnh của quân nhân. Có thể chết trên chiến trường chống lại thú nhân cũng là một loại vinh diệu, dù sao cũng còn tốt hơn chết bệnh ở trên giường.”
“Sau đó chính là bài kiểm tra thành quả tu luyện của ngươi trong những năm này, có thể đoạt lại một cái mạng từ trong tay Tử Thần hay không thì phải xem bản thân ngươi rồi.”
“Cầu nguyện Thần Hi chi chủ phù hộ đi!"
……….
Sàng nỏ bãi công, máy ném đá tê liệt, Ma Tinh pháo bốc khói...
Những trận chiến khốc liệt đã kéo dài liên tục trong vài ngày qua, dù là quân phòng thủ nhân tộc, hay là đại quân thú nhân công thành cũng đều phải trả một cái giá rất thê thảm.
Ngắm nhìn chiến trường từ xa, bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy thần sắc lo lắng trên gương mặt của hoàng trữ Alex.
Ngoại giới đều nghĩ rằng y đang lo về tiền tuyến đang ở thế bất lợi, quân đoàn Behemoth lại bị trọng thương, nhưng chỉ có bản thân Alex mới biết rõ, chuyện mà y đang lo lắng chính là vị phụ thân kia của mình.
Behemoth Đại Đế đã rời núi, chuyện này hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của y. Mạng lưới quan hệ nhân mạch mà phí hết tâm tư để kết giao lại lập tức bị phá thành mảnh nhỏ chỉ vì sự xuất hiện của Behemoth Đại Đế.
"Người kế vị" dù sao cũng có thêm một chút “kế”. Nhìn thấy Behemoth Đại Đế ngà càng càng dẻo dai, những người đang chuẩn bị đứng đội lại đột nhiên ngừng lại.
Trước đây đã xảy ra rất nhiều trường hợp tiêu cực rồi, ở trong Behemoth hoàng đô lại kéo chết mấy nhiệm kỳ hoàng trữ, dù có thêm một vị hoàng trữ đợi đến chết cũng không phải là chuyện gì quá lạ.
"Bí pháp trường sinh" đang được truyền bá rộng rãi trong nhân tộc đương nhiên là do Vương quốc Alpha để lộ, nhưng cũng không thiếu phần lửa cháy thêm dầu của Alex.
Ở trước mặt Behemoth Đại Đế, mưu đồ của y chỉ giống như là trò chơi trẻ con, xác suất lộn được cái bàn cũng vô cùng thấp.
Nếu như không muốn nối gót của mấy người anh trai đi trước, Alex chỉ có thể mượn nhờ ngoại lực. Bí pháp trường sinh xuất hiện chính là cơ hội tốt nhất.
Lời đồn không đáng sợ, đáng sợ là lời đồn sát với chân tướng. Alex chỉ đem tin tức mà mình nắm giữ trong tay tiến hành gia công rồi mới tiết lộ ra ngoài.
Không chỉ có các quyền quý nhân tộc ngo ngoe muốn động, ngay cả trong nội bộ Đế quốc Thú Nhân cũng có rất nhiều kẻ nhìn lén.
Nếu không phải vì bị chấn nhiếp bởi sự uy nghiêm của Behemoth Đại Đế, cộng thêm việc chiến tranh vẫn còn đang tiếp tục, không phải là thời cơ tốt để nội đấu, có lẽ Đế quốc Thú Nhân cũng sẽ không yên bình.