Người dịch: Whistle
Để bù đắp cho hiệu suất bị giảm, Bruno đã hóa thân thành chủ thầu, một mặt thì tuần tra các hạng mục công trường, một mặt lại chỉ huy đại quân sửa đường.
Bởi vì tạm thời chuyển nghề, chủ thầu nghiệp dư phối hợp với đội thi công nghiệp dư, công trình chất lượng ra sao thì tạm thời bất luận, nhưng hiệu suất lại chẳng cao hơn được bao nhiêu.
Hiệu suất càng thấp thì Bruno lại càng thích khoa tay múa chân; càng khoa tay múa chân thì hiệu suất thi công lại càng thấp.
Trong vòng luẩn quẩn này, công việc sửa chữa đường xá vẫn luôn không được thuận lợi. Khi thấy lúc này đã qua thời gian ước định trước đó, Bruno lại càng tức giận hơn.
"Cấp báo!"
"Cấp báo!"
...
Dưới sự chỉ dẫn của các binh sĩ ven đường, tên lính trinh sát Người Ưng cuối cùng đã tới được trước mặt Bruno.
"Tướng quân, tiền tuyến cấp báo. Quân đoàn Behemoth đã bị đánh bại dưới sự bao vây của quân đội nhân tộc, hiện giờ đã lui về Công quốc Mosey.”
“Thân vương Butzweig chuyển lời cho ngài là phải cẩn thận với những âm mưu của nhân tộc, đừng rơi vào âm mưu của..."
Không đợi tên lính trinh sát Người Ưng nói hết lời, Bruno đã tức giận cắt ngang: "Đủ rồi!”
“Ta tự biết phải đánh trận như thế nào. Không cần một tên tướng lĩnh bại trận khoa tay múa chân.”
“Nói cho Thân vương Butzweig tự lo cho bản thân y trước đi! Đừng có để cho bản thân trở thành quân đoàn Behemoth đầu tiên bị nhân tộc tiêu diệt kể từ khi cuộc chiến này bắt đầu!"
Trong Đế quốc Thú Nhân, chỉ cường giả mới có tư cách nhận được sự tôn trọng của mọi người. Trước đó Bruno cũng rất tôn trọng Thân vương Butzweig, bởi vì y chiến công hiển hách.
Nhưng tình huống bây giờ đã phát sinh biến hóa, Thân vương Butzweig chiến công hiển hách đã liên tục bị đánh bại, tổn thất 30 vạn đại quân vây thành, hiện giờ ngay cả quân đoàn Behemoth cũng bị nhân tộc đuổi cho chạy trốn tứ phía, đương nhiên là không còn tư cách để cho Bruno tiếp tục tôn trọng nữa.
Cộng thêm đường đi không thuận, khiến cho gã ta tràn ngập một bụng lửa, hiện giờ đã không còn áp chế được nữa.
Một khi gấu đã máu thì mặc xác y có là thân vương hay không, hai người lại ở kiếm cơm trong cùng một Hoàng đình, ngay cả đồng liêu cũng không phải, không đáng phải nể mặt nhiều như vậy.
Sau khi phát tiết một hồi, Bruno chỉ đành đối mặt với hiện thực. Quân đoàn Behemoth chiến bại đã trực tiếp đẩ viện quân của Hùng Nhân hoàng đình vào hoàn cảnh rất lúng túng.
Có nên tiếp tục đi nữa không? Đây là một vấn đề cần phải suy nghĩ.
Mặc dù Bruno rất lỗ mãng, nhưng không có nghĩa gã ta là kẻ ngu.
Không có quân đoàn Behemoth ở bên cạnh phối hợp tác chiến, gã không đủ can đảm để một mình dẫn dắt đội ngũ chạy tới trước mặt liên quân nhân tộc ra oai.
Sau khi chần chờ một hồi, Bruno cao giọng la lên: "Vệ binh, phái người liên lạc với những đội quân tiếp viện khác, ta cần phải biết rõ động tĩnh tiếp đó của bọn họ.”
“Mặt khác, phái người báo cáo lại tình huống hiện giờ cho hoàng đình, mời Hùng Hoàng bệ hạ quyết định xem có nên tiếp tục tiến quân hay không?"
Cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ra trong các đội viện quân còn lại.
Mồi nhử đã bị địch nhân nuốt sạch. Hiện giờ không ai dám chắc là tấm lưới này có thể kéo lên được không
Rủi ro và lợi ích của việc tiếp tục xuất binh đã hoàn toàn không tương xứng.
Trừ phi Hoàng đình có thể phái thêm càng nhiều viện quân tới, nếu không, tiếp tục xuất binh sẽ là một trận chiến không có tương lai.
...
Dưới thành Terence, quân đội của Ngũ Đại Hoàng tộc thú nhân đang tụ tập ở đây, mọi người đều đang bỏ ra tất cả vốn liếng để phát động tấn công mạnh mẽ nhằm vào tòa cứ điểm này.
Đối mặt với thế công điên cuồng của lũ thú nhân, sự chống trả của quân phòng thủ liền lộ ra vẻ bất lực. Thành Terence hiện giờ giống như một căn nhà cũ nát, đang lung lay sắp đổ trong mưa gió.
Nhưng mỗi lần đến thời khắc quan trọng thì tòa thành cổ xưa này lại có thể đứng vững. Đại quân thú nhân đã xé mở lỗ hổng tận mấy lần rồi, nhưng đều bị quân phòng thủ trong thành dùng mạng sống để bịt lại.
Nguyên soái Hodge đức cao vọng trọng lúc này tóc đã bạc phơ, giống như đột nhiên già đi 20 tuổi vậy.
Bởi vì phải đối mặt với lũ thú nhân khí thế hung hăng, thần kinh căng thẳng suốt cả ngày, phải chịu áp lực vô cùng lớn.
"Nguyên soái, đây là báo cáo thương vong của ngày hôm qua, tổng cộng có 3,246 người bỏ mạng.”
“Ngoại thành có tới mười một chỗ bị hư hại, mặc dù chúng ta đã phong tỏa lỗ hổng rồi, nhưng lực phòng ngự vẫn bị giảm sút đi rất nhiều”
“Dự kiến là trận chiến tiếp theo sẽ còn tàn khốc hơn nữa. Dựa theo lực công kích hiện tại của địch nhân, đoán chừng trong vòng mười ngày nữa, ngoại thành sẽ thất thủ."
Harley nói với giọng điệu trầm thấp.
Y là phó quan của Nguyên soái Hodge, suốt ngày phải đối mặt với các loại số liệu, cho nên biết được nhiều tin tức hơn những quan binh bình thường.
Người chính là như vậy, biết được càng nhiều thì sẽ càng không vui.
Mỗi ngày đều có mấy ngàn người bỏ mạng, đồng thời lại còn không ngừng tăng lên theo thời gian, lại không nhìn thấy một chút hy vọng nào, quả thực là làm y không thể nào lạc quan được.
Nếu như là cuộc chiến trong nội bộ của loài người, đánh tới trình độ hiện giờ thì đã phá thành từ lâu rồi.
Nguyên nhân mà mọi người có thể kiên trì được đến bây giờ là vì đại quân thú nhân đã vây thành Terence chật như nêm cối, chỉ có thể chống cự đến chết.
Hiện giờ thay vì nói là cố thủ thành trì, không bằng nói là đang ngoan cố chống cự.
Ngoại thành có thể kiên trì đến bây giờ là vì không gian trong nội thành quá nhỏ, không chứa được nhiều quân đội như vậy.
Đợi khi quân thủ thành chết gần hết thì sẽ đến lúc rút lui vào trong nội thành cố thủ.
Mười ngày đã là suy đoán lạc quan nhất rồi. Theo lỗ hổng càng ngày càng nhiều, mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều người bỏ mạng.
Xác suất bị địch nhân \đánh vỡ tường thành gần như là 99%. 1% còn lại là trông chờ vào sự phù hộ của Thần Hi chi chủ.