Người dịch: Whistle
Toàn bộ quân thường trực đều đang bị dây dưa ở tiền tuyến, lực lượng hiện giờ chỉ có 3,5 đoàn kỵ binh + 5 Kỵ sĩ toàn được chắp vá từ khắp nơi trên đất nước, bọn họ nào có tự tin đi quyết chiến với kỵ binh thú nhân chứ?
Chuyện khó thì cứ để đó, làm chuyện dễ trước đã. Dù biết rõ là hành động của kỵ binh thú nhân đang phá hủy căn cơ của Vương quốc Warhammer, nhưng bọn họ cũng chẳng làm được gì.
Không thể hy sinh một cách uổng phí như vậy được, nếu đã không ngăn cản được địch nhân, vậy thì tiêu diệt quân đoàn bộ binh thú nhân này trước rồi tính.
Kế hoạch rất tốt, nhưng sau khi đánh thì bọn họ mới phát hiện là khúc xương này rất cứng. Doanh trại mà bộ binh thú nhân lựa chọn là nơi dễ thủ khó công, địa hình hạn chế binh lực tham dự tấn công.
Có được 70 vạn đại quân, nhưng Người Warhammer lại khó phát huy ra được ưu thế của binh nhiều tướng mạnh. Một mực giày vò tới bây giờ vẫn không thể đánh bại được địch nhân.
Số thú nhân còn sót lại trong lời nói của Tiago còn những hơn hai vạn người, so với binh lực lúc đầu cũng chỉ tổn thất có 6000-7000 ngàn.
Còn bên phía Vương quốc Warhammer thì lại thương vong đến hơn mấy vạn, quả thật là một trận thua lớn.
Nếu không nhìn thấy hy vọng thắng lợi, Tiago cũng sẽ không đề nghị rút lui cố thủ ở khu vực tây bộ của vương quốc.
Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là vì căn cơ của mọi người đã bị thú nhân phá hủy gần hết rồi, số còn lại cũng không giữ được. Tổn thất đã là sự thật, cũng là lúc nên chấp nhận thực tế rồi.
"Hừ!"
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Joseph II lạnh lùng nói: "Lúc này muốn rời khỏi thì cũng phải xem thú nhân có đồng ý hay không đã?”
“Viện binh của liên minh không biết khi nào mới đến, nhưng viện binh của thú nhân thì đã tới đến. Bây giờ chúng ta rút lui thì đại quân ở tiền tuyến của Vương quốc sẽ tiêu đời!"
Không phải là ông ta chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, thật sự là với thế cục bây giờ, cho dù đại quân có muốn chấp hành chiến lược chuyển tuyến cũng khó.
Mấy chục vạn đại quân đồng thời di chuyển, đội ngũ hành quân dài bao nhiêu thì không cần nói cũng biết. Trận hình dài đằng đặc này lại bị lộ ở trước mặt địch nhân, nghĩ thôi cũng cảm thấy đáng sợ rồi.
Muốn chấp hành chiến lược chuyển tuyến thành công thì phải tổn thất vô số binh lực. Cho dù tổn thất hơn phân nửa cũng không phải là không thể.
Điều tồi tệ hơn là quân chủ lực đang cố thủ tiền tuyến của Vương quốc cũng sẽ bởi vì vậy mà biến thành một đội quân đơn độc, phải đối mặt với địch nhân tiền hậu giáp kích.
Nếu như may mắn có thể cầm cự được đến khi viện quân của Liên minh nhân tộc đến thì không nói. Nhưng nếu như chiến bại trước lúc đó, Vương quốc Warhammer sẽ bị tổn thất vô cùng lớn.
Nếu thực sự xảy ra trường hợp đó, có lẽ bọn họ còn có thể tranh giành danh hiệu Vương quốc yếu nhất trên đại lục. Một vài Công quốc có thực lực còn mạnh hơn bọn họ.
Địa vị quốc tế giảm xuống còn miễn cưỡng có thể chấp nhận. Nhưng thế cân bằng chính trị trong nước cũng sẽ bị phá vỡ, tập thể quý tộc ở đông bộ sẽ bị suy sụp, các quý tộc tây bộ vốn đang ở thế yếu sẽ lập tức nhảy ra tranh đoạt quyền chủ đạo.
Thực lực quyết định quyền nói chuyện, khi căn cơ của vương thất bị mất, quyền kiểm soát vương quốc của Joseph II chắc chắn sẽ suy giảm.
Cũng không phải là không có biện pháp giải quyết, nhưng mà hậu quả để lại thì vô cùng lớn. Ví dụ như: để các quý tộc phía tây trong quân đội ở lại bộc hậu.
Nhưng mà sau khi sử dụng kế hoạch mượn đao giết người này thì các quý tộc ở vùng núi tây bộ sẽ càng xa lánh vương quốc. Cho dù có thi hành chiến lược chuyển tuyến thành công thì cũng rất khó nhận được sự ủng hộ toàn lực của các quý tộc tây bộ.
Có lẽ những người này sẽ trực tiếp từ bỏ luôn một vị Quốc vương như ông ta, sau chiến tranh sẽ đòi độc lập và xây dựng ra một quốc gia mới.
Những chuyện tương tự đã từng xảy ra rất nhiều lần trong lịch sử. Những quốc gia loài người ở phương bắc hiện giờ chính là những nước đã đòi độc lập từ Đế quốc Quang Minh.
Nhiều mô bản có sẵn như vậy, Joseph II không cho rằng các quý tộc tây bộ không biết bắt chước.
Dù sao sau chiến tranh thì thực lực của Vương quốc Warhammer sẽ bị tổn thất rất nhiều, toàn bộ Bình nguyên Warhammer đều sẽ biến thành một vùng phế tích, vấn đề tái thiết sau chiến tranh rất khó giải quyết rồi, căn bản không còn đủ sức phái binh trấn áp phản loạn.
"Bệ hạ, thế cục hiện giờ đã không lo được nhiều như vậy. Hậu cần của đại quân đã bị địch nhân làm gián đoạn, số lương thảo mang theo lại vô cùng có hạn, không thể cầm cự được thời gian quá dài.”
“Viện binh của địch nhân đã tới rồi, nếu cứ tiếp tục kéo dài thời gian, quân đội sẽ khó di chuyển hơn."
Tể tướng Gaye khổ sở khuyên.
Chấm dứt tổn thất kịp thời là khả năng sinh tồn thiết yếu của mỗi một vị quý tộc ưu tú. Trước đó, mọi người muốn tổ chức đại quân quyết chiến với thú nhân là bởi vì cơ nghiệp của gia tộc vẫn còn, nhất định phải cố gắng ra sức bảo vệ.
Bây giờ đã không còn lại gì cả, tiếp tục liều chết cầm cự cũng không còn ý nghĩa gì nữa, cho nên phải tính đến phương án giải quyết hậu quả.
Lợi ích của Vương quốc phải để sang một bên, trước mắt là phải cố gắng bảo toàn thực lực, để tránh bị đào thải trong bất ổn chính trị trong tương lai.
...
Vương cung Dapest, một buổi sáng sớm nọ, Hudson được mời tới nghị sự.
Tin tức thành Terence thất thủ đã được truyền tới, toàn bộ tuyến phòng thủ Terence hiện giờ chỉ còn lại một toà Phi Hùng bảo đang cố gắng cầm cự.
Từ những thông tin nhận được, có vẻ như tình hình trong Phi Hùng bảo cũng rất tồi tệ, ngoại thành và các pháo đài trực thuộc đều đã thất thủ, chỉ còn lại nội thành là nằm trong tay quân phòng thủ.
Nhưng không ai nói trước được tòa pháo đài này có thể kiên trì được bao lâu. Không chừng hiện giờ đã thất thủ rồi, chỉ là tin tức chưa được truyền về mà thôi.