Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 638 - Chương 638 - Thống Soái Liên Quân (2)

Chương 638 - Thống Soái Liên Quân (2)
Chương 638 - Thống Soái Liên Quân (2)

Người dịch: Whistle

Cố thủ thành trì, quân phòng thủ còn có thể quyết chiến một trận với thú nhân. Nếu như mất đi tường thành bảo vệ, lúc đó sẽ là một chuyện khác.

Hai cái đùi không chạy lại bốn cái chân, hiện giờ phá vây ra ngoài chính là đang đi tặng đầu người cho địch nhân.

Đại đa số viện quân mà Thú nhân phái ra trước đây đều đã mượn đường xuôi nam chạy tới Vương quốc Warhammer rồi, còn có một số thì đang trên đường trở về.

Cho dù có thể từ trong vòng vây của thú nhân chạy thoát thì khả năng cao cũng sẽ gặp phải đám viện quân này ở giữa đường.

Rút lui với quy mô lớn là chuyện không thể. Biện pháp duy nhất chính là chia ra rồi nhờ cả vào vận may, điều này cũng có ý nghĩa là nhất định phải hy sinh hầu hết mọi người.

"Nguyên soái, ngài cũng cùng nhau rời đi đi! Thế cục trong nước rất loạn, bây giờ không thể rời bỏ ngài!"

Harley cố gắng khuyên.

Tất cả đều là lời thật lòng, y thật sự hi vọng Nguyên soái Hodge có thể phá vây. Thế cục của Công quốc Mosey nhìn thì có vẻ như đã được cải thiện, nhưng khi tuyến phòng thủ Terence thất thủ, tình hình sẽ nhanh chóng thay đổi.

Đúng là Vương đô có rất nhiều quân đội đang tụ tập, đã chuẩn bị sẵn sàng quyết chiến với đại quân thú nhân, nhưng mà Công quốc vẫn còn thiếu một vị thống soái có uy vọng cao và kinh nghiệm chiến tranh phong phú.

Là nguyên soái còn lại duy nhất trong quân Mosey, nếu như Nguyên soái Hodge có thể phá vây trở về thì sẽ thật sự trở thành thống soái chỉ huy đại quân.

"Harley, ngươi tự mình đi đi! tuyến phòng thủ Terence thất thủ phải có người ở lại chết theo.”

“Ta sẽ ở cùng sống chết với tòa thành này, không chỉ vì cho quốc dân một cái công đạo, mà còn phải cho vô số quân phòng thủ đã chết đi một cái công đạo.”

“Dựa theo tin tức mà trong nước truyền đến, qua nửa tháng nữa, quân tiếp viện sẽ đến. Với tình hình trước mắt của Công quốc, chỉ cần không làm loạn, muốn kéo dài một chút thời gian này cũng không khó.”

“Còn về chuyện thống soái, vị Bá tước Hudson từ khi xuất đạo đến nay chưa từng thất bại trận nào chính là ứng cử viên sẵn có rồi.”

“Năng lực mạnh, chiến công hiển hách, danh vọng cũng bị bọn họ thổi phồng lên, sau khi chiến tranh kết thúc sẽ rời đi, không ở lại chia bánh gato của mọi người, hắn còn được hoan nghênh hơn một lão già họm hẹm như ta nhiều!"

Nguyên soái Hodge cười mắng phàn nàn.

Lão ta lựa chọn sống chết với tòa thành này, ngoài những lý do này ra thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó chính là thân thể của lão đã đến bờ vực chuẩn bị sụp đổ.

Phải chịu áp lực cao trong một khoảng thời gian dài đã mang đến cho lão quá nhiều gánh nặng. Thân thể cũng đã rất mệt mỏi rồi, mà mệt mỏi thì cần nghỉ ngơi.

Nguyên soái Hodge mệt mỏi về thể xác lẫn tinh thần thật sự không muốn tiếp tục sống trong một hoàn cảnh có áp lực nặng nề như vậy nữa. Đối với lão ta hiện giờ mà nói, cái chết đã trở thành một loại giải thoát.

"Ầm ầm, ầm ầm..."

Sau một tràng tiếng nổ vang lên, bức tường thành cuối cùng cũng không chịu nổi gánh nặng mà sụp đổ. Vô số đại quân thú nhân từ chỗ lỗ hổng chen chúc lao vào.

Nhìn thấy cảnh này, các quan quân vội vàng mang theo binh sĩ giữ thành xông tới để chắn lỗ hổng, đáng tiếc là lỗ hổng lần này thật sự quá lớn, cho dù quân phòng thủ đã dốc hết toàn lực, nhưng vẫn không thể ngăn cản bước tiến của đại quân thú nhân.

Thành bị phá!

Các quan quân quý tộc trong thành vẫn mang theo quân phòng thủ tiếp tục khổ chiến. Mỗi một tòa nhà trong thành đều là trận địa của họ, đây là sự ngoan cố cuối cùng của quân thủ thành.

...

"Đám Thú nhân khốn nạn vô học!"

"Người Mosey chó đẻ, bố mày nhớ mày rồi!"

...

Sau khi Joseph II nhận được tin tức là quân đội thú nhân đã xuôi nam, sắp đến Vương quốc Warhammer rồi, ông ta liền mắng liên tục không ngừng lại.

Thật sự là quá hố. Lần trước Dapest bị vây, đại quân thú nhân mượn đường đi vòng qua, Người Mosey không ngăn cản được thì còn có thể hiểu.

Nhưng mà tình huống lần này rõ ràng đã khác, thành Dapest đã được giải vây, mấy chục vạn đại quân tập trung lại một chỗ, vậy mà vẫn còn để cho kỵ binh thú nhân từ dưới mí mắt lưu chạy qua đây.

Dấu vết lười biếng thật sự là quá rõ ràng.

Cho dù không ngăn được kỵ binh thú nhân thì ít nhiều gì cũng phải đánh một trận để chứng minh bản thân đã nỗ lực hết mình.

Tiếc là Người Mosey dường như lại bị mắc bệnh chậm chạp, sau khi nhận được tin tức là có đại quân thú nhân đi ngang qua, lại không lập tức phái kỵ binh ra chặn đường, mà là tụ tập đại quân đồng thời hành động.

Hậu quả của việc cẩn thận này chính là: Khi đại quân chậm rì rì chạy đến chiến trường thì kỵ binh thú nhân đã tiến vào Công quốc Orton rồi.

Cuộc chiến lúc đầu không tốt thì không nói, bây giờ lại đột nhiên có thêm mấy vạn kỵ binh thú nhân, chuyện này làm cho thế cục của Vương quốc Warhammer trở nên đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.

Trồng nhân gì, được quả nấy.

Trước đó Vương quốc Warhammer cũng cam kết xuất binh chi viện, nhưng chỉ là làm dáng, bây giờ quả báo đến rồi.

"Bệ hạ, viện binh của địch nhân đã đến, kế hoạch bao vây tiêu diệt quân đội thú nhân còn sót lại này của chúng ta sợ là khó mà có kết quả.”

“Hay là chúng ta thu nhỏ chiến tuyến, tạm thời rút lui về phía tây của Vương quốc cố thủ, đợi viện quân của liên minh đến rồi mới phát động phản công."

Bộ trưởng Bộ Quân vụ Tiago mở miệng khuyên.

Tình hình thực tế của Vương quốc Warhammer còn nghiêm trọng hơn những lời nói vừa rồi.

Vì không để cho thú nhân có cơ hội để lợi dụng, bọn họ lựa chọn bao vây tiêu diệt đoàn bộ binh thú nhân đang bị vây này trước rồi mới đi tìm kỵ binh của địch nhân quyết chiến.

Quyết sách này không sai, cho dù muốn đi tìm kỵ binh của địch nhân thì bộ binh cũng không đuổi kịp người ta.

Kỵ binh thì lại có hi vọng đuổi kịp địch nhân, nhưng vấn đề là đánh không lại người ta!

Bình Luận (0)
Comment