Người dịch: Whistle
Quân địch đã mất hết sĩ khí, sức chiến đấu giảm chỉ còn 20-30%. Tiêu diệt toàn bộ thì có lẽ không thực tế, nhưng đánh cho tàn phế thì vẫn có hy vọng.
Binh bại như núi đổ, đây là lần đầu tiên sau hơn một trăm năm qua mà Behemoth Đại Đế cảm nhận được cái gì gọi là vội vàng chạy thoát thân.
Lão ta còn nghĩ rằng phải chiến đấu một trận ra trò thì mới có thể từ từ rơi xuống thế hạ phong, sau đó lại sử dụng chiến lược chuyển tuyến để dụ địch mắc câu.
Đáng tiếc, dù rằng đa mưu túc trí, nhưng Behemoth Đại Đế vẫn đánh giá thấp sức hấp dẫn của bí pháp trường sinh.
Đám cao thủ nhân tộc bị dẫn dụ lần này, bất kể là số lượng hay chất lượng, cũng đều vượt qua dự đoán của lão ta.
Đại quân tổn thất nặng nề thì không nói, những cạm bẫy đã được bố trí sẵn cũng chưa chắc sẽ chôn cất được bao nhiêu địch nhân.
Behemoth Đại Đế nhìn đám người đang bay trên trời ở phía sau, lão ta không khỏi tăng nhanh tốc độ.
Cảnh tượng này thật sự là quá tàn nhẫn. Quân đoàn Người Ưng phụ trách tập kích và quấy rối quân địch từ trên không trung, nhằm tranh thủ thời gian cho đại quân rút lui, nhưng lại bị đám lão bất tử kia đánh cho máu thịt vương vãi khắp bầu trời.
Nhìn thấy đám Thiên Không kỵ sĩ và Đại ma đạo sư đang trên không trung, trong lòng Behemoth Đại Đế chỉ còn lại một chữ —— khổ!
Đều là vì lão tổ tông bại gia, nếu như Đế quốc Thú Nhân không bị suy sụp thì cũng không đến mức bị nhân tộc bắt nạt như hiện giờ.
Cũng không thể phái cao thủ đi ra chặn đường.
Mặc dù bên cạnh Behemoth Đại Đế cũng có cao thủ có cùng đẳng cấp thủ hộ, thậm chí ngay cả bản thân lão ta cũng không yếu hơn những tên kia, nhưng mà số lượng hai phe chênh lệch thật sự là quá nhiều.
Lý trí nói cho lão ta biết, Hoàng đình Behemoth phải vất vả lắm mới tích góp được một chút vốn liếng, đừng nên làm cho phá sản.
Cuộc chiến đuổi trốn vẫn còn đang tiếp tục, nhưng mà số lượng quân đội đi theo bên cạnh Behemoth Đại Đế lại càng ngày càng ít, truy binh của địch nhân cũng càng ngày càng gần.
Một đường đào vong, không biết đã có bao nhiêu binh sĩ thú nhân phải trả giá bằng cả mạng sống vì chặn đường địch nhân, tranh thủ thời gian cho lão ta chạy trốn.
Những hành động này đều do các tướng lĩnh trung thành tự động tổ chức. Nhưng kẻ mang ý đồ xấu đã sớm nhận thức được mục tiêu mà đám truy binh này nhắm đến chính là Behemoth Đại Đế, nên đã thoát khỏi đội ngũ từ trước đó rồi,
Dù biết rõ những hành động này của đám thuộc hạ dòng chính cũng chẳng có ý nghĩa gì, Behemoth Đại Đế chỉ có thể giả vờ như không nhìn thấy.
Mồi nhử không phải dễ làm như vậy, một khi khiến cho địch nhân phát hiện ra không thích hợp thì sẽ phí công nhọc sức.
Đều là lão hồ ly lớn tuổi, đã từng chứng kiến đủ loại cảnh tượng. Những kẻ có thể sống đến từng tuổi này đều không phải là kẻ vớ vẩn.
"Sắp rồi, sắp tới rồi!"
Đích đến đã ở gần ngay trước mắt, trong mắt của Behemoth Đại Đế lóe ra ánh sáng hy vọng.
Nhanh một chút, nhanh hơn một chút nữa. Chiến thú Behemoth tăng tốc, bỏ lại đại quân ở phía sau, chỉ có một phần nhỏ cao thủ có thể đuổi kịp.
"Tình hình có chút không đúng, địch nhân lại chạy thoát khỏi đại quân, trong số những kẻ này thật sự có Behemoth Hoàng ao?”
“Hư hư thật thật, thật thật giả giả.”
“Năng lực dụng binh của lão già Behemoth Hoàng cũng không kém, trong này sợ là có trá!
“Morrison, ông là người hiểu rõ về vị đối thủ cũ này nhất. Có ý kiến gì không?"
Một vị Đại Ma đạo sư mở miệng nói.
Làm một trong những cường giả đỉnh cao trong Vương quốc Alpha, còn là thành viên của vương thất đã thoái ẩn. Morrison đã đối phó với thú nhân trong hơn nửa đời người, đã từng tham gia không biết bao nhiêu trận chiến dịch to to nhỏ nhỏ.
Ông ta hiểu rất rõ Behemoth Hoàng, chỉ còn thiếu mỗi việc quan tâm lão ta ăn gì mỗi bữa nữa thôi.
"Dù sao cũng là bá chủ uy tín lâu năm, có một vài thủ đoạn đặc biệt cũng có thể hiểu được.”
“Dặn mọi người cẩn thận một chút đi, phát hiện ra chuyện không ổn thì trực tiếp xuất thủ.”
“Ta cảm thấy dường như địch nhân đang cố ý dẫn chúng ta đến nơi này, có lẽ trong sơn cốc phía trước có vật gì đó đang chờ chúng ta."
Lời nói của Morrison làm cho sắc mặt của mọi người trở nên ngưng trọng hơn.
Nhưng đã đến bước này rồi, không thể nào từ bỏ được. Thực lực mang đến cho mọi người rất nhiều tự tin.
Nhiều cao thủ hàng đầu tụ tập như vậy, ngay cả khi Đế quốc Thú Nhân để vài tên cường giả Thánh vực mai phục ở nơi này thì bọn họ cũng có thể đối phó được.
Trên đại lục Aslante này, không có địa phương nào là bọn họ không thể đi. Nếu như phải nói là có thì có lẽ chỉ có Đảo rồng trong truyền thuyết.
"Ầm ầm!"
Tiếng nổ cực lớn vang lên, cát đá bay tứ tung trong sơn cốc, đưa tay không thấy năm ngón tay.
Sự kinh biến này làm cho đoàn người Behemoth Đại Đế đã chạy vào trong sơn cốc lập tức biến sắc. Địch nhân còn chưa vào, nhưng đòn công kích của địch nhân đã đến trước một bước.
"Bệ hạ, dường như địch nhân đã cảm nhận được cái gì đó rồi, nên bọn chúng mới không vội vã vào theo.”
“Chúng ta bắt đầu huyết tế thôi!”
“Ở khoảng cách này, sau khi Thâm Uyên Chi Môn mở ra, bọn chúng cũng sẽ không thoát được.”
“Nếu như cứ tiếp tục để cho bọn chúng thăm dò như vậy nữa, những tế phẩm mà chúng ta dày công chuẩn bị đều sẽ bị hủy hoại, sợ là không thể dẫn tới đủ nhiều ác ma cường đại."
Lời nhắc nhở của lão Linh mục đã lập tức khiến cho Behemoth Đại Đế tỉnh ngộ.
"Được, ngươi tới chủ trì đi!”
“Những người khác chuẩn bị sẵn sàng, một khi Thâm Uyên Chi Môn mở ra thì chúng ta phải lập tức rời khỏi nơi này.”
“Tuyệt đối không được do dự, Ngoài Linh mục ra, toàn bộ sinh linh đều sẽ trở thành đồ ăn của lũ ác ma.”
“Một khi bị ác ma khóa chặt khí tức thì sẽ rất phiền phức."