Người dịch: Whistle
Nhìn thấy vẻ mặt thận trọng của Behemoth Đại Đế, đám người nhao nhao gật đầu. Bọn họ cũng không muốn thưởng thức một bữa tiệc lớn được chuẩn bị riêng cho những cường giả nhân tộc.
Một bài ca dao cổ xưa phát ra từ trong miệng Linh mục, trên tế đàn xuất hiện những khe hở nhỏ xíu, những hạt máu tỏa ra hơi thở tà ác trên mặt đất đang trôi vào trong khe hở.
Một nhóm thiếu niên nam nữ bị binh sĩ áp giải tới đây rồi lần lượt bị cắt cổ tay, ào ào bị cắt lấy lấy cổ tay, máu tươi chậm rãi chạy dọc xuống huyết sào, dưới sự xâm nhiễm của máu tươi, trông nhưng một dòng Thâm Uyên Minh Hà.
Ở phía bên kia của khe hẹp như thể được rải ma túy vậy, đám Ác ma ở lân cận đều lập tức lao tới.
Con nào con nấy đều chen lấn xô đẩy để tranh vào trong khe hẹp, cố gắng vượt qua kết giới để thưởng thức thịnh yến.
Tiếc là bọn chúng vừa thò đầu ra liền bị không gian loạn lưu thôn phệ, giống như là một lời cảnh cáo dành cho kẻ ngoại lai: Người vượt qua ranh giới sẽ chết!
Nhưng một chút khó khăn như vậy rõ ràng không thể dọa được lũ Ác ma tham lam. Mỗi ngày bọn chúng đều phải hấp thụ bầu không khí hỗn loạn trong vực thẳm, những cảm xúc tiêu cực đã được phóng đại đến vô hạn.
Không gian loạn lưu đã cắn nuốt một số Ác ma, nhưng vẫn còn có rất nhiều Ác ma đang liên tục chui vào, vết nứt không gian cũng đang không ngừng được mở rộng trong sự nỗ lực của bọn chúng.
Nhìn thấy cảnh này, lão Linh mục mỉm cười, giống như đang thưởng thức một khúc nhạc tuyệt mỹ.
Rồi lại đột nhiên ngưng thần, tự lẩm bẩm: "Vừa rồi chết mất mười mấy người, số lượng kíp nổ có chút không đủ dùng, không có cách nào phát huy ra uy lực lớn nhất của những giọt máu này.”
“Thôi, dù sao cũng khó thoát khỏi cái chết, chết ở đây càng có ý nghĩa hơn!”
“Chắc là bệ hạ cũng sẽ không phản đối, nếu như là thân tín quan trọng thì cũng không được bệ hạ giao cho nhiệm vụ hẳn phải chết này.”
“Mấy người các ngươi lập tức đi triệu tập toàn bộ binh sĩ trong sơn cốc tới đây, ta có chuyện muốn phân phó."
........
Khí tức tà ác vừa phát ra, nhóm cao thủ nhân tộc vốn còn đang do dự có nên vào tiến vào sơn cốc hay không đã lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn.
"Hình như là khí tức Thâm Uyên, xem ra trong sơn cốc này thật sự đang ẩn giấu một chuyện gì đó, hay là chúng ta cứ ném một chiêu cấm chú vào thử đi?"
Morrison cười ha hả đề nghị.
Đám lão già này chính là những người duy nhất có thể nói chuyện phóng thích cấm chú một cách nhẹ nhàng như vậy.
"Thôi đi, Morrison. Ông và Behemoth Hoàng có huyết hải thâm cừu, chúng ta không phản đối ông muốn nhân cơ hội này để chơi chết lão ta, nhưng ít nhất cũng phải chờ đến khi ép hỏi ra bí pháp trường sinh đã."
Một vị Đại ma đạo sư có dáng người gầy gò tức giận trả lời.
Bọn họ đều là những kẻ sắp xuống lỗ, bí pháp trường sinh ở gần ngay trước mắt, nếu như không bắt Behemoth Hoàng để ép hỏi một trận thì ai có thể cam tâm?
"Kurt, ngươi đang vu oan cho người tốt đấy. Nếu Behemoth Hoàng dễ bị giết như vậy thì lão ta cũng sẽ không sống được tới giờ.”
“Động tĩnh của Cấm chú lớn như vậy, chỉ cần chúng ta giảm tốc độ xuống lúc thi triển thì lão bất tử kia chắc chắn sẽ né được.”
“Huống chi, Tộc Behemoth cũng còn có một chút nội tình. Theo ta được biết, trong tay Behemoth Hoàng có một món áo giáp thuộc loại Thần khí. Cho dù lão ta không thể phát huy ra toàn bộ uy lực thì Thần khí cũng sẽ không bị phá vỡ dễ dàng như vậy.”
“Miễn là lão ta không bị trúng phải một loại cấm chú tấn công đơn mục tiêu thì sẽ không chết được. Mà muốn ép hỏi bí pháp trường sinh thì phải đánh lão thừa sống thiếu chết trước đã."
Morrison vội vàng tiến lên giải thích.
Chuyện có liên quan đến "trường sinh " thì không thể để cho mọi người hiểu lầm được.
Đám cao thủ ở chỗn này đều là người quyền cao chức trọng chủ, dục vọng cầu sinh vô cùng mãnh liệt. Ai dám cản bọn họ truy tìm con đường trường sinh thì người đó chính là địch nhân không chết không thôi của họ.
"Morrison nói không sai, Behemoth Hoàng không dễ chết như vậy. Đều đã đến nước này rồi, cẩn thận một chút là luôn luôn đúng.”
“Tòa sơn cốc này quá quỷ dị, tử khí dày đặc, không phải là thứ mà một sơn cốc bình thường nên có, vừa nhìn liền biết đây là dùng núi thây biển máu đắp nặn mà thành.”
“Còn có cả khí tức tà ác Thâm Uyên, không chừng nơi này còn có một khe hở liên thông đến Thâm Uyên. Nếu không xuất thủ ngăn cản, lỡ như để Behemoth Hoàng thả một đám quái vật ra ngoài này thì sẽ rất phiền phức.”
“Cấm chú thì không cần, ném vài chiêu ma pháp siêu giai vào trước thăm dò là được rồi."
Một vị lão Ma pháp sư mặt mũi hiền lành phụ họa nói.
Kinh nghiệm phong phú chính là sự khác biệt, nhiều cường giả hội tụ ở nơi này như vậy, cho dù Behemoth Hoàng có giấu diếm như thế nào cũng bị người ta nhìn ra vấn đề.
Đám người liếc mắt nhìn nhau một cái, lập tức gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Có một số việc chỉ cần nghi ngờ thôi là đã đủ rồi, căn bản không cần đến chứng cứ.
Chỉ trong nháy mắt, sơn cốc lại tiếp tục đất rung núi chuyển, trông như sắp bị lật úp lại vậy.
"Ma pháp siêu giai hệ thổ—— Thiên Phiên Địa Phúc!"
Nhìn thấy địch nhân phát động công kích, Behemoth Đại Đế đang giấu ở trong mật đạo của sơn cốc đã vội vàng xông ra ngoài, ngoài đầu lại nhìn mật đạo đang sắp sụp đổ.
Bên ngoài sơn cốc đều là địch nhân, giờ phút này mà lao ra ngoài thì chính là đang giao hàng tới cửa. Dù biết là trong sơn cốc thì rất có thể sẽ trở thành đối tượng công kích đầu tiên của Ác ma nhưng lão ta không có lựa chọn nào khác.
"Lũ nhân tộc rác rưởi đáng chết, lão tử nguyền rủa các ngươi..."
Tiếng mắng chửi vừa mới vang lên, Behemoth Đại Đế liền bị ép phải ngừng lại.
Vô số Ác ma vừa từ trong khe hở Thâm Uyên chui ra ngoài, đang giương nanh múa vuốt lao về phía bọn chúng, con nào con nấy đều đang phát ra những tiếng cười "Khặc khặc" tà ác.