Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 651 - Chương 651 - Ác Ma Vương (3)

Chương 651 - Ác Ma Vương (3)
Chương 651 - Ác Ma Vương (3)

Người dịch: Whistle

Ánh mắt của lũ ác ma này trông như những kẻ đã bị đói bụng ba ngày trời, trước mắt đột nhiên xuất hiện một đống sơn trân hải vị.

"Chạy!"

Ý nghĩ này vừa được nảy sinh, đám người liền không chút do dự lao nhanh ra ngoài.

Địch nhân bên ngoài cầu bí pháp trường sinh, trước khi chưa lấy được thì sẽ không hạ sát thủ với bọn họ, nhưng lũ Ác ma trước mắt này thfi khác, bọn chúng chỉ cần huyết nhục và linh hồn.

Ngay khi đám thú nhân thoát đi, toàn bộ sơn cốc liền bị lật úp lại, bụi đất, đá rơi bay đầy trời, làm cho lũ Ác ma đang chảy nước miếng kia biết cái gì gọi là cạp đất mà ăn.

Lão Linh mục nhìn thoáng qua tế đàn đã bị lật tung rồi thầm mắng một tiếng hỏng rồi. Không có tọa độ của tế đàn chỉ dẫn, muốn xuyên qua thời không loạn lưu một cách chính xác là chuyện gần như không thể nào làm được.

Chỉ bằng trước lũ Ác ma trước mặt này thì còn không đủ tư cách đồng quy vu tận với đám cường giả nhân tộc ở bên ngoài.

"Tiểu Behemoth, là ngươi đã triệu hoán bổn vương tới đây sao?"

Nghe được giọng nói vô lễ này, lão Linh mục không những không buồn mà còn âm thầm lộ ra một nụ cười vui mừng.

Cuối cùng cũng triệu hoán được một con Ma vật có chút năng lực, có thể tiêu diệt được đám cường giả nhân tộc ở bên ngoài hay không thì không biết, nhưng ít nhất cũng có thể tranh thủ đủ thời gian cho lão chạy trốn.

"Đúng vậy, Ma Vương đại nhân!"

Con quái thú chín đầu quơ quơ cái cánh có mọc răng nanh rồi khẽ gật đầu, trông nó rất hài lòng với cách xưng này, rồi lại hỏi:

"Tại sao đám tế phẩm ở bên ngoài đều già như vậy, chẳng lẽ ngươi không biết bổn vương thích linh hồn và huyết nhục tinh khiết nhất sao?"

Nghe được câu hỏi này, trong lòng lão Linh mục thầm mắng một tiếng ngu xuẩn.

Cảnh tượng trước mắt đã nói cho lão ta biết, tên Ma vương mặt là loại không có đầu óc.

Ngay cả tình huống cũng không thèm quan sát mà đã mặc định địch nhân bên ngoài là tế phẩm của mình. Còn muốn linh hồn tinh khiết, nằm mơ đi thôi!

Thật sự coi lão ta là tín đồ của Ác ma, có thể trả giá hết thảy mọi thứ để được Ác ma ban lực lượng à!

"Ma Vương đại nhân, những kẻ bên ngoài chỉ là một trong số các tế phẩm mà thôi, ngài cứ thỏa thích hưởng dụng trước đi.”

“Nơi này là vị diện vật chất, muốn bao nhiêu linh hồn tinh khiết cũng có, đợi..."

Còn chưa nói hết câu, những đòn công kích ma pháp đầy trời đã ập tới.

Hiển nhiên là toàn bộ tình hình trong sơn cốc đã bị bại lộ ra ngoài. Đối mặt với một đám Ác ma, cường giả nhân tộc sẽ không nương tay.

"Nhân loại đáng chết, các ngươi đang tìm chết sao! Đi theo bổn vương ra ngoài xé nát đám rác rưởi này!"

Con Ác ma vương ở bên cạnh lão Linh mục thẹn quá thành giận quát lớn, sau đó liền mang theo đám tiểu đệ còn sót lại xông ra bên ngoài.

Nhân lúc song phương đang hỗn chiến, lão Linh mục vội vàng xé rách một tấm không gian quyển trục để chạy trốn, trong khoảnh khắc đã ở bên ngoài 10 dặm.

Không gian ma pháp sư vốn rất thưa thớt, người có thể chế tạo ra quyển trục thuấn di lại càng ít hơn.

Dùng một tấm thì thiếu một tấm, đây là phần thưởng mà lão Linh mục thu hoạch được trong một hoạt động thám hiểm, vẫn luôn trân tàng cho tới bây giờ.

Lập tức na di ra ngoài 10 dặm quả thực là chí bảo đào mệnh, vấn đề duy nhất là không thể khống chế được vị trí.

Cũng giống như lão Linh mục hiện giờ, lão ta vô cùng đen đủi, trực tiếp bị ngã thì không nói, còn na di đến con đường mà bọn họ vốn đã chạy qua trước đó.

Vừa mới đứng lên, còn chưa kịp ổn định thân thể, bên tai lão ta đã truyền đến những tiếng la giết.

"Dịch chuyển ra chiến trường rồi."

Dù lão ta có biết thì cũng vô dụng, đại thương của đám kỵ sĩ nhân tộc đã đâm về phía lão ta.

Tránh thoát một thương thì lại có một thương khác, để một tên Linh mục chơi chơi ma pháp cận thân vật lộn với Kỵ sĩ, hơn nữa còn bị một đám người đánh hội đồng, thật sự là không lưu đường sống nha.

Sau khi thi triển Ma pháp thuẫn chống đỡ được mấy lần công kích liền bị người ta đâm chết, một thân thực lực còn chẳng phát huy ra được 10%.

Đám Ác ma vừa mới xông ra sơn cốc liền bị đông đảo cường giả nhân tộc bao vây, sau đó cả đám đều trợn tròn mắt.

Không còn nghi ngờ gì nữa, nhận thức vừa mới đánh lừa Ác ma. Rất nhiều cường giả nhân tộc đều chơi trò giấu đi khí tức của bản thân, nếu không phải tận mắt nhìn thấy là sẽ không phát hiện ra.

Vốn cho rằng đám người bên ngoài chính là huyết thực chuẩn bị riêng cho bọn chúng, nào ngờ mới vừa ngoi đầu lên thì đã biến thành mộ phần.

Gã Ác ma vương cầm đầu cũng đang vô cùng lo lắng. Là người nhập cư trái phép, thực lực của gã ta bị áp chế rất nhiều, trong lúc thích ứng với quy tắc của thế giới mới, có rất nhiều thủ đoạn đều không thi triển ra được.

"Nhân loại ngu xuẩn, hãy mau đầu hàng trước Ma vương Dragon vĩ đại, dâng lên linh hồn và huyết nhục của các ngươi..."

Ác ma vương còn không biết nên kết thúc chuyện này như thế nào, một tên tiểu đệ Ác ma dưới trướng đã nhảy ra la lối.

Không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, tên tiểu đệ này bị "nắm đấm công lý" thẩm phán. Lời khiêu khích mới chỉ nói được một nửa đã cường giả nhân tộc miểu sát rồi.

Ai cũng biết là Ác ma thích giày vò người ta nhất, dâng lên linh hồn cùng huyết nhục, chẳng phải là muốn sống không được, muốn chết không xong sao?

"Có chuyện từ từ thương lượng, ta chỉ đi ngang qua nơi này. Các vị thích làm gì thì làm, không liên gì đến ta, cáo từ!"

Trong khi nói chuyện, bóng ma của Dragon đã lập tức biến mất. Không chạy trốn không được, vị diện vật chất này thật sự là quá nguy hiểm, tùy tiện một cái sơn cốc mà đã có vô số cường giả có thực lực gần bằng gã ta rồi, không phải nơi thích hợp cho Ác ma sinh tồn.

Có thể sống sót ở nơi Thâm Uyên ngươi lừa ta gạt, đồng thời trưởng thành thành Ma vương, Dragon rất am hiểu xem xét thời thế.

Bình Luận (0)
Comment