Người dịch: Whistle
Hết chủng tộc này đến chủng tộc khác gia nhập đã đẩy Đế quốc Thú Nhân lên đỉnh phong, đồng thời cũng kéo bọn chúng xuống địa ngục.
Vào thời kì hiển hách nhất, không chỉ nhân tộc bị ép phải gia nhập vào trong đó, ngay cả chủng tộc kiêu ngạo như Tinh Linh cũng phải đệ trình thư nhập bọn.
Vào thời khắc đỉnh phong khi sắp hoàn thành việc thống nhất đại lục, do không tìm thấy kẻ thù nào trên toàn lục địa, mâu thuẫn trong nội bộ Đế quốc Thú Nhân cũng ngày càng gay gắt.
Các chủng tộc ban đầu bị ép nhập bọn đã châm ngòi thổi gió trong nội bộ Đế quốc, đợi khi nội loạn bộc phát liền trực tiếp độc lập ra ngoài.
Đế quốc Thú Nhân từ thịnh chuyển suy, nhưng vẫn còn có thể miễn cưỡng duy trì quyền bá chủ. Mãi cho đến khi lãnh thổ trên đại lục Aslante bị mọi người chia cắt không sai biệt lắm, các phương thế lực mới chính thức đối đầu với nhau.
Trên sử sách chỉ viết ra mấy bút sơ sài thì đã bước vào kỷ nguyên của chủng tộc được chọn —— Nhân tộc thống trị đại lục.
Hudson không biết là sau lưng chuyện này đang che giấu bao nhiêu bí mật. Dù sao hắn cũng không phải là nhà lịch sử học, không có hứng thú nghiên cứu những câu chuyện đằng sau nó.
Sở dĩ hắn nghĩ tới những thứ này là bởi vì hắn đã mơ hồ nắm được một sợi dây, chính là: Tập trung thực lực đả kích một trong Ngũ Đại Hoàng tộc, sau đó kích động nội bộ Đế quốc Thú Nhân phát động nội đấu.
Dù sao thì tỷ lệ sinh sản của Ngũ Đại Hoàng tộc thú nhân cũng không cao, cho dù có độc bá toàn bộ Đế quốc thì cũng không thể trở nên cường đại thêm nữa.
Đừng nói là xuôi nam xâm lấn, chỉ riêng việc trấn áp vô số chủng tộc trong nội bộ đế quốc đã đủ làm cho bọn chúng mệt mỏi rồi.
Nếu như vận khí tốt, không chừng Đế quốc Thú Nhân sẽ còn trở lại thời đại bách tộc tự trị.
Không có một chế độ thống nhất mạnh mẽ thì cũng chỉ có thú nhân mà không có đế quốc, nhiều nhất có thể được coi là "liên minh tiền tuyến của những kẻ thua cuộc" .
So với các đại chủng tộc có lịch sử văn minh huy hoàng trên đại lục, đông đảo chủng tộc trong nội bộ thú nhân thực sự chẳng tính là gì.
Ngay cả Ngũ Đại Hoàng tộc thú nhân hiện giờ cũng chỉ là một tộc nhỏ bình thường nếu xét khắp toàn bộ đại lục Aslante.
Hudson là một người theo phái hành động, có ý nghĩ thì phải đi chứng thực. Mặc dù không biết con số thiệt hại của Ngũ Đại Hoàng tộc thú nhân ra sao, nhưng Hudson vẫn để mắt đến đối thủ cũ của mình —— Người Gấu.
Nguyên nhân vô cùng đơn giản, ai bảo đa phần người của Hùng Nhân tộc đều là bộ binh chứ?
Nếu như bọn chúng thật sự bị đánh thua tan tác ở tiền tuyến, trong lúc vội vàng thoát thân, bộ binh chắc chắn sẽ không chạy lại kỵ binh. Đặc biệt là loại bộ binh hạng nặng mặc những bộ áo giáp thật dày, cơ hội chạy trốn gần như bằng không.
Khả năng cao thì Hùng Nhân hoàng đình là thế lực bị thiệt hại nhiều nhất, như vậy thì cần nắm lấy quân đội của Người Gấu mà đấm là chắc chắn sẽ không sai.
……
"Cái gì?"
"đại quân thú nhân rút lui!"
Hudson không nhịn được hoảng sợ nói.
Hắn đã chuẩn bị xong hết rồi, đang định làm một vố lớn, kết quả đến khi sắp khởi động chiến dịch thì đại quân thú nhân lại không tới.
Đường đã đào xới lên hết rồi, cho dù bây giờ có muốn phái binh đuổi theo thì cũng không đã không kịp. An bài một đám nhỏ kỵ binh đi tiểu đạo tập kích đánh lén cũng đã vô tác dụng.
"Đúng vậy, Bá tước các hạ. Buổi sáng hôm nay, đại quân thú nhân đột nhiên trở về đường cũ. Đi rất vội vàng, ngay cả một số khí giới mang theo để công thành cũng bị vứt lại ở nửa đường, hình như hậu phương đã xảy ra chuyện kịch biến gì vậy."
Lời nói của Tử tước Kenny làm cho Hudson liên tưởng đến tin chiến thắng mà trong nước vừa truyền đến.
Nếu như có các cụ đi trước trước mở đường, đại quân của Vương quốc Alpha liền có đi theo giết thẳng vào trong Đế quốc Thú Nhân, vậy thì chuyện địch nhân rút quân cũng có thể giải thích được.
Hủy diệt Công quốc Mosey đương nhiên là quan trọng, nhưng so với hang ổ của mình thì chuyện này lại hoàn toàn không đáng giá nhắc tới.
Đại quân thú nhân muốn tiêu diệt toàn bộ nhân tộc, quân đội nhân tộc cũng muốn xóa tên thú nhân ra khỏi bản đồ thế giới.
Sự hận thù mà song phương tích lũy trong vô số năm đã đạt tới mức thù sâu như biển. Nếu như có cơ hội giết vào trong Đế quốc Thú Nhân trả thù thì Vương quốc tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Cuộc đại chiến thất bại đương nhiên sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, cho dù đại quân thú nhân tấn công Vương quốc Alpha bị sụp đổ hoàn toàn thì Hudson cũng chẳng cảm thấy kỳ lạ.
Sau trận đại bại này, mặc dù Đế quốc Thú Nhân không yếu đến tình trạng không còn một chút sức chống cự nào, nhưng nội bộ của bọn chúng cũng không còn lực lượng nữa.
Chỉ dựa vào một số binh lính rút lui từ Vương quốc Alpha, cộng với số quân còn lại bên trong Đế quốc Thú Nhân, khả năng cao là không ngăn được cuộc đại phản công do Vương quốc phát động.
Dưới bối cảnh này, việc rút quân đội từ tiền tuyến về là một việc làm vô cùng cần thiết.
Người tính không bằng trời tính, đại quân thú nhân vừa rút lui, toàn bộ bố trí của Hudson cũng trở nên vô dụng.
Chuyện đã xảy ra rồi, Hudson cũng chỉ có thể tự an ủi mình: Không cần đánh trận mà cũng có thể treo danh thống soái liên quân, lần này không lỗ!
Sau khi quan sát tấm bản đồ trên tường, hắn liền mặc niệm thay cho Vương quốc Warhammer. Thú nhân có thể bỏ qua Công quốc Mosey, đó là bởi vì hiện giờ nơi này thú nhân đã không còn quan trọng nhất.
Nhưng Vương quốc Warhammer thì khác, trong cảnh nội của bọn họ còn có mười mấy vạn đại quân thú nhân đang gây chuyện ầm ĩ. Hơn nữa đại đa số quân đều là lính tinh nhuệ quý báu, nếu như không thể tiếp đội quân này về thì thú nhân chắc chắn sẽ không yên tâm rút lui.