Người dịch: Whistle
Nhưng làm sao có thể thương lượng với Vương quốc Warhammer về chuyện như vậy được chứ, chẳng lẽ kêu người ta mở tuyến phòng thủ rồi thả quân đội của bọn chúng ra sao?
Không thể thương lượng thì cũng chỉ còn cách tấn công càng mạnh hơn mà thôi. Cho dù có hứa hẹn điều kiện gì thì cũng không có ý nghĩa, Vương quốc Warhammer vốn không tin tưởng thú nhân.
Huống chi Liên minh nhân tộc còn đang ở bên cạnh nhìn xem đó, trực tiếp thả đại quân thú nhân rời đi, bị người ta gán cho cái mác cấu kết với thú nhân thì cũng đừng nghĩ đến chuyện lăn lộn trong liên minh nữa.
Thương lượng không được thì cũng chỉ còn cách phá vỡ một lỗ hổng trên tuyến phòng thủ của Vương quốc Warhammer và cưỡng tiếp đại quân ra ngoài.
Đương nhiên, còn có một sự lựa chọn nữa, đó chính là để quân viễn chinh thú nhân xâm nhập vào Công quốc Mosey, vòng qua tuyến phòng thủ của Vương quốc Warhammer, trở về theo đường cũ.
Đúng là đã không còn quan ải cản đường nữa, nhưng mà lộ trình phải đi lại tăng lên hơn 1000 cây số.
Thời gian dài thì không nói, còn phải được đám địa đầu xà ở ven đường đồng ý chịu thả bọn chúng qua mới được.
Công quốc Orton là không có tư cách để ngăn cản bọn chúng, nhưng mà Công quốc Mosey thì lại không nói chắc được. Chỉ cần Hudson còn đảm nhiệm vị trí chủ soái, vậy thì sẽ không thể nào thả bọn chúng quay về.
Mặc dù hắn không có năng lực nuốt xuống mười mấy quân chủ lực thú nhân này, nhưng nếu chỉ là kéo dài 20-30 ngày thời gian thì lại vô cùng nhẹ nhõm.
Cộng thêm thời gian mà đại quân thú nhân dùng để đi đường, viện quân của liên minh cũng sắp tới rồi. Song phương hợp lực nuốt luôn đội quân này cũng không phải là vấn đề.
Có lẽ thú nhân cũng đã suy tính rất kỹ giữa lợi và hại rồi, bởi vì không chắc có thể hủy diệt được Công quốc Mosey trước khi viện quân liên minh chạy đến nên bọn chúng mới quay đầu đi khi dễ Vương quốc Warhammer.
Hudson mơ hồ cảm thấy trong chuyện này còn có một phần công lao của mình. "Hào quang danh tướng" cũng có tác dụng tăng thêm rất nhiều khi đánh giá về thực lực quân sự.
Cho dù danh hiệu "Đệ nhất danh tướng" này đều nhờ thổi mà lên, nhưng dù sao cũng là do Hùng Nhân hoàng đình vvaf Behemoth hoàng đình thổi lên, hai nhà này cũng không thể tự đánh mặt mình được!
Mặc dù là thổi, nhưng tiêu chuẩn của Hudson cũng tầm tầm hãn tướng. Dù có thêm nhiều nguyên nhân đặc thù cũng không thể xóa được chiến công thực sự của Hudson.
Thay vì lãng phí thời gian với một vị "Danh tướng" biết đánh trận, chẳng thà đi bắt nạt kẻ không có chiến tích gì còn hơn, ít nhất thì khả năng thắng cũng cao hơn.
Ai bảo Vương quốc Warhammer biểu hiện kém cỏi như vậy? Tập hợp những 70 vạn đại quân mà còn bị quân viễn chinh thú nhân nắm mũi dắt đi, quả thực là đang cổ vũ sĩ khí giúp cho thú nhân.
Đặc biệt là vào lúc này, dựa vào chiến thuật đánh từng phần, 70 vạn đại quân này đã bị thiệt hại hết ¼ . Dựa theo tình hình trước mắt, không đợi Vương quốc Warhammer hoàn thành chiến lược chuyển tuyến thì quân đội đã bị tổn thất gần hết rồi
Vừa so sánh liền biết ai là quả hồng mềm hơn.
"Vệ binh, lập tức truyền lệnh xuống, thông báo cho các quân đoàn hủy bỏ toàn bộ hành động quân sự!”
“Tử tước Kenny, các hạ tiếp tục mang người đi nhìn chằm chằm đại quân thú nhân, mãi cho đến khi bọn chúng rời khỏi Công quốc Mosey mới thôi."
Hudson quyết đoán hạ lệnh.
Địch nhân cũng đã chạy rồi, đương nhiên không cần phải tiếp tục kế hoạch nữa. Nhưng mà giám thị thì vẫn phải tiếp tục, còn lại chỉ cần chờ là được.
Không có trận để đánh, nhưng Hudson cũng sẽ không lập tức từ chức chủ soái. Có thể tại vị lâu một ngày thì tính một ngày, tận dụng cơ hội để đạt được càng nhiều danh vọng thì càng tốt.
Dù sao từ trước đến giờ chức vị thống soái đều là bổ nhiệm khó khăn, giải trừ chức vụ càng khó hơn. Cho dù có người muốn hái quả đào thì cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chuyện có liên quân đến quan hệ ngoại giao của hai nước, nếu không phạm phải sai lầm lớn, Hudson hoàn toàn có thể tại vị cho đến khi chiến tranh kết thúc.
Đây chính là lý lịch chính trị quan trọng, sau khi về nước cũng có thể sử dụng, trực tiếp tiến vào danh sách thống soái dự bị của Vương quốc.
...
"Oa oa..."
"Giết!"
Tiếng khóc trong xen lẫn tiếng la giết, kỵ binh Behemoth lại xua đuổi đại quân nạn dân công chiếm một tòa lâu đài của nhân tộc.
Thân vương Butzweig cũng đã sớm miễn dịch với cảnh tượng này rồi, thậm chí còn cảm thấy thích "bản nhạc kỳ lạ" này .
Sự thật đã chứng minh là kế hoạch xâm nhập vào nội địa của nhân tộc để phá hoại là hoàn toàn có thể làm được. Vô số quốc gia nhỏ bé chật hẹp đã bị làn sóng người tị nạn trực tiếp nuốt chửng.
Sau mỗi lần thắng lợi, đội ngũ nạn dân đều sẽ càng lớn mạnh hơn. Trong lúc bất tri bất giác, gã đã tập hợp hơn trăm vạn nạn dân.
Dưới tác động của làn sóng tị nạn, sản xuất và kinh tế của nhiều quốc gia nhỏ ven đường đã bị tàn phá nặng nề.
Chỉ còn lại vài tòa thành trì kiên cố là có thể cầm cự được, nhưng đó chỉ vì Thân vương Butzweig không muốn lãng phí thời gian quý giá vào những tòa thành trì không có ý nghĩa này.
Nhìn đội quân công thành đang hò hét hỗn loạn, Thân vương Butzweig mỉm cười một cái. Gã thích nhìn thấy cảnh nhân tộc tự giết lẫn nhau, tự tiêu hao thực lực của mình một cách vô ích.
"Đại quân nạn dân đã tập hợp gần đủ rồi, chắc là đã tới lúc gây ra một chút phiền phức cho Vương quốc Alpha. Nếu như còn kéo dài thêm nữa, sợ rằng tiền tuyến sẽ không chịu nổi."
Thân vương Butzweig đang vội vàng âm thầm toan tính, một giọng đột nhiên cắt đứt suy nghĩ của gã.
"Điện hạ, việc lớn không tốt! Hoàng đình truyền đến tin tức, quân đội ở Vương quốc Alpha của chúng ta đã gặp phải đại bại, hiện giờ ngay cả bệ hạ cũng không biết sống chết..."