Người dịch: Whistle
Không đợi người tới nói hết lời, Thân vương Butzweig đã lập tức đứng lên, tiến tới phía trước đoạt lấy văn thư rồi nhìn xem.
Tình huống còn tàn khốc hơn 3 phần so với những lời vừa nãy. Đại chiến thất bại đã trực tiếp đẩy Đế quốc Thú Nhân tới bên bờ vực thẳm. Chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ bị ngã tan xương nát thịt.
Đặc biệt là Behemoth Đại Đế hiện giờ vẫn không rõ sống chết, điều này càng làm cho Thân vương Butzweig cảm thấy lo lắng hơn. Chuyện đoạt vị có thể để sang một bên không bàn.
Không có Behemoth Đại Đế tọa trấn, gã hoàn toàn không xem trọng vị hoàng trữ chỉ biết sống phóng túng có thể đối phó được với thế cục hiện giờ.
Ấn tượng cố hữu không dễ thay đổi. Mặc dù biểu hiện ở tiền tuyến của Hoàng trữ Alex rất không tệ, nhưng thành kiến đã hình thành từ trước vẫn ảnh hưởng đến phán đoán của Thân vương Butzweig.
Thế cục gian nan, nội bộ lại sắp xảy ra phân tranh, quả thực là khiến cho người ta cảm thấy lo lắng.
Nhưng tâm tình tiêu cực này không có kéo dài được bao lâu, Thân vương Butzweig liền khôi phục lại. Vấn đề mà trong nước gặp phải không phải là chuyện mà gã có thể thay đổi, quan trọng nhất vẫn là phiền phức trước mắt.
Đại quân nạn dân đã có rồi, nhưng mà thế cục sụp đổ, kế hoạch lúc đầu rất khó có thể đạt được như kỳ vọng.
Vương quốc Alpha cũng không phải là nước nhỏ, không có đại quân tiền tuyến phối hợp, chỉ dựa vào một đám nạn dân mà muốn phá hủy cả một Vương quốc là chuyện vô cùng khó khăn.
Không giải quyết được địch nhân, khả năng cao là còn bị địch nhân giết ngược lại.
Hoàng đình đã quyết định rút quân, dừng lại ở trong nội địa nhân tộc lâu thì chắc chắn sẽ phải chôn xương ở tại nơi này.
Quân đoàn Behemoth tai họa tứ phương, trêu chọc vô số địch nhân. Có lẽ lúc khác những nước nhỏ này không dám ra tay, nhưng nếu để cho địch nhân phát hiện ra bọn họ muốn chạy trốn thì nhất định sẽ gây thêm phiền phức trên đường.
Đặc biệt là phải mượn đường từ Công quốc Mosey, hiện giờ đường đã bị Hudson phá hỏng rồi. Chỉ còn cách chạy tới Vương quốc Warhammer tập hợp với quân đội ở nơi đó mới có thể xé rách phòng tuyến của địch nhân, và phá vây ra ngoài.
"Truyền lệnh xuống, toàn quân lập tức xuất phát về phía Vương quốc Alpha!"
Thân vương Butzweig quyết đoán hạ lệnh.
Bận rộn lâu như vậy mới tạo ra một làn sóng nạn dân này, không thể uổng phí như vậy được. Mặc kệ làn sóng nạn dân này có thể gây ra bao nhiêu phiền phức cho địch nhân thì cũng phải thử.
……
Thời gian lười biếng luôn trôi qua rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt đã qua hơn mười ngày, vì hối thúc liên quân xuất binh, sứ thần của Vương quốc Warhammer mỗi ngày đều chạy quấy rầy họ.
Về vấn đề này, lập trường của Hudson nhất quán với đám vương công quý tộc của Công quốc Mosey, bọn hắn đều quyết định là chờ viện binh đến rồi mới xuất binh.
Nói ra cũng buồn cười, sau khi nhận được tin tức là Vương quốc Alpha phản công thì Vương quốc Warhammer liền phán rằng thú nhân đang muốn chạy trốn, kết quả là Joseph II thống lĩnh đại quân lại tiếp bị đấm cho say sẩm mặt mày.
Khi 70 vạn đại quân một đường rút lui đến tây bộ của vương quốc thì quân đội đi theo bên người đã không còn đủ 5 vạn, lại là một trận đại bại cấp sử thi.
Không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, hai vị "Ngọa Long Phượng Sồ" là Joseph II và Vương tử Caesar lập tức trở thành tâm điểm sáng chói nhất trong cuộc chiến tranh này.
Đúng là đại quân thú nhân đang muốn bỏ chạy, nhưng mà trước khi thì chạy cũng không ảnh hưởng đến việc bọn chúng muốn gây thiệt hại cho nhân tộc.
Vừa mới liều mạng một trận, ai cũng biết ba nước nhân tộc phía bắc chính là “phe diệt thú" kiên định nhất. Sau này khi nhân tộc đại phản công, ba quốc gia này nhất định sẽ dốc hết vốn liếng.
Không nhân lúc bây giờ còn có thời gian mà tiêu diệt quân đội của Vương quốc Warhammer, đợi lần gặp mặt tiếp theo sẽ là ở trong Đế quốc Thú Nhân rồi.
Thành công làm được một vố lớn, nhưng vẫn không thể nào thỏa mãn được khẩu vị của thú nhân. Quân đội trên tuyến phòng thủ thép của Vương quốc Warhammer hiện giờ cũng là thịt đang nằm trên thớt của bọn chúng.
Nếu như thời gian cho phép, có lẽ thú nhân sẽ còn tiếp tục lặp lại hành động, trực tiếp đánh hạ toàn bộ khu vực phía tây Vương quốc Warhammer.
Trên thực tế, đại quân thú nhân đã hành động rồi. Chỉ là tây bộ có rất nhiều vùng núi, dễ thủ khó công, Nguyên soái Borg về nhà dưỡng lão liền bị quý tộc nơi đó cùng nhau đề cử lên vị trí Thống soái, chủ trì công tác phòng ngự của các tỉnh tây bộ.
Cộng thêm việc số lượng bộ binh thú nhân xâm nhập Vương quốc Warhammer có hạn, lại không nỡ dùng kỵ binh đi công thành, nhờ vậy mà các tỉnh vùng núi tây bộ có binh lực yếu hơn của Vương quốc Warhammer mới cầm cự được.
Nếu xét theo hướng này, Joseph II cũng không phải là hoàn toàn vô dụng. Ít nhất là trong cuộc đại chiến trước đó cũng đã đấm cho bộ binh thú nhân một cú, đặt nền móng vững chắc cho việc phòng thủ hiện giờ.
Đáng tiếc là toàn bộ quý tộc tây bộ đều không cảm kích việc này, thậm chí ngay cả khi Joseph II mang theo quân đội di chuyển qua lãnh thổ thì họ còn không hoan nghênh. Không chỉ có một vị quý tộc cự tuyệt Quốc vương vào trong pháo đài.
Mọi chuyện đều vì lợi ích, trong cuộc chiến đấu lần này, quyền nói chuyện của các quý tộc đông bộ cao hơn, vì đảm bảo ưu thế sân nhà, nên họ đã cố tính sắp xếp cho tư quân của các quý tộc tây bộ ở lại đoạn hậu.
Nếu như đại quân hoàn thành chiến lược chuyển tuyến, các quý tộc đông bộ có thể dựa vào ưu thế binh lực trong tay để làm cho các quý tộc tây bộ phải cắn răng chịu đựng.
Tiếc là một trận thua tan tác đã tống táng hết thảy mọi thứ, tập đoàn quý tộc đông bộ vốn đang chiếm ưu thế thực lực thì nay đã không đè ép được các quý tộc tây bộ nữa.