Người dịch: Whistle
Tướng lĩnh bình thường không có năng lực bố cục sâu xa như vậy, nhưng "Danh tướng" trưởng thành trên chiến trường thì lại có thể.
Hudson, kẻ mang trên mình "Hào quang danh tướng", chính là người làm cho rất nhiều quý tộc trong nước cảm thấy bất an.
"Evola, anh không phải ý này. Chủ yếu là vì hiện giờ chúng ta không cần thiết phải phát sinh xung đột chính diện với Gia tộc Dalton, dù có nhiều ân oán thì cũng phải chờ sau khi đại chiến kết thúc rồi mới tính toán.”
“Nếu lỡ như bọn hắn xảy ra bất trắc trên chiến trường, sẽ tự có đến đẩy bức tường này, chúng ta không cần phải làm loại ác nhân này.”
“Gia tộc Koslow cũng không thích hợp làm loại ác nhân này!"
Lời của Nelson khiến cho Hudson mỉm cười. Có thể nhìn thấy điểm này, chứng minh công sức bồi dưỡng của hắn cũng không bị uổng phí.
Một đường đến đây hắn vẫn luôn đè nén Nelson, không để y ra chiến trường, vừa là suy tính cho vấn đề an toàn của y, cũng vừa là đang rèn luyện năng lực chính trị.
So với người ngoài thì anh em ruột vẫn đáng tin hơn một chút. Dù sao cũng đều phải bồi dưỡng nhân tài, đương nhiên là phải ưu tiên bồi dưỡng những người có hệ số an toàn cao hơn rồi.
Hoàn cảnh xã hội lớn chính là như vậy, trong tình huống tri thức bị phong tỏa nghiêm ngặt, toàn bộ đại quý tộc đều là đang chơi trò độc chiếm thiên hạ.
Hudson tự nhận là mình còn có thể đè ép được những huynh đệ này, có thể ngăn chặn khả năng bọn họ sinh ra những ý nghĩ xằng bậy.
"Được rồi, việc này cứ quyết định vậy đi.”
“Evola, anh sẽ là người phụ trách vận chuyển nhóm nạn dân đầu tiên; Nelson, anh sẽ phụ trách vận chuyển nhóm nạn dân thứ hai.”
“Còn về phía Gia tộc Dalton, hai anh đừng chủ động khiêu khích bọn họ. Nhưng nếu như có người thò tay vào thì cũng đừng khách khí.”
“Nếu như có thể mà nói, em vẫn chưa muốn trở mặt với họ. Cuộc cải tổ chính trị của vương quốc chỉ vừa mới bắt đầu, hai anh không nên lấy quan niệm cố hữu để phán định địch bạn.”
“Hôm nay chúng ta và Gia tộc Dalton là đối thủ cạnh tranh, nhưng ai dám chắc rằng ngày mai chúng ta sẽ trở thành đồng minh chứ?"
Lời nói của Hudson làm cho hai người cảm thấy bối rối, nếu như không vì uy vọng của hắn quá cao, có lẽ hai người đã nhảy dựng lên phản bác lại rồi.
Chính trị chính là bài học chuyên ngành của bọn họ. Vô số án lệ trong lịch sử đều đã chứng minh rằng những người hàng xóm có xung đột lợi ích cuối cùng sẽ trở thành kẻ thù.
Nhìn thấy cảnh này, Hudson cũng không thèm giải thích. Có một số thứ chỉ có thể dựa vào bản thân tự mình ngộ ra, người bên ngoài nói là sẽ không thể nào hiểu được.
Tỉnh Đông Nam không chứa được hai nhà đại quý tộc, nhưng chuyện này không có nghĩa là lúc này hai nhà cũng phải đối địch với nhau.
Gia tộc Koslow hiện giờ là chỉ có thực lực quân sự, thiếu nền tảng kinh tế phù hợp, cần có nhiều thời gian để củng cố nền tảng..
Chỉ cần Gia tộc Dalton cũng cần thời gian thì song phương liền có thể đạt được thỏa hiệp trong thời gian ngắn.
Về mặt bản chất thì hai bên đã cùng tầng thứ, đã thoát khỏi cuộc đấu tranh ngươi chết ta sống ở tầng dưới chót, không thể động một chút liền đánh cược toàn bộ vận mệnh của gia tộc được.
……
Phỉ Thúy cung, tin tức tiền tuyến xảy ra biến cố đã truyền đến được vài ngày rồi, nhưng Caesar III vẫn không tìm ra cách đối phó.
Chiến trường ở trong Đế quốc Thú Nhân, Vương quốc đã mất đi ưu thế địa lý. Muốn rút toàn bộ quân đội về đây ở ngay dưới mí mắt của thú nhân là chuyện gần như không có khả năng.
Đồng minh thì không trông cậy vào được, Vương quốc Warhammer đã bị phế bỏ, không có mấy chục năm là sẽ không khôi phục được nguyên khí.
Công quốc Mosey cũng bị tổn thất nặng nề, trước khi đợi được viện quân của Liên minh nhân tộc đến thì đừng trông cậy vào bọn họ có thể phát huy được tác dụng gì.
Tổ chức viện quân tiếp ứng, có lẽ còn chưa đợi tập hợp xong quân đội thì cuộc chiến đã kết thúc rồi. Vương quốc Alpha hiện giờ không có cách nào tập kết được mấy chục vạn tinh nhuệ để đi tiếp ứng trong thời gian ngắn được.
"Bộ Quân vụ chuẩn bị đối phó với tình hình phức tạp trước mắt như thế nào?"
Caesar III quan tâm hỏi.
Nếu bản thân đã không giải quyết được, vậy thì vứt hết đống phiền phức này sang cho nhân sĩ chuyên nghiệp thôi. So với một vị Quốc vương kiến thức nửa vời như ông ta, đám quan liêu trong Bộ Quân vụ ít nhiều gì cũng xuất thân từ chiến trường.
"Bệ hạ, tình huống bây giờ rất phức tạp, chúng thần cũng không thể làm được gì nhiều, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào quân đội ở tiền tuyến cố gắng ứng phó thôi.”
“Chiến tranh đánh tới hiện giờ, không chỉ có mỗi Vương quốc ta bị tổn thất nặng nề, bên phía thú nhân cũng không dễ chịu gì.”
“Cho dù có bộc phát đại chiến, chúng ta cũng chưa chắc sẽ thua. Ngay cả khi không thể giành được thắng lợi thì cũng có thể đánh trọng thương địch nhân.”
“Nguyên soái Campbell có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, lại đang ở tuyến đầu, hiểu rõ tình huống so hơn chúng ta, tin rằng nguyên soái nhất định có biện pháp xử lý thỏa đáng."
Bộ trưởng Bộ Quân vụ - đại công tước Alfiero kiên trì nói.
Ông ta đang tự động viên bản thân, tình huống ở tiền tuyến không thể được giải thích rõ ràng bằng chỉ với dăm ba câu tin tức mà Kỵ binh Griffin truyền về mỗi ngày.
Trên chiến trường có quá nhiều biến số, vì lý do an toàn, bọn họ không dám để Kỵ binh Griffin truyền về tin tức bố trí quân sự kỹ càng ở tiền tuyến.
Nhỡ đâu nửa đường bị địch nhân lấy được tình báo này thì sẽ là một vụ thảm họa.
Kinh nghiệm nói cho đại công tước Alfiero biết rằng tốt nhất là không nên can thiệp bừa bãi khi chưa nắm rõ tình hình cụ thể ở tiền tuyến.
Caesar III trừng Bộ trưởng Bộ Quân vụ một cái, cuối cùng chỉ đành nuốt những lời mắng chửi vào trong bụng. Chuyện đã xảy ra rồi, dù có giận mắng vài ba câu thì cũng không giải quyết được vấn đề.