Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 69 - Chương 69 - Lười Biếng (2)

Chương 69 - Lười Biếng (2)
Chương 69 - Lười Biếng (2)

Người dịch: Whistle

Nếu như tranh giành lãnh địa thất bại, trở thành Kỵ sĩ lang thang thì không nói. Nhưng nếu như kế hoạch thành công, lấy của cải của nhà hắn cũng không có biện pháp nào có thể xây dựng lại lãnh địa.

Hai quận Wright và Ryton đã bị đánh đến tàn phế, Hudson không cho rằng đất phong mà mình lấy được sẽ hoàn hảo không chút tổn hại. Một vị lãnh chúa không có tiền chẳng k,hác nào Phượng Hoàng bị rút lông không bằng gà.

Nhìn Kỵ sĩ Chels là biết. Một gã trạch nam cuồng ma pháp, bị cuộc sống bức bách trở thành đại đội trưởng của đội quân ăn cướp.

......

“Chấp sự đại nhân, phía trước có quân đội cản đường, xem ra chúng ta đã bị địch nhân phát hiện, còn phải tiếp tục chạy tới thành Dadir sao?”

Gã chấp sự trung niên liếc mắt nhìn về phía trước rồi lạnh lùng nói: “Ellen, đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng gọi ta là chấp sự đại nhân. Bây giờ chúng ta đều là người của Khô Lâu Hội, ngươi phải gọi ta Thánh Tử!”

“Vâng, chấp sự...... Không...... Thánh Tử đại nhân!” Tên thanh niên này hốt hoảng hồi đáp.

Rõ ràng là y vẫn chưa thích ứng với chuyện đột nhiên thay đổi xưng hô này.

Nam tử trung niên trợn trắng mắt, từ trước tới giờ, gã ta đều chưa từng ôm hy vọng về tên thủ hạ mơ hồ này.

“Đi truyền lệnh, chuẩn bị chiến đấu. Một đám ô hợp ngay cả đội ngũ cũng không chỉnh tề mà dám chạy đến ăn cướp, vừa vặn cho bọn hắn một bài học.”

Nam tử trung niên bình tĩnh phân phó. Phảng phất như đã tha thứ cho sai lầm vừa rồi của Ellen, ngay cả nhắc cũng chẳng muốn nhắc lại.

Chỉ là nhìn vào thần sắc sợ hãi của đám thủ hạ liền có thể thấy được, nam tử trung niên này cũng không phải hạng người độ lượng như vậy. Không truy cứu trách nhiệm là bởi vì gã ta chưa bao giờ thèm chấp nhặt với người chết.

Vào thời khắc mấu chốt này lại phải hộ tống đội xe vào trong thành Dadir, nói rõ đây là một nhiệm vụ cửu tử nhất sinh. Người ở trong đội xe này đều là những kẻ xui xẻo và bất hạnh được lựa chọn.

Chuyện này bắt nguồn từ hai tháng trước. Sau khi Khô Lâu Hội khởi binh tạo phản thành công, đại phát hoành tài liền tiêu một số tiền khổng lồ để đặt một đơn hàng của bọn hắn.

Vốn là không muốn nhận, dù sao nếu bọn hắn phái người tới hộ tống thì rất dễ dàng bị người ta nắm được nhược điểm, tiếc là Khô Lâu Hội cho quá nhiều.

Vì lợi ích, Giáo Đình đã gom đủ vật tư bằng tốc độ nhanh nhất, còn phái cao thủ vào Ma Thú sơn mạch bắt được một con Đại Địa Chi Hùng nhỏ.

Đương nhiên, Giáo Đình biểu hiện tích cực như vậy, ngoài việc Khô Lâu hội chịu bỏ một số tiền rất lớn ra, quan trọng nhất vẫn là muốn làm lớn chuyện.

Theo cái nhìn của Giáo Đình, Khô Lâu Hội huyên náo càng lớn thì càng tốt, tốt nhất là có thể triệu hoán Khô Lâu chi chủ tới đây, đánh cho vương quốc Alpha bị trọng thương.

Nếu là có thể tàn phá đại lục thì càng hoàn mỹ. Chỉ khi cục diện huyên náo không thể kết thúc thì mọi người mới ý thức được tầm quan trọng của Giáo Đình.

......

“Xông!”

Kỵ sĩ Chels ra lệnh một tiếng, quân tinh nhuệ của quân đoàn số 5 liền trực tiếp đánh về phía đội xe. Hudson cầm cung trong tay đi ở hàng sau cùng của đội ngũ.

“Tám trăm chiến năm trăm, phe mình chiếm ưu thế!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Hudson liền cảm thấy vô cùng yên tâm. Nhưng chuyện làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc là khi đối mặt với đại binh tiếp cận, địch nhân lại không hề tỏ ra hoảng hốt, ngược lại còn đối đầu gay gắt phản công.

Càng làm Hudson cạn lời là địch nhân lại đều là kỵ binh mặc giáp, trang bị còn tốt hơn quân tinh nhuệ của quân đoàn số 5 mấy phần, chuyện này làm cho hắn hoài nghi là có phải phe mình đã ăn cướp sai đối tượng rồi không.

Phản quân càn quấy hai quận có thể bỏ ra năm trăm con chiến mã thì không kỳ quái, nhưng muốn góp đủ năm trăm kỵ binh được huấn luyện nghiêm chỉnh thì lại rất khó.

Nếu như phản quân thật sự có năm trăm kỵ binh tinh nhuệ, vậy thì tại sao trước đó lại không dùng để cướp lương thảo, mà lại xuất hiện trong đội xe thần bí này?

Không riêng gì Hudson do dự, Kỵ sĩ Chels xông pha tuyến đầu cũng phát hiện ra không đúng, vì để không gây ra ngộ thương không cần thiết, ông ta vội vàng nắm chặt cương ngựa mở miệng hỏi: “Các ngươi là người nào? Tại sao lại chạy tới thành Dadir vào thời......”

Chữ “điểm” còn chưa kịp phát, đối diện đã ném một thanh phi mâu về phía Chels. Không cần xác nhận, đây chắc chắn là địch nhân.

May mắn là Chels có kinh nghiệm phong phú, trong khi hỏi chuyện cũng không buông lỏng cảnh giác, dùng kiếm đánh văng thanh phi mâu bay tới .

Tư thế đẹp trai này làm cho mắt Hudson sáng lên. Bất quá sử dụng kiếm kỵ sĩ là đặc quyền của Kỵ sĩ cao cấp, những tên ma mới Kỵ sĩ giống như hắn mà muốn sống được lâu thì tốt nhất vẫn là đàng hoàng dùng thương kỵ sĩ đi.

Dài thêm một tấc thì sẽ mạnh hơn một phần.

Trên chiến trường, tính thực dụng vĩnh viễn đều được xếp ở vị trí thứ nhất. Mặc dù kiếm là bách binh chi quân, nhưng cũng phải xem là ai sử dụng.

Tránh được một trận đánh lén, toàn bộ quân đoàn số 5 liền tức giận. Vậy mà lại còn không thèm quan tâm đến tinh thần Kỵ sĩ hơn bọn hắn, quả thực là lẽ nào lại như vậy!

“Giết, giết......”

Hai quân rất nhanh liền lao vào nhau, mặc dù nhân số bên quân đoàn số 5 nhiều hơn, nhưng bên phía đối phương đều là kỵ binh, trong lúc nhất thời, phe Hudson lại rơi vào thế bị động.

Toàn bộ địch nhân đều là lính tinh nhuệ!

Sau khi có kết luận này, Hudson cũng chẳng thèm quan tâm đến việc lười biếng nữa, trực tiếp giơ cung tiễn lên bắt đầu giết.

“Sưu, sưu, sưu......”

Bảy tên kỵ binh của quân địch theo tiếng động mà rơi xuống, một tiễn tiễn đi một người, màn biểu diễn đặc sắc này lập tức làm cho Hudson trở thành điểm sáng chói mắt nhất trên chiến trường.

Quân địch cũng không phải là không có cung tiễn thủ, chỉ là bây giờ hai quân đang hỗn chiến với nhau, không cẩn thận sẽ gây ra ngộ thương, cung tiễn thủ bình thường căn bản không có chỗ để phát huy.

Bình Luận (0)
Comment