Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 721 - Chương 721 - Đánh Cờ (3)

Chương 721 - Đánh Cờ (3)
Chương 721 - Đánh Cờ (3)

Người dịch: Whistle

Nếu Hudson muốn tối đa hóa lợi ích sau cuộc chiến thì cũng chỉ có thể tiễn bọn hắn lên đường. Nếu như đổi vị trí với Hudson thì bọn họ cũng sẽ làm như vậy.

Có lẽ trong thâm tâm vẫn còn có chút không đành lòng trực tiếp hạ độc thủ, nhưng thấy chết không cứu thì chắc chắn là không có gì phải do dự.

"Các ngươi đã tiếp xúc với Bá tước Hudson rồi sao?"

Bá tước Pierce hỏi với vẻ mặt âm trầm.

Lý trí nói cho lão ta biết, có lẽ có thể Hudson có thể chứa được những trung tiểu quý tộc khác, nhưng người làm lão đại như ông ta chính là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của đối phương.

"Vẫn chưa!"

Binh sĩ phụ trách điều tra trả lời bằng giọng run rẩy.

Cho dù có phản ứng chậm thế nào thì tên binh sĩ này cũng biết bản thân mới vừa nói lời không nên nói. Nhưng mà y thực sự không hiểu, viện binh đã ở gần ngay trước mắt rồi, tại sao sắc mặt của đám quý tộc lão gia này lại còn âm trầm đến đáng sợ như vậy.

Nghe được câu trả lời này, thần sắc của Bá tước Pierce hơi hòa hoãn một chút, phất phất tay nói: "Được rồi, nơi này không có chuyện của ngươi, đi xuống nghỉ ngơi đi!"

Bầu không khí lại khẩn trương lên, cả đám đều đang đợi sự lựa chọn của Bá tước Pierce.

"Sau khi nghỉ ngơi một chút thì chúng ta tiếp tục lên đường. Chắc là đám kỵ binh thú nhân ở sau lưng cũng đã nghĩ ngơi gần đủ rồi.”

“Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, sau này vẫn còn phải đánh một trận ác chiến nữa.”

“Mọi người cũng không cần phải quá hoảng sợ, quân đội tiếp ứng mà vương quốc phái ra cũng không chỉ có một, chúng ta sẽ nhanh gặp được những đội còn lại thôi.”

“Số lượng truy binh ở phía sau cũng không tính là quá nhiều, chỉ cần có mấy ngàn quân lực gia nhập thì chúng ta sẽ không cần sợ bọn chúng nữa.”

“Các ngươi cũng đã nhìn rõ trên đường tới đây rồi. Địch nhân vẫn luôn né cố tính tránh thương vong, thú nhân đã không chịu nổi thiệt hại nữa!"

…..

"Báo!"

"Ngài Bá tước, phát hiện một đội quân phá vây ở phía trước năm mươi dặm, hư hư thực thực là liên quân quý tộc tỉnh Đông Nam, trước mắt đang bị đại quân thú nhân truy sát."

Nghe được tin tức này, không khí đều trở nên ngưng trọng. Cả đám đều nhìn chằm chằm Hudson, giống như trên mặt hắn có dính thứ gì vậy.

"Phái người đi thông báo cho bọn họ một tiếng, cho dù là đội quân nào thì cũng phải ở yên tại chỗ chờ cứu viện.”

“Truyền lệnh xuống, nghỉ ngơi tại chỗ, sau hai giờ, đại quân sẽ nhổ trại xuất phát.”

“Các ngươi cũng đi xuống chuẩn bị đi, đừng nên chậm trễ thời gian cứu viện."

Hudson mặt không đổi sắc hạ lệnh.

Đám thủ hạ người nào người nấy đều há miệng rất to như hình chữ O, rõ ràng là muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn bị nuốt vào.

Đợi đám thủ hạ rời đi hết, chỉ có hai vị huynh trưởng là Nelson và Evola ở lại. Hiển nhiên là bọn họ cũng đang cảm thấy vô cùng khó hiểu.

"Hiện giờ nơi này không có người ngoài, muốn hỏi cái gì thì cứ hỏi đi! Không cần phải che giấu!"

Được Hudson ra hiệu, người không giữ được bình tĩnh đầu tiên chính là Evola, y không nhịn được hỏi: "Hudson, chúng ta thật sự phải đi cứu bọn họ sao?"

Một đàn sư tử không chứa được hai con sư vương.

Tỉnh Đông Nam đã chú định là chỉ có thể có một người lão đại. Gia tộc Koslow làm kẻ đến sau, hoặc là lựa chọn rời đi tìm cơ nghiệp khác, hoặc là khiêu chiến với Gia tộc Dalton.

So với việc tiếp tục khởi nghiệp gian nan thì rõ ràng là tỉnh Đông Nam mà hắn đang phát triển càng có sức hấp dẫn hơn.

Nếu đơn thuần xét về tình hình kinh tế, tỉnh Đông Nam có thể sánh với bốn tỉnh thành ở phía bắc cộng lại, đây là dựa trên tình hình lãnh địa đã phát triển.

Với thực lực hiện giờ của Gia tộc Koslow, vốn không có năng lực phát triển ở phương bắc. Cho dù toàn bộ chi mạch đều không tiếc giá cao đầu tư vào, cùng lắm cũng chỉ phát triển được một quân ở phía bắc.

Có lựa chọn tốt hơn, kẻ đần mới có thể lựa chọn đến phương bắc phát triển. Cùng một chi phí đầu vào, Hudson cũng có thể sử dụng nó để phát triển vùng đầm lầy.

Trải qua nhiều năm như vậy, thu hồi tổ địa đã sớm trở thành khẩu hiệu đoàn kết lực lượng hướng tâm của gia tộc. Ngoài thế hệ trước ra, những thành viên thế hệ tuổi trẻ đều không thích Bắc Cương.

Hiện giờ cơ hội tới rồi, chỉ cần thấy chết không cứu, ngồi yên nhìn Gia tộc Dalton xảy ra bất trắc, Gia tộc Koslow chắc chắn có thể thuận thế mà lên.

Còn về các quý tộc trong nội bộ tỉnh Đông Nam, chỉ trách bọn họ đen thôi. Hơn nữa, với tư cách là một phe phái chính trị mới, Hudson cũng cần một nơi để an trí tiểu đệ của mình.

Có thể nhân cơ hội này để mượn đao giết người, thanh tẩy toàn bộ nội bộ tỉnh Đông Nam, quả thực là thời cơ hoàn mỹ.

"Nói nhảm, ta đã hạ mệnh lệnh rồi, chẳng lẽ còn có thể đổi ý hay sao?"

Hudson không chút khách khí trả lời.

Những lời thiếu dinh dưỡng như vậy mà cũng có thể hỏi ra, hắn vô cùng hoài nghi là phần đầu của Evola vẫn còn chưa dậy thì hoàn toàn.

Nhiều khi, hắn đều đang nghĩ, mọi người đều cùng một cha một mẹ sinh ra, tại sao trí thông minh lại chênh lệch đến như vậy.

Lão đại Nelson thì đều là tâm nhãn, mặc dù bị giới hạn giáo dục từ nhỏ, bị hạn chế tầm nhìn, nhưng năng lực tổng thể cũng không tệ lắm.

Nhưng đến phiên Evola thì lại phát triển theo một hướng cực đoan khác. Cái gì đều có thể động võ thì sẽ không động não, quả thực là một gã mãng phu.

"Hudson, cơ hội tốt như vậy, nếu như bỏ lỡ, sau này mà muốn có cơ hội như thì hơi. . ."

Không đợi Nelson nói hết lời, Hudson đã cắt ngang: "Cơ hội và nguy hiểm luôn luôn song hành cùng nhau.”

“Ta cũng muốn thấy một Gia tộc Dalton suy sụp, nhưng không phải là hiện giờ, càng không thể dùng chuyện này để làm cho bọn họ suy sụp.”

“Trong đội quân này cũng không chỉ có người của chúng ta, mà còn có rất nhiều người của thế lực khác, trong đó còn bao gồm người của Gia tộc Dalton.”

Bình Luận (0)
Comment