Người dịch: Whistle
Trong doanh trại của Sư Nhân tộc, Hầu tước Usukh cũng gần như đồng thời nhận được tin tức tương tự.
So với việc Thân vương Butzweig mượn cớ kéo dài thì câu trả lời của Hầu tước Usukh lại gọn gàng và linh hoạt hơn nhiều.
"Để người đi chuyển lời cho Công tước Daniel là kế hoạch chiến lược vĩ đại mà y đưa ra ai thích làm thì cứ để người đó đi làm, ta không làm!"
Hầu tước Usukh tức giận nói.
Gã ta chẳng hiểu gì về kế hoạch chiến lược mà Công tước Daniel đưa ra cả. Nhưng kinh nghiệm nói cho gã biết, phương pháp giải quyết tốt nhất khi gặp được kế hoạch xem không hiểu chính là tránh càng xa càng tốt.
...
"Ngài Bá tước, không thể cứ tiếp tục như vậy nữa! Chúng ta nhất định phải đi về phía viện binh, nếu không..."
Người này chỉ mới nói nửa câu thì Bá tước Pierce đã cảm nhận được áp lực. Hết cách rồi, tin tức mà lão ta khổ tâm phong tỏa vẫn bị truyền ra.
Mặc dù ngày đó là do Bá tước Pierce dẫn đầu quyết định, nhưng đó cũng là lựa chọn chung của cả đám người. Cho nên dù mọi người đang cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng lại không tiện chỉ trích người làm lão đại như ông ta về vấn đề này, cùng lắm chỉ là âm thầm oán trách trong lòng mà thôi.
Thế nhưng bây giờ thì khác. Khi nhìn thấy Hudson tuân thủ hứa hẹn, cứu viện khắp nơi mà không mang theo một chút tư tâm nào, mọi người liền cảm thấy rất phức tạp.
Nếu như bọn họ không tự cho là thông minh, thì thiệt hại mà bọn họ phải chịu đã giảm đi rất nhiều. Đặc biệt là những quý tộc có thân quyến chiến tử kia, trong lòng cảm thấy vô cùng bứt rứt.
Quý tộc là loại người đã quen với việc trốn tránh trách nhiệm, và không nguyện ý thừa nhận bản thân mang lòng tiểu nhân, cho nên bọn họ liền đẩy hết trách nhiệm lên người Bá tước Pierce.
Tất cả mọi chuyện đều là người làm lão đại như lão ta chỉ huy lung tung nên mới ấp ủ ra sai lầm lớn này.
Loại chạy trốn tránh trách nhiệm phát ra từ tận sâu trong tim này đã làm cho mọi người cảm thấy vô cùng oán hận Bá tước Pierce. Hiện giờ đã đến lúc sắp bộc phát, chỉ cần hơi không cẩn thận thì đội ngũ sẽ phải sụp đổ.
"Được, bây giờ chúng ta sẽ đi qua đó tụ hợp! Nhưng phải làm phiền Tử tước Aurane phái người đi nói chuyện với bên phía Bá tước Hudson một chút."
Cuối cùng Bá tước Pierce đã không thể đứng vững trước áp lực. Giữa mặt mũi và sự an toàn của đại quân, lão ta chọn cái sau.
Tiếc là bây giờ đã chậm một tí xíu, đội ngũ đi theo bọn họ chỉ còn lại không đến ba ngàn người, số lượng con em quý tộc cũng đã bị giảm đi rất nhiều.
Muốn tụ hợp với viện binh thì còn phải vượt qua được sự truy sát của đại quân thú nhân trước. Cuối cùng có thể còn lại bao nhiêu người, không ai nói rõ được.
Ngay cả khi những nơi khác còn binh sĩ của bọn họ bị tách ra, nhưng dưới sự truy sát không ngừng của thú nhân, quân số cuối cùng có thể thu nạp lại được cũng sẽ rất khó vượt quá vạn người.
Tổn thất nặng nề như vậy là một cuộc đả kích trí mạng đối với đại đa số các quý tộc trong tỉnh đại. Bao gồm cả Gia tộc Dalton và Gia tộc Holliser.
Có thể nói, ngoài Bá tước Pierce ra, Tử tước Aurane là người có cảm xúc phức tạp nhất.
Cũng giống như đại bộ phận trung đẳng quý tộc có cơ hội bước vào hàng ngũ đại quý tộc, lúc đầu ông ta còn nghĩ là sẽ âm thầm hố đồng đội một vố, để dọn sạch chướng ngại trên con đường phục hưng của gia tộc mình.
Không ngờ là ông ta còn chưa xuất thủ thì mọi người đã bị thiệt hại nặng nề rồi.
Vào lúc nguy cấp lại phải cầu cứu con rể của mình. Nếu như Hudson chấp hành theo kế hoạch mà song phương đã ước lượng trước đó, có lẽ ngay cả Gia tộc Holliser cũng đã xong đời luôn rồi.
Trước mặt lợi ích không có tình thân, thế giới của quý tộc rất là thực tế. Đâm dao sau lưng chỉ là thao tác bình thường, huống chi bây giờ chỉ là thấy chết không cứu.
"Không có vấn đề!"
Mặc kệ trong lòng cảm thấy vô cùng phức tạp, nhưng ngoài miệng thì Tử tước Aurane vẫn đồng ý chuyện này. Chẳng qua trong thâm tâm ông ta lại ghi món nợ này lên đầu của Bá tước Pierce.
Vừa mới lỡ hẹn với người ta, bây giờ lại muốn người ta ra tay giúp đỡ, rõ ràng là đang làm khó người mà.
Hiện giờ lại muốn Tử tước Aurane ra mặt rõ ràng là đang định nhờ vào quan hệ đặc biệt giữa ông ta và Hudson để đánh vỡ cục diện bế tắc này.
Dù sao hai bên gia tộc cũng có quan hệ thông gia. Nếu như Hudson dám không nghe không hỏi thì cũng đừng nghĩ đến việc lăn lộn trong giới quý tộc nữa.
Quý tộc là một quan hệ xã hội, không ai thích kết giao với một người lục thân không nhận cả. Cho dù là chỉ vì mặt mũi bên ngoài thì cũng nhất định phải ra tay viện trợ.
Tất cả mọi người không bị tổn thất gì, thứ duy nhất bị tổn thương chính là mặt mũi của Tử tước Aurane. Nhưng khi nhìn thấy với ánh mắt nồng nhiệt của đám quý tộc, ông ta thật sự không thể cự tuyệt.
……
"Cơ hội cuối cùng lại bị bỏ lỡ như vậy, thật là đáng tiếc!"
Bị đồng minh cự tuyệt, Công tước Daniel không nhịn được cảm thán nói.
Mấy nhà hợp lực thì xác suất thành công cũng đã không cao, không có đồng minh tương trợ, chỉ dựa vào lực lượng của Ngân Nguyệt Lang tộc thì ngay cả việc nếm thử cũng đều trở nên không tất yếu.
Chưa kịp tiếp tục thương cảm, trong doanh trại đã vang lên những tiếng cấp báo, kéo Công tước Daniel trở về thực tại.
"Công tước, việc lớn không tốt. Viện binh... Viện binh của địch nhân đến rồi..."
Nghe hết những lời mà lính điều tra vừa thở hổn hển vừa nói, gương mặt lạnh như băng của Daniel càng trở nên lạnh lùng hơn.
Hiện giờ không thể cân nhắc được nhiều như vậy nữa.
24 vạn đại quân của Liên minh nhân tộc cộng thêm 20 vạn đại quân của Công quốc Mosey đã đến Tử Kinh quan rồi, giờ mà muốn xé rách phòng tuyến của địch nhân là chuyện không thể nào.