Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 729 - Chương 729 - Thú Nhân Rút Lui (2)

Chương 729 - Thú Nhân Rút Lui (2)
Chương 729 - Thú Nhân Rút Lui (2)

Người dịch: Whistle

Cho dù có cơ hội lách qua phòng tuyến thì y cũng không dám hành động. Kẻ làm tướng có thể mạo hiểm, nhưng không thể mang theo quân đội ra ngoài chịu chết.

Không chỉ kế hoạch bị phá hủy, mà ngay cả thời gian để bọn hắn truy sát quân viễn chinh phương bắc cũng đã không còn nhiều nữa. Nhiều nhất là hai ngày, quân tinh nhuệ thực sự của nhân tộc sẽ xuất hiện trên chiến trường.

Quân đoàn Tấn Mãnh Long của Vương quốc Iberia, quân đoàn Bá Vương Long của Vương quốc Frank, quân đoàn Địa Hành Long của Giáo Đình, Vương quốc Hessen...

Những binh chủng siêu phàm danh chấn đại lục này đều sẽ xuất hiện ở trên chiến trường.

Kỵ binh Behemoth thiên hạ đệ nhất, nhưng đó chẳng qua chỉ là so sánh với kỵ binh bình thường. Nếu đụng phải những quân đoàn quái vật này thì cũng sẽ trở nên không đáng chú ý.

Điều duy nhất đáng được ăn mừng chính là những số lượng của những binh chủng siêu phàm này có hạn, Chi phí chăn nuôi Ma thú lại cao, ngay cả thế lực có sức sản xuất mạnh nhất như nhân tộc cũng không có cách nào trang bị số lượng lớn.

Trên thực tế, Vương quốc Alpha đã từng có binh chủng siêu phàm, nhưng vì bị Đế quốc Thú Nhân không ngừng chèn ép, cuối cùng cũng đã bị hủy diệt.

Các đời Quốc vương của Vương quốc Alpha đều muốn trùng kiến binh chủng siêu phàm, tiếc là bị giới hạn bởi tài lực của bản thân, nên cuối cùng chỉ đành bất đắc dĩ từ bỏ.

Hết cách rồi. Từ khi Vương quốc Alpha được thành lập thì đã bị thú nhân uy hiếp, quốc khố chưa bao giờ sung túc.

Vất vả lắm mới tích lũy được một chút vốn liếng, còn chưa kịp làm gì thì đại quân thú nhân đã giết tới cửa rồi.

Sau khi chịu giày vò hết lần này tới lần khác, Vương quốc Alpha hoặc là đang trên đường trả nợ, hoặc là đang trên đường mượn nợ, căn bản không có dư lực đi phát triển binh chủng siêu phàm.

Nhưng số lượng ít cũng chỉ là một cách nói tương đối mà thôi. Khi binh chủng siêu phàm của các đại thế lực đồng thời tiến tới thì hiệu ứng quy mô sẽ được sinh ra.

Đế quốc Thú Nhân cũng có binh chủng siêu phàm, nhưng đó là chuyện của thời kỳ đỉnh phong. Trong quá trình bị đuổi khỏi trung tâm đại lục và chạy tới nơi biên thuỳ này, quân số binh chủng siêu phàm trong tay bọn chúng cũng bị tử thương thảm trọng.

Cũng chỉ giữ lại được một ít hạt giống. Lại bị giới hạn bởi tài lực và vật lực của bản thân, nên bọn hắn đã không thể tham dự vào loại trò chơi xa xỉ này nữa.

Kỵ binh mất đi ưu thế, không quân cũng không còn ưu thế. Phi Long kỵ binh, Dực Long kỵ binh... Chỉ cần nghe tên thôi cũng đã đủ làm cho Công tước Daniel cau mày.

"Truyền lệnh xuống, để cho Người Ưng nhìn chằm chằm vào động tĩnh của Tử Kinh quan. Một khi địch nhân ra khỏi thành thì phải báo cáo ngay lập tức.”

“Thông báo cho các quân đoàn tăng tốc độ truy sát địch quân. Thuận tiện nhắc bọn họ thu nạp đội ngũ, hủy bỏ toàn bộ hành động quân sự dưới quân đoàn, điều động binh lực tới càng gần đại doanh trung quân càng tốt."

Đây là một mệnh lệnh tràn ngập mâu thuẫn. Vừa phải tăng tốc độ truy sát quân viễn chinh phương bắc, lại vừa phải thu nạp quân đội.

Nhưng mà cũng hết cách rồi, thời cơ tốt nhất đã bị bỏ lỡ. Nếu muốn tiếp tục ở lại chỗ này thì phải đảo ngược thế công thủ.

Nếu như là trước khi chia binh, có lẽ Daniel sẽ còn nghĩ đến việc tập trung ưu thế về mặt binh lực để nuốt hết số viện quân của nhân tộc này, tiếc là tình huống hiện giờ đã khác.

Muốn nuốt hết viện quân của Vương quốc Alpha thôi thì đã phải tập hợp toàn bộ số kỵ binh mà các tộc lưu lại rồi, huống chi bây giờ viện quân của địch nhân lại tăng thêm 45 vạn người.

Có nhiều viện quân của Liên minh nhân tộc như vậy, có lẽ lúc này quân đoàn bộ binh đang thủ thành của Vương quốc Alpha đã dám ra khỏi thành rồi.

Sau khi tập hợp lại, tổng binh lực có thể sẽ hơn trăm vạn, thực lực tổng hợp tuyệt đối không thua gì quân viễn chinh phương bắc trước đó.

Nếu như quân viễn chinh phương bắc không vội vàng phá vây, hai đội ngũ này liên thủ tiền hậu giáp kích, sợ rằng Đế quốc Thú Nhân đã thua rồi.

Sau khi âm thầm cảm thấy may mắn, thần sắc của Daniel lại trở nên ngưng trọng hơn. Lý trí nói cho y biết, nhất định phải mau chóng giải quyết tai họa ngầm trong nước.

Nếu như để cho phản quân cấu kết được với nhân tộc, nội ứng ngoại hợp, vậy thì bọn hắn sẽ thật sự tiêu đời.

Châm ngòi ly gián, chia rẽ chính là những thủ đoạn thường thấy của nhân tộc. Đã có không biết bao nhiêu thế lực lớn thì chia rẽ bởi những âm mưu này của nhân tộc.

Ví dụ như: Tộc Tinh Linh.

Trước khi nhân tộc quật khởi, mặc dù Tộc Tinh Linh cũng có phân biệt chủng tộc, nhưng toàn bộ Tinh Linh đều hiệu trung với Tinh Linh nữ vương.

Nhưng mà theo nhân tộc quật khởi, Tộc Tinh Linh vốn đang hoà hợp êm thấm lại đột nhiên phát sinh mâu thuẫn nội bộ.

Sâm Lâm Tinh Linh, Thảo Nguyên Tinh Linh, Ám Dạ Tinh Linh... Cả đám đều nổi loạn đều độc lập, cuối cùng tạo thành thế cục tam đại Vương quốc Tinh Linh cùng tồn tại.

Đương nhiên, các Tinh Linh thường chỉ gây chuyện bằng miệng, gặp mặt thì thăm hỏi ông bà tổ tiên của đối phương vài câu mà thôi, cuộc nội đấu giữa các Tinh Linh ít đẫm hơn hơn Đế quốc Thú Nhân nhiều.

Ngay cả Đế quốc Tinh Linh tràn đầy lực hướng tâm mà cũng có thể bị chia rẽ, Đế quốc Thú Nhân thì càng không cần phải nói. Quả thực là một cái sàng lỗ chỗ khắp nơi, hơi không cẩn thận là sẽ bị sụp đổ.

Nếu như không phải như vậy thì Ngũ Đại Hoàng tộc cũng sẽ không thường xuyên mượn cuộc chiến xâm lược phía nam để thanh tẩy những chủng tộc trong Đế quốc.

Thực lực của toàn bộ các chủng tộc, ngoài Ngũ Đại Hoàng tộc ra, đều bị hạn chế trong một tiêu chuẩn cực thấp, ngay cả việc muốn gây chuyện cũng không có thực lực, đây mới là nguyên nhân cốt lõi mà Đế quốc Thú Nhân vẫn còn có thể duy trì đến ngày nay.

Bình Luận (0)
Comment