Người dịch: Whistle
"Tại sao các ngươi lại không nói gì? Trước đó không phải các ngươi khóc lóc đòi phá vây sao, kết quả bây giờ chính là thứ giống như mong muốn của các ngươi!"
Caesar III tức giận nói.
Hiển nhiên, đến giờ ông ta vẫn chưa thể nguôi ngoai việc quần thần liên hợp bức vua thoái vị lần trước.
Quốc vương đang bực bội trong người, cho nên không ai dám tiến lên chịu trận. Tâm tình hiện giờ của mọi người cũng không dễ chịu gì, muốn đẩy trách nhiệm nhưng lại tìm không được kẻ gánh tội.
Nguyên soái Campbell đã chiến tử, cho dù có muốn đổ hết trách nhiệm lên người ông ta thì Caesar III cũng sẽ không đồng ý.
Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương làm kẻ đầu têu, nhưng bọn họ lại thuộc phe nắm thực lực trong vương quốc, trong triều cũng có không ít lực lượng, để bọn họ đứng ra gánh chịu trách nhiệm thì sẽ lâm vào một trận cãi vã không hồi kết.
Liên minh nhân tộc liên lụy quá rộng, càng không thể trêu vào. Để Liên minh chịu trách nhiệm thì sẽ phát sinh xung đột quốc tế.
Hudson là người dễ bắt nạt nhất, nhưng hắn vừa mới vươn tay kéo các nhà một cái, lúc này mà đẩy hết trách nhiệm lên người hắn thì lại không có mặt mũi.
Tất cả mọi người đều cần thể diện, khi làm việc cũng sẽ để lại 3 phần, nếu không ngày sau không tốt gặp nhau.
Không có dê thế tội, vậy thì chỉ còn nước mắng thú nhân thôi. Nhưng nơi này là sảnh hội nghị, không cần thiết phải làm ra chuyện thô lỗ như vậy, đợi sau này khi tuyên truyền rồi mắng cũng không muộn.
"Bệ hạ, từ trước tới nay thú nhân đều là chủng tộc quỷ kế đa đoan, không biết lúc nào sẽ giết trở lại. Nếu nhiệm vụ tiếp ứng đã hoàn thành thì chúng ta mau để cho đại quân rút về đi!"
Đại công tước Alfiero mở miệng khuyên.
Vương quốc Alpha đã bị tổn thất nặng nề, không chịu được giày vò nữa. Dù có thế nào thì cũng phải bảo vệ được số quân tinh nhuệ còn sót lại này.
So với những cuộc đại chiến lần trước, chiến tranh lần này là cuộc chiến mà Vương quốc Alpha bị động chịu đòn với thời gian ngắn nhất, lãnh thổ bị thất thủ cũng là ít nhất, thương vong dân sự và tổn thất kinh tế trong nước cũng thấp nhất trong lịch sử.
Chỉ cần bảo vệ được hạt giống tinh nhuệ, không cần đến mười năm là vương quốc đã có thể khôi phục được thực lực. Nếu như có thể khôi phục được sức sản xuất của các tỉnh mới thu phục lại thì quốc lực còn có hy vọng tiến thêm một bước.
Mặc dù hiện giờ bị thiệt hại nặng nề, Vương quốc Alpha vẫn là thế lực mạnh nhất nhưng trong số các quốc gia loài người ở phương bắc này.
Chỉ cần Liên minh nhân tộc có thể cố gắng một chút, đánh cho Đế quốc Thú Nhân tàn phế, Vương quốc Alpha sẽ không có bị ngoại địch uy hiếp trong vòng mấy chục năm sau này, có thể yên tâm phát triển kinh tế và nông nghiệp
Từ quan điểm chiến lược tổng thể, Vương quốc Alpha thực sự là người chiến thắng trong cuộc chiến tổn thất nặng nề này. Chỉ là cái giá phải trả hơi nặng một chút, trông như đã thoi thóp sắp ngủm vậy.
"Vậy liền để bọn hắn rút về đi!"
Caesar III khẽ gật đầu rồi nói.
Chuyện có nặng nhẹ, cơn giận có thể phát tiết bất kỳ lúc nào cũng được, nhưng quốc quân đại sự thì nhất định được giải quyết ngay lập tức.
Nguyên nhân quan trọng nhất mà Caesar III vẫn luôn có thể khống chế triều chính chính là không đưa cảm xúc vào trong quyết sách. Ngay cả khi trụ cột trong quân đội bị gãy thì vẫn không hề ảnh hưởng đến địa vị của ông ta.
"Bệ hạ, viện quân của Liên minh nhân tộc đã xuất phát rồi, không bao lâu nữa sẽ lần lượt tiến vào trong cảnh nội của chúng ta, sao đó sẽ đến lượt chúng ta phát động phản công.”
“Xét về vị trí địa lý, chúng ta tiếp tục phòng thủ ở Tử Kinh quan và Pháo đài Holland đã không thể thỏa mãn được nhu cầu chiến tranh sau này nữa.”
“Có đám viện quân đầu tiên của Liên minh và Công quốc Mosey tương trợ, hiện tại cũng là thời điểm mà chúng ta nên suy tính đến việc thiết lập lại phòng tuyến ở bảy tỉnh mới thu hồi của Bắc Cương, tích trữ vật tư và chuẩn bị cho cuộc phản công lớn sắp tới!"
Tể tướng Đại công tước Newfoundland thuận thế đề nghị.
Chuyện này vốn không nằm trong kế hoạch, dựa theo tư tưởng trước đó, quân viễn chinh phương bắc trực tiếp đi theo "các cụ kỵ sĩ" hành hạ Đế quốc Thú Nhân là có thể đánh cho địch nhân nằm thẳng cẳng rồi.
Tiếc là từ khi Behemoth Đại Đế chết đi, biết được tác dụng phụ của bí pháp trường sinh bí thì tâm trạng của các cụ liền không ổn định.
Ngoài các cường giả của Vương quốc Alpha vẫn còn ở lại trong quân phục dịch ra, nhưng cụ còn lại đều trở về nhà lo chuyện của mình.
Ai cũng biết là đừng nên gây chuyện với những người sắp chết. Dù rằng biết rõ những người này đã làm trái với hiệp định, hố cho quân viễn chinh phương bắc một vố thảm trọng, nhưng vương quốc cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Nhưng việc gây náo loạn ở trong cảnh nội của Đế quốc Thú Nhân cũng không phải là hoàn toàn không có hiệu quả. Số lượng thú nhân bị tàn sát trên đường cũng đã hơn trăm vạn.
Quan trọng nhất là đả kích được nhân tâm và địa vị của Ngũ Đại Hoàng tộc trong lòng thú nhân, đặt nền móng cho cuộc nội chiến tiếp theo trong Đế quốc Thú Nhân.
"Ngài Tể tướng, việc khôi phục phòng tuyến của bảy tỉnh phía bắc không phải là chuyện có thể hoàn thành trong một sớm một chiều được. Nhân lực, tài lực và vật lực cần đầu tư đều là một con số thiên văn.”
“Huống chi còn phải suy xét đến việc địch nhân có thể chạy tới phá hoại bất kỳ lúc nào, hơi không chú ý thì công trường sẽ thành bãi chiến trường. Tốc độ phá hủy nhanh hơn việc kiến thiết rất nhiều!”
“Với tình trạng tài lực trước mắt của vương quốc thì không đủ khả năng để chi trả cho một công trình lớn như vậy. Còn việc đẩy chiến tuyến tiến lên phía trước để chuẩn bị cho cuộc đại phản công sắp tới, theo ta thấy thì vẫn để sau hãy bàn."
Delgado quyết đoán cự tuyệt.