Người dịch: Whistle
"Tham khảo lãi suất mà Người Mosey đã chế định, kết hợp với tình huống thực tế của chúng ta, in một lượng trái phiếu chiến tranh ra rồi bán gấp.”
“Nhưng mà Bộ tài chính phải kiểm soát chặt chẽ số lượng, không thể để vượt qua năng lực trả nợ của Vương quốc!"
Caesar III quyết định thật nhanh đạo.
Nên như nhất định phải xài tiền, cho dù không có cuộc viễn chinh của quân đội Liên minh Nhân tộc, bảy tỉnh thành mới được thu hồi cũng cần được đưa vào tuyến phòng thủ của vương quốc sau chiến tranh.
Thậm chí hiện giờ động thủ thì còn có thể đẩy biên giới dịch về phía bắc một chút. Dù sao cũng đã qua nhiều năm như vậy, ranh giới cụ thể đã trở thành một bí ẩn.
Nếu như không dựa thế của Liên minh nhân tộc để cố gắng khoanh vòng nhiều địa bàn hơn thì đúng là ngu ngốc.
Sử dụng hành động thực tế để tạo ra sự thật đã được thiết lập, chỉ cần Liên minh nhân tộc thừa nhận, vậy thì nơi đó sẽ biến thành lãnh thổ hợp pháp của Vương quốc Alpha.
Chuyện này cũng không có gì phải lo lắng, bá chủ đại lục cũng rất chú trọng mặt mũi, không có chuyện ép tiểu đệ nhà mình nôn ra lợi ích đã nuốt vào trong bụng, nếu không chẳng phải sẽ khiến cho tất cả chủng tộc đều khinh thường nhân tộc sao?
Chỉ cần không chơi quá mức, vượt qua khả năng tiêu hóa cực hạn của bản thân, làm cho các đồng minh đố kị, vậy thì sẽ không phải là vấn đề lớn.
. . .
"Bệ hạ, Nguyên soái Campbell bất hạnh gặp nạn, tiền tuyến tập hợp nhiều quân đội như vậy, chúng ta cần phải bổ nhiệm một vị thống soái, ngài cảm thấy ai là người thích hợp để đảm nhiệm chức vị này?"
Đại công tước Alfiero hỏi dò.
Thẳng thắn mà nói, trong quân đội hiện giờ của Vương quốc Alpha đúng là không có bao nhiêu tướng lĩnh có đủ tư cách đảm nhiệm chức vị thống soái tiền tuyến.
Đám đại quý tộc phương nam về cơ bản đều đã bị loại ra khỏi danh sách, nguyên nhân vô cùng đơn giản —— thiếu chiến công.
Mà quý tộc phương bắc thì ngược lại, bởi vì họ đã chiến đấu với thú nhân quanh năm suốt tháng, tích lũy được rất nhiều quân công, sức ảnh hưởng trong trong quân đội cũng lớn hơn.
Đây chính là ưu thế của bọn họ, và cũng là thế yếu.
Đứng trên lập trường của vương quốc, không phải cứ có nhiều chiến công nhất, uy vọng cao nhất thì người đó sẽ thích hợp với vị trí thống soái, mà còn muốn xét đến sự cân bằng của tất cả các khía cạnh.
"Bộ Quân vụ có nhân tuyển nào không?"
Caesar III quan tâm hỏi.
Loại thủ tục này là cần thiết, cho dù trong đầu đã có ứng cử viên của mình thì cũng phải xem phản ứng của quần thần trước đã.
Tốt nhất là để cấp dưới tiến cử danh sách, nếu không lỡ như tướng lĩnh mà bản thân ông ta đề danh bị quần thần hủy bỏ thì thật sự là rất lúng túng.
Loại chuyện này cũng chẳng phải việc mới mẻ gì. Caesar III là một vị quân chủ cường thế, nhưng trong những chuyện quan trọng như việc bổ nhiệm nhân sự trong vương quốc thì vẫn cần phải thương lượng với mọi người.
"Bộ Quân vụ tổng cộng đề xuất sáu người, theo thứ tự là Công tước Pias, Công tước Yagiron, Công tước Dias, Công tước Kavadia, Bá tước Hudson và Hầu tước James."
Đại công tước Alfiero vừa dứt lời, Caesar III liền nhíu mày. Tổng cộng có sáu người, nhưng người trước đều là thành viên của Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương.
Nếu như Công tước Aarondo không bị thú nhân giết chết, người thừa kế không đủ uy vọng, có lẽ toàn bộ Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương đều đã được đề cử trong danh sách rồi.
Không cần phải suy nghĩ nhiều, ông ta đã ngay lập tức loại bỏ bốn người trước này.
Hết cách rồi, sức ảnh hưởng trong quân đội của của quý tộc phương Bắc quá lớn, nếu như để cho người của bọn họ đảm nhiệm thống soái, như vậy chẳng khác nào nhường luôn chức vị thống soái quân thường lại cho bọn họ luôn.
Quân thường trực vốn đã trú đóng lâu dài ở Bắc Cương, sức ảnh hưởng trong quân đội của các quý tộc Bắc Cương cũng đã rất lớn rồi, nếu như lại bổ mệnh một vị quý tộc Bắc Cương đảm nhiệm chức vị thống soái thì sợ là quân quyền sẽ triệt để rơi vào trong tay của các quý tộc Bắc Cương mất.
Không có vị Quân vương nào muốn nhìn thấy loại cục diện này
….
Nghe quần thần thảo luận, Caesar III cũng lập tức nhíu mày.
Tiếng hô cao nhất chính là tứ đại Công tước Bắc Cương, nhưng người tiến cử Hudson cũng không phải là số ít, chỉ có Hầu tước James là thiếu người ủng hộ.
Không chỉ riêng các hệ phái chính trị khác không ủng hộ, mà ngay cả phe phái của Vương thất cũng không nguyện ý ủng hộ Hầu tước James. Nhưng vì mặt mũi của Quốc vương nên mọi người mới không trực tiếp phản đối.
Thiếu uy vọng, thiếu chiến công chỉ là một phương diện, đa phần vẫn là vì lợi ích. Ở chung một đoàn thể chính trị không có nghĩa là tất cả mọi người đều có chung lợi ích.
Tác dụng trước đó của Hầu tước James chính là cân bằng Campbell nguyên soái trong quân đội, vai trò mà ông ta đảm nhiệm không thể làm hài lòng tất cả mọi người.
Ngay cả người một nhà cũng không ủng hộ, Caesar III lập tức biết rằng kế hoạch của mình quá qua loa rồi.
Đẩy một vị tướng lĩnh không đủ uy vọng và chiến công lên vị trí chủ soái rõ ràng chạm tới ranh giới cuối cùng của tập đoàn quý tộc.
Dù sao, chiến tranh là sẽ có người chết. Nếu như bổ nhiệm một vị chủ soái không có tài năng thì vận mệnh của quân đội sẽ rất thảm.
Tứ đại công tước Bắc Cương nhận được rất nhiều sự ủng hộ không chỉ bởi vì bọn họ có sức ảnh hưởng lớn trong triều, chủ yếu nhất vẫn là bọn họ thật sự có thành tích trong phương diện quân sự.
Người cũng có được chiến công hiển hách là Hudson cũng nhận được rất nhiều sự ủng hộ, trừ trong triều không người ra, tuổi trẻ chính là nhược điểm lớn nhất của hắn.
Về mặt tổng thể thì Tứ đại công tước nhận được nhiều sự ủng hộ nhất, nhưng mà bọn họ có bốn người, nếu như chia ra thì Hudson mới là người được ủng hộ nhiều nhất.