Người dịch: Whistle
Hudson là chủ soái đại quân, cho nên không thể thoát khỏi liên quan, hắn chỉ có thể cố gắng hòa giải. Trải qua nhiều lần cố gắng, hắn chỉ có thể lựa chọn —— mặc kệ.
Thích làm gì làm đi, dù sao những khu vực này mới vừa bị thú nhân gây họa một lần, khắp bốn phía đều là khu không người, không sợ bọn họ nhiễu dân.
Cho dù có huyên náo cỡ nào thì đó cũng là chuyện quân đội của các quốc gia khác nhau cọ xát với nhau.
Hudson chỉ là thống soái quân đội của Vương quốc Alpha, không phải là thống soái của liên quân, không cần phải chịu trách nhiệm về quân đội của các quốc gia khác, việc mà hắn có thể làm chỉ có chạy tới hòa giải sau khi các bên bộc phát xung đột.
Chẳng trách sau khi chạm mặt với đám bạn cũ trong Công quốc Mosey thì bọn họ đều lộ vẻ mặt đồng tình. Hóa ra bản thân bọn họ cũng đã trải qua những chuyện phiền phức này rồi.
Không giải quyết được vấn đề thì giải quyết người gây ra vấn đề. Nếu như ngay cả người gây ra vấn đề cũng không giải quyết được xong, vậy thì cũng chỉ có thể tách những người này ra.
Trùng hợp là sau này phải khôi phục phòng tuyến cố thổ, một nhà đóng quân ở một khu vực, đội ngũ cách nhau rất xa, dù có mâu thuẫn thì cũng có thể giảm bớt những xung đột không cần thiết.
...
"Ngài Công tước, ngài là người hiểu rõ nhất về thế cục ở phía bắc. Hiện giờ vương quốc có ý muốn xây dựng phòng tuyến mới, nên để chúng ta cố gắng nhiều khoanh vùng địa bàn.”
“Xét đến tình huống thực tế, chúng ta phải chọn địa hình thuận lợi để xây dựng càng nhiều càng tốt."
Trong khi nói chuyện, Hudson đã đưa cho Công tước Kavadia một tấm bản đồ bắc bộ của vương quốc, để cho vị địa đầu xà này khoanh vùng lên trên đó.
Cảnh tượng nhìn như rất hài hòa, nhưng vài ngày trước đó, giữa hai người còn diễn ra một trận long tranh hổ đấu xoay quanh quyền chỉ huy đại quân.
Không hề nghi ngờ, tình huống hiện tại rõ ràng là Hudson chiếm ưu thế, nếu không thì Công tước Kavadia cũng sẽ không phối hợp như vậy.
Không có gì kỳ lạ. Hudson là chủ soái do vương quốc bổ nhiệm, lại là phe có thực lực lớn nhất ở tiền tuyến. Nếu như không thể áp chế được một tên phó soái thì mới là có vấn đề.
Quyền chỉ huy đã rõ ràng rồi, vậy thì nên làm việc. Căn cứ vào nguyên tắc thuộc hạ làm nhiều một chút thì bản thân sẽ làm ít một chút, Hudson liền quyết đoán chia tách nhiệm vụ ra.
Hầu tước James bị hắn ném đi cãi cọ với các đội viện quân của liên minh, nhiệm vụ xây dựng phòng tuyến đương nhiên là rơi xuống đầu của Công tước Kavadia.
Hudson không lo lắng về việc liệu kiểu phân bổ nhiệm vụ này có gây ra vấn đề gì hay không.
Những xung đột nội bộ của Liên minh nhân tộc là vấn đề của các thế lực lớn. Dù có huyên náo đến cỡ nào thì cũng chẳng liên quan gì đến phe khuyên can.
Xây dựng phòng tuyến mới, người được lợi lớn nhất chính là quý tộc Bắc Cương, chuyện này có thể làm cho lãnh địa của bọn hắn khỏi bị thú nhân tập kích.
Cho dù Công tước Kavadia muốn gây chuyện thì cũng sẽ bị bọn thuộc hạ toàn lực khuyên can. Dù là muốn kiếm chuyện thì cũng không thể đào hố chôn tử tôn nhà mình nha!
"Bá tước Hudson cứ việc yên tâm. Ta nắm rất rõ địa hình của những khu vực này, chuyện này không có vấn đề."
Công tước Kavadia cười ha hả nói.
Ông ta nhất định phải nhận lấy nhiệm vụ này, nếu để cho Hudson chủ trì việc xây dựng phòng tuyến thì sẽ đến lượt ông ta cảm thấy không yên lòng.
Kinh nghiệm nói cho Kavadia biết, công sự phòng ngự trước cả nhà mình nhất định phải do bản thân chủ trì xây dựng. Nếu như ném việc này cho những quý tộc phương nam phụ trách, ai mà biết chất lượng công trình sẽ như thế nào?
"Nếu đã vậy thì ngài Công tước cho rằng chúng ta nên thiết lập đường biên giới ở nơi nào mới thích hợp? Có thể khoanh vùng được bao nhiêu diện tích?"
Hudson quan tâm hỏi.
Trong nồi có thì trong chén mới có. Vương quốc Alpha cầm được miếng bánh gato càng lớn thì hắn có thể mới có thể được chia càng nhiều.
Tốt nhất là lừa hết toàn bộ quý tộc tỉnh Đông Nam đến phương bắc phát triển, nhường lại vị trí cho nhà mình.
Loại chuyện này rất khó thao tác, nhưng Hudson vẫn không từ bỏ. Có thể lừa được một người thì tính một người, có nhiều quý tộc như vậy, chắc chắn sẽ có mấy kẻ ngốc nhảy vào trong hố.
"Ngài Bá tước, ta không có cách nào trả lời được vấn đề này. Mặc dù đất đai ở phương bắc rất rộng lớn, nhưng nếu xét đến nhân tố dễ dàng xây dựng phòng tuyến thì lại có rất nhiều hạn chế.”
“Nhưng nếu muốn lợi dụng cơ hội lần này để tăng thêm một hai tỉnh thành cho vương quốc thì cũng không khó lắm"
….
Lợi ích vĩnh viễn là thủ đoạn tốt nhất để kích phát tiềm lực của các quý tộc. Công tác khoanh vùng nhanh chóng được hoàn thành, việc xây thành cũng đã được triển khai.
Tuyển dụng lao động từ trong nước tới đây rõ ràng là đã không còn kịp nữa, vậy cũng chỉ có thể để binh sĩ biến thành sức lao động, quý tộc sĩ quan đổi thành đốc công.
Không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, các quân đoàn mới thành lập sau này đều trở thành đội xây dựng. Còn đội tinh nhuệ thì vừa huấn luyện bình thường, lại vừa phải cảnh giác địch nhân tập kích.
Tất cả mọi người đều bề bộn nhiều việc, người làm chủ soái như Hudson thì lại rất nhàn rỗi. Ngoài việc thỉnh thoảng trao đổi tình cảm với các đại quý tộc trong quân ra thì về cơ bản là hắn chẳng có việc gì để làm.
Thẳng thắn mà nói, là nhân tài mới nổi, Hudson vẫn còn chút không thích ứng với việc mạo muội đánh vào giới cao tầng của quý tộc.
May mắn nơi này là trong quân ngũ, chú trọng hiệu suất. Toàn bộ hoạt động đều sẽ được đơn giản hóa, nếu không thì hắn đã gây ra không ít chuyện cười rồi.
Liên hệ với những người khác nhau sẽ mang lại những cảm nhận không giống nhau. Chênh lệch trực tiếp nhất chính là tầm mắt, nhiều khi Hudson cũng cảm thấy bản thân mình không theo kịp.
Hết cách rồi, trước giờ hắn chưa từng được tiếp xúc với nền giáo dục của đại quý tộc, đại đa số tri thức đều là do hắn học bù trong mấy năm gần đây.