Người dịch: Whistle
Nếu như thế cục chính trị trong vương quốc không thay đổi đột ngột, lúc đó cho dù Hudson có công lao lớn đến cỡ nào thì vị trí thống soái này sẽ không rơi xuống đầu hắn.
Dưới bối cảnh này, cho dù hắn có cơ hội nắm chặt đại quân này trong tay thì cũng phải cố ý làm ra vẻ vô cùng miễn cưỡng.
Làm cho ngoại giới hiểu lầm là căn cơ trong quân đội của hắn đang bất ổn, còn cần hai vị phó soái phối hợp mới có thể chưởng khống toàn quân.
Hắn làm như vậy là để cho Caesar III xem, cũng là làm cho đám đại quý tộc trong quân xem, thậm chí ngay cả hai vị phó soái phân quyền cũng là người trong cuộc.
Là đại trung thần của vương quốc, hiện giờ Quốc vương bệ hạ đang cần cân bằng lực lượng trong quân, Hudson đương nhiên là phải cho hắn xem tình cảnh cân bằng rồi.
Biết rằng đám đồng liêu quý tộc không thích nhìn thấy một vị thống soái cường thế, thế là Hudson liền thỏa mãn nguyện vọng của bọn hắn.
Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, đây cũng là nguyên nhân làm cho Hudson không thể không thoái ẩn sau cuộc chiến. Lấy tuổi tác của tác, nếu như chiếm lấy vị trí này không buông, hắn có thể không cần chuyển ổ trong một trăm năm tới.
Hiện giờ căn cơ trong quân đội của Hudson vẫn còn cạn, trong thời đại của Caesar III, Quốc vương vẫn còn có thể đè ép được hắn.
Nhưng sau khi vương vị được truyền thừa 2 3 đời, lúc đó hắn đã lão thần trong triều, đại đa số những tướng lĩnh tài năng mới nổi trong quân đều là thân tín do một tay hắn đề bạt lên, lúc đó hắn sẽ thật sự trở thành một mối đe dọa.
Mưu phản soán vị có lẽ không thực tế, nhưng làm cho Quốc vương trở thành bù nhìn thì lại đơn giản giống như ăn cơm uống nước.
. . .
Đế quốc Thú Nhân trơ mắt nhìn xem liên quân nhân tộc đang khoanh vùng lãnh thổ của mình nhưng lại bất lực, đối với Ngũ Đại Hoàng giả mà nói, chuyện này là sự sỉ nhục lớn nhất trong đời bọn họ.
"Không thể tiếp tục bỏ mặc như vậy nữa, chúng ta nhất định phải phản công!"
Hùng Nhân Hoàng vừa nói xong liền nghe được một tiếng "rầm", chỉ thấy cái bàn trước người ông ta đã bị chia năm xẻ bảy, gỗ vụn bay tán loạn.
"Hùng Hoàng, tỉnh táo một chút. Nhân tộc làm vậy là đang khiêu chiến ranh giới cuối cùng của chúng ta, nhưng nhìn từ một góc độ khác thì chuyện này cũng đã phản ánh ra nội tâm đang do dự của bọn họ.”
“Nếu như nhân tộc thật sự có được lực lượng có thể hủy diệt chúng ta thì bọn hắn đã không cần phải vội vàng khoanh vùng lãnh thổ và xây dựng phòng tuyến như vậy.”
“Tám thành là vì Người Alpha đã không còn coi trọng cuộc chiến lần này nữa, cho nên mới chuẩn bị sớm cho công tác sau chiến tranh."
Alex cố gắng khuyên bảo.
Vài vị Thú Hoàng này đều có tính tình rất táo bạo, làm cho một người thuyết phục chuyên nghiệp như gã ta đều sắp không theo kịp.
Khó chịu thì khó chịu, nhưng Alex vẫn thành thật đóng vai người thuyết phục của mình.
Hết thảy đều vì món nợ rối rắm lúc trước mà Behemoth Đại Đế để lại, làm người thừa kế, gã ta có trách nhiệm phải chịu trách nhiệm.
Hiện giờ Alex đã là một trong những nhân vật quan trọng nhất trong Ngũ Đại Hoàng tộc, cho nên gã ta luôn phải duy trì lý trí, không thể hành động theo cảm tính.
"Kỳ thật ý nghĩ thật sự của Người Alpha là gì đã không còn quan trọng nữa. Chuyện trước mắt mà chúng ta cần làm chính là: Địch nhân muốn làm gì, chúng ta liền phá hỏng chuyện đó.”
“Dù sao thì phá hoại vẫn luôn dễ hơn việc kiến thiến, đợi khi bọn chúng xây dựng sắp xong thì chúng ta liền gửi binh qua đó đập phá phòng tuyến.”
“Trong thời gian ngắn, nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta chính là mau chóng bình định loạn cục trong nước, không để cho bọn này gây thêm phiền phức cho chúng ta vào thời khắc quan trọng!"
Ngân Nguyệt Lang Hoàng âm lãnh nói.
So với ngoại địch ở ngoài sáng thì đám phản quân giấu ở trong cảnh nội mới là những kẻ gây thù chuốc oán nhiều nhất.
Đặc biệt là khi biết được sau lưng phản quân của cuộc nội loạn lần này còn có sự ủng hộ của nhân tộc thì bọn hắn lại càng không thể nhẫn nhịn được.
"Lang hoàng nói không sai, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho những tên phản nghịch này.”
“Nhưng mà viện quân của Liên minh nhân tộc đang từ bốn phương tám hướng chạy đến, tuyệt đối không có khả năng chỉ tới đây làm dáng hù dọa chúng ta một cái rồi trở về.”
“Sau này chắc chắn sẽ có một trận ác chiến nổ ra, công tác chuẩn bị của Đế quốc vẫn còn chưa đủ, chúng ta cần một bộ phương án tác chiến và biện pháp đối phó hoàn chỉnh."
Những lời phân tích của Ưng Nhân Hoàng đã làm cho nhiệt độ trong phòng giảm xuống ít nhất mười độ. Giao chiến trực diện với nhân tộc đã là phương cũ rồi.
Với hàng loạt thay đổi đột ngột sau này, kỳ vọng trong lòng mọi người cũng càng ngày càng thấp. Từ ban đầu là hủy diệt nhân tộc, cướp lại vị trí bá chủ đại lục giảm xuống chỉ còn tiếp tục sinh tồn.
…..
"Phanh, phanh, phanh. . ."
Vô số tảng đá giống như mưa rơi xuống, dọa cho đội thi công vội vàng chạy đi ẩn núp. Các sĩ quan quý tộc chủ trì hạng mục kiến thiết vội vàng hét to: "Đừng hoảng loạn! Vệ binh, nhanh đi thông báo. . ."
Trong khi nói chuyện, vị trí của bọn họ cũng đã bị lộ, và lập tức trở thành đối tượng trọng điểm được đội ném đá Người Ưng chiếu cố.
Các sĩ quan quý tộc không dám chần chừ, lập tức vận chuyển Sinh mệnh chi tâm trong cơ thể, cây thương kỵ sĩ trong tay nhanh chóng múa may, đánh bay hết tảng đá này đến tảng đá khác.
Trên trời đột nhiên phát ra những tiếng long ngâm. Như thể một điều cấm kỵ đáng sợ nào đó đã được kích hoạt, đội ném đá Người Ưng liền bắt đầu nhanh chóng rút lui.
Nhưng mà lúc này mới phản ứng thì cũng đã chậm một bước. kỵ binh Dực Long, kỵ binh Phi Long, kỵ binh Cự Điêu. . . Ào ào giết tới, giống như muốn dùng nơi này làm đấu trường vậy.
Đám sĩ quan quý tộc bên dưới không còn quan tâm đến kết quả của cuộc chiến trên bầu trời nữa, mà vội vàng kiểm kê số lượng thương vong.