Người dịch: Whistle
“Từ tình huống trước mắt thì rõ ràng là Đế quốc chúng ta không đủ lực lượng để đánh bại địch nhân trực diện.”
“Ma pháp nỏ rất nguy hiểm, cần phải xem xét kỹ lưỡng, nhưng không có nghĩa là không có biện pháp giải quyết.”
“Nguy cơ đã lan rộng ra rồi, không chỉ riêng chúng ta cần chấp nhận thử thách, mà các tộc trên đại lục cũng phải xem xét lại mối đe dọa nhân tộc này.”
“Phái người đi giao cảnh tượng chiến đấu của Ma pháp nỏ cho tộc Dwarf, bọn hắn sẽ biết nên làm như thế nào.”
“Sau đó vẫn dựa theo quy củ cũ, đổi không gian lấy thời gian, dùng trong những trận kháng cự liên tiếp để chậm rãi tiêu hao với nhân tộc.”
“Mọi người cũng không cần phải lo lắng quá mức, đúng là khi nhân tộc hợp sức lại là sẽ vô địch đại lục, nhưng Liên minh nhân tộc đã sớm bị chia rẽ ra rồi.”
“Nhân tộc mà chúng ta cần phải đối mặt chính là hơn một trăm thế lực loài người tạo thành, mà không phải là một nhân tộc thống nhất. Chỉ tính riêng việc cạnh tranh nội bộ thôi cũng đã tiêu hao bọn hết một nửa sức mạnh của bọn chúng rồi.”
“Môi hở răng lạnh, chỉ cần những người cầm quyền của các tộc trên đại lục không ngốc thì sẽ không có khả năng đứng yên nhìn xem nhân tộc hủy diệt chúng ta. Khi thế cục của Đế quốc chuyển biến xấu, các tộc chắc chắn sẽ gây áp lực lên nhân tộc.”
“Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần kéo thêm một khoảng thời gian, sau đó tìm được người trung gian đầu hàng chịu thua nhân tộc là trận chiến tranh này sẽ kết thúc."
Alex cố gắng an ủi.
Cảnh ngộ bi thảm mà Ưng Nhân tộc gặp phải chỉ là một bắt đầu, trong cuộc chiến sau này sẽ có càng nhiều chủng tộc sẽ gặp phải tình huống bi thảm hơn nữa.
Trong lòng Alex cũng có một ít mừng thầm. Cuối cùng cũng có một cái đệm lưng, kẻ xui xẻo đã không chỉ có mỗi tộc Behemoth của gã ta nữa.
"Ưng Hoàng, Behemoth Hoàng nói rất có lý. Hiện giờ chúng ta cần phải cố gắng chịu đựng, đúng là nhân tộc rất mạnh, nhưng các tộc trên đại lục cũng không phải ăn chay.”
“Chủ yếu là vì chúng ta quá vội vàng trong việc phát động cuộc chiến tranh lần này, chưa kịp cân đối quan hệ với các tộc, nếu không cũng sẽ không bị động như hiện giờ.”
“Sau khi chịu thiệt lần này, chỉ cần chúng ta có thể rút ra được bài học thì sau này vẫn sẽ có cơ hội.”
“Ví dụ như: Ma pháp nỏ loại nhỏ trong quân của nhân tộc.”
“Chỉ cần thiết lập được quan hệ ngoại giao với tộc Dwarf, việc chế tác linh kiện tinh vi sẽ không còn là vấn đề nữa, chúng ta cũng sẽ có khả năng được trang bị loại vũ khí mạnh mẽ này.”
“Cùng lắm thì chúng ta cũng đi phát triển giao thông đường biển để giao dịch với tộc Dwarf, phá vỡ hoàn toàn sự phong tỏa của Vương quốc Alpha!"
Sư Nhân Hoàng hào khí nói.
Từ trong giọng điệu bình tĩnh ung dung của ông ta hoàn toàn không thể nhìn ra cuộc chiến này là do Sư Nhân Hoàng khởi xướng, cũng chẳng có lấy một tia áy náy nào.
Chỉ có thể nói, người làm lão đại có khác. Thực lực không tăng bao nhiêu, nhưng da mặt dày lại tăng lên rất nhiều.
Phong cách nói chuyện và làm việc giống hệt như Behemoth Đại Đế đã qua đời.
….
Thương Lan thành, Phỉ Thúy cung.
Chiến tranh kéo dài làm cho Vương quốc Alpha phải gánh chịu áp lực nặng nề. Mặc dù chiến hỏa trong nước đã bị dập tắt, nhưng quân phí vẫn luôn ở mức cao.
Chủ nhà cũng phải là việc dễ làm, ăn uống ngủ nghỉ của các binh lính đều do chủ nhân cung cấp. Một chút viện trợ của Liên minh nhân tộc còn chưa bằng 20% tổng chi tiêu.
Hơn trăm vạn đại quân bận rộn ở tiền tuyến hơn nửa năm, chỉ làm một việc —— xây dựng phòng tuyến, những âm thanh chỉ trích trong nước ngày một nhiều hơn.
Không phải là mọi người cố tình gây chuyện, thật sự là tiền tuyến tiêu quá nhiều tiền, dẫn đến tình hình tài chính của vương quốc phải chịu áp lực nặng nề.
Cho dù là đã gom được một số lớn tài chính sau khi phát hành trái phiếu chiến tranh, nhưng hiện giờ số tài chính này cũng đã bị chiến tranh thôn phệ sắp sạch rồi.
"Bá tước Hudson nói gì?"
Caesar III quan tâm hỏi.
Mau chóng kết thúc trận chiến này đã trở thành nhận thức chung của toàn bộ vương quốc. Nhưng thao tác cụ thể thì còn phải xem màn biểu diễn của chủ soái.
"Bệ hạ, Bá tước Hudson cho rằng số lượng viện binh tập hợp ở tiền tuyến đã đủ để phát động một cuộc tấn công nhằm vào Đế quốc Thú Nhân rồi.”
“Chỉ là tình hình thương lượng ở tiền tuyến không được thuận lợi lắm, giữa các thế lực lớn có rất nhiều mâu thuẫn, gây ra vô số phiền phức cho công tác hòa giải.”
“Đặc biệt là liên quân còn thiếu đi một vị chỉ huy thống nhất, các thế lực lớn duy trì tính độc lập cao, rất khó có thể đồng thời thuyết phục được toàn bộ thế lực.”
“Bá tước Hudson kiến nghị Bộ Ngoại vụ tăng cường liên lạc với Hội nghị Liên minh nhân tộc, thành lập một bộ chỉ huy liên quân để thúc đẩy tiến trình của cuộc chiến!"
Bộ trưởng Bộ Quân vụ Đại công tước Alfiero vừa nói dứt lời, đám người lập tức nghị luận ầm ĩ.
Vấn đề khó liên lạc và không tiện chỉ huy chính là bệnh dữ của liên quân. Vấn đề mà nhiều cuộc đại chiến đều không giải quyết được, hiện giờ đương nhiên cũng đừng nghĩ đến việc có thể giải quyết dễ dàng.
Caesar III cũng rất khó xử, người phụ trách công tác liên lạc ở tiền tuyến hiện giờ chính là Hầu tước James, cũng là thân tín do ông ta đề bạt.
Hầu tước James luôn tận tâm trong công việc, nhưng nhiều khi không phải cứ chăm chỉ là sẽ nhận được đền đáp xứng đáng. Các thế lực lớn không chịu nể mặt, James cũng chẳng làm được gì.
Trong nửa năm qua, Caesar III đã nhận được rất nhiều những lá thư than khổ như vậy rồi.
Người làm lão đại không thích mấy tiểu đệ cứ gặp được khó khăn liền kêu khổ, nhưng có một loại tình huống ngoại lệ, đó là khi gặp phải khó khăn không giải quyết được.
Kêu khổ ít nhất còn chứng minh rằng bản thân đang cố gắng. Nếu như ngay cả khổ cũng không kêu thì quả thực là đã mặc kệ chuyện này.