Người dịch: Whistle
Sau khi ném hết toàn bộ công tác liên lạc cho Hầu tước James, Hudson liền không hỏi đến nữa, để mặc cho ông ta thích làm gì thì làm.
Sự thật chứng minh là Caesar III vẫn có mấy phần ánh mắt dùng người. Dưới sự nỗ lực của Hầu tước James, mặc dù công việc không có thành quả gì lớn, nhưng cũng không gây ra nhiễu loạn gì.
Nhìn như không đáng chú ý, nhưng làm được như vậy đã là rất lợi hại rồi. Là một vị tướng lĩnh quân sự mà có thể điều hòa quan hệ của hơn trăm thế lực, quả thực là rất ghê gớm.
Hăng quá hoá dở, với năng lực của Hầu tước James, nếu như ông ta ở Bộ Ngoại vụ thì nhất định sẽ ăn sung mặc sướng, nhưng ở trong quân đội thì khác.
Giao tiếp quá tốt cũng sẽ làm cho người ta cảm thấy James quá dối trá, am hiểu luồn cúi và nịnh nọt.
Đặc biệt là chức vị mà ông ta đã đảm nhiệm trước đó lại thường xuyên báo cáo với Caesar III, làm cho danh tiếng của James ở trong quân đội không cao lắm.
"Tom, phái người mời Hầu tước James tới đây nghị sự. Ngài Công tước, vương đô truyền đến tin khẩn, ngài cũng xem một chút đi!"
Trong khi nói chuyện, Hudson đã đưa bức thư cho Công tước Kavadia ở bên cạnh.
Mặc dù giữa chủ soái và phó soái có tranh đấu, nhưng không nghĩa là hai bên phải đấu sống đấu chết, đặc biệt là khi gặp được loại chủ soái am hiểu phân quyền như Hudson sẽ càng làm cho người không còn đấu chí.
Người đều rất thực tế. Sau khi giao nhiệm vụ phòng thủ quan trọng nhất cho Công tước Kavadia, những quý tộc phương bắc căm thù Hudson hiện giờ cũng chỉ còn lại người của gia tộc Locknard mà thôi.
Hàng trăm công trường to to nhỏ nhỏ đang được thi công cùng lúc, Công tước Kavadia mỗi ngày đều loay hoay đến chân không chạm đất, vốn không có thời gian để nội đấu.
Hắn cũng sử dụng loại thủ đoạn tương tự như vậy đối với Hầu tước James. Mỗi ngày James đều phải đấu trí đấu dũng với các thế lực lớn, đã mệt mỏi quá sức, căn bản không rảnh để nghiên cứu nội đấu.
Rảnh rỗi là chuyện không thể nào. Cho dù tiền tuyến không có việc gì thì Hudson cũng sẽ kiếm chuyện cho bọn họ làm. Ví dụ như: Thỉnh thoảng lên kế hoạch cho một chiến dịch xâm nhập tập kích Đế quốc Thú Nhân với sự hợp tác của nhiều quốc gia.
Chuyện này cần nhiều nước hợp tác hành động, người phụ trách liên lạc với các nước như Hầu tước James sẽ lập tức trở nên bận rộn.
Đế quốc Thú Nhân sẽ không kiếm chuyện nếu chưa quen thuộc tình huống. Áp lực của Công tước Kavadia lại bị động +1.
Dù có muốn cự tuyệt cũng không được, tại kỳ vị mưu kỳ chính. Nhiệm vụ mà Hudson an bài đều nằm trong phạm vi chức trách của bọn họ, không thể từ chối.
Tất cả mọi người đều bề bộn nhiều việc, những mâu thuẫn xung đột giữa các bên cũng thiếu đi rất nhiều.
"Ngài Bá tước, từ những gì trên thư đã viết thì có lẽ Vương đô đã hết kiên nhẫn rồi, đang muốn phát động phản công toàn diện.”
“Nhưng cốt lõi của vấn đề là quyền chỉ huy thì lại chưa có dấu hiệu được giải quyết, dựa theo ý của Vương đô, trận chiến tiếp theo có thể sẽ không thể tránh khỏi các cuộc cãi vã."
Công tước Kavadia cau mày nói.
Nhà ở ven hồ hưởng ánh trăng. Biên giới của Vương quốc kéo dài về hướng bắc, người được lợi trực tiếp nhất chính là quý tộc Bắc Cương.
Bọn họ không chỉ có cơ hội mở rộng đất phong, mà còn làm cho hang ổ đang ở trong vùng nguy hiểm chiến hỏa bay tán loạn biến thành vùng nội địa an toàn của vương quốc.
Vì có chung lợi ích chung nên đã làm cho các quý tộc phương bắc dần thay đổi từ chống đối sang hợp tác với Hudson.
Trước đó hắn không so đo chuyện được mất của bản thân mà kịp thời xuất binh tiếp ứng đã kiếm được một thanh danh tốt, và bây giờ đã phát huy được tác dụng.
"Chờ Hầu tước James tới rồi chúng ta thương nghị một chút, sau đó sẽ quyết định!"
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Vì tăng cường quyền uy, hắn cũng sử dụng không ít thủ đoạn. Thay đổi lớn nhất chính là: Hội nghị chung của các sĩ quan quân đội cấp cao trước đây đã trở thành hội nghị của ba người.
Người tham gia càng ít thì lợi ích xung đột liên quân cũng giảm đi đáng kể. Chỉ cần không liên quan đến ích lợi của mình, ba người về cơ bản đều có thể xử lý vấn đề một cách công chính khách quan.
Nếu như người phía dưới dám cố ý kiếm chuyện ầm ĩ thì chính là đang khiêu chiến quyền uy chung của ba người, cho nên ba người sẽ liên hợp trấn áp.
……
Trên thực tế, thông báo là dư thừa. Hầu tước James là thân tín của Caesar III trong quân đội, ông ta nhận được tin tức này còn sớm hơn người cầm đầu như Hudson.
Cộng sự hơn nửa năm, James cũng hiểu rõ tính tình của Hudson. Kinh nghiệm trong quá khứ nói cho ông ta biết rằng, khả năng cao là công việc khó khăn này sẽ rơi xuống đầu mình.
Ông ta là người phụ trách điều phối quan hệ ngoại giao, dù có muốn từ chối chuyện này cũng không được. Muốn bỏ mặc cũng không xong, bởi vì ai cũng biết là James am hiểu giao tiếp.
Ngay cả Ceasar III cũng công nhận năng lực cá nhân, nhu cầu thực tế cùng với sự phân chia nhân sự và quyền lực của Hudson.
Hầu tước James vắt hết óc cũng không tìm ra đầu mối, tâm tình đang rất không tốt, sau khi thông báo, ông ta liền miễn cưỡng mang theo khuôn mặt tươi cười tới tham gia hội nghị.
Người thích cười thì vận may cũng sẽ không quá kém. Đây là một thói quen tốt mà ông ta đã nuôi dưỡng từ bé. Dù biết rằng con đường phía trước tràn ngập gian nan hiểm trở, nhưng ông ta vẫn sẽ mỉm cười đối mặt.
Mặc dù Hầu tước James xuất thân trong một nhà đại quý tộc, nhưng chỉ là con cháu của một chi thứ xa xôi. Ngoài việc mang theo dòng họ quý tộc ra, nói ông ta xuất thân trong một gia đình thương nhân thì sẽ thích hợp hơn.
Bắt đầu từ đời ông nội của James thì chi mạch của ông ta bắt đầu xa sút, món nợ kếch xù mà tổ tiên để lại đã buộc họ phải dấn thân vào con đường làm ăn.