Người dịch: Whistle
Trên lý luận mà nói, tất cả những con Ma thú hoang đều có cơ hội vượt qua cấp bậc hiện hữu và tiến hóa thông qua huyết mạch phản tổ.
Nhưng những con được nuôi trong nhà thì không, có lẽ là bởi vì đồ ăn không tốt, cũng có lẽ là vì Ma thú đã bị mất đi sự hoang dã vốn có của nó, cho nên không thể tiến hóa.
Những kinh nghiệm này đều không thích hợp với Hudson. Mặc dù con gấu con này trông rất dễ thương, rất dễ đối phó, nhưng trực giác nói cho hắn biết đây là một con gấu, không phải con mèo, đừng có để trở thành điểm tâm.
Chăn nuôi trước rồi sau đó từ từ thuần hóa cũng không được. Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Một con Đại Địa Chi Hùng vô chủ giống như một ngọn hải đăng sáng ngời.
Có lẽ mọi người sẽ vì thể diện mà không làm gì ở ngoài sáng, nhưng trong bóng tối thì rất khó nói. Gặp được người giữ quy củ thì sẽ tới cửa thương lượng, nhưng nếu đụng phải người không tuân theo quy củ thì sẽ trực tiếp sắp xếp một vụ tai nạn ngoài ý muốn.
Nhưng nếu không thể mau chóng nhận chủ thì con Đại Địa Chi Hùng này chính là một củ khoai nóng bỏng tay.
Hudson đã hạ quyết tâm, nếu như không thể lừa gạt con gấu này ký kết khế ước thì sẽ lấy nó ra giao dịch với Bá tước Pierce.
Không có cách nào, ở tỉnh Đông Nam này, quý tộc có khả năng mua được con gấu này cũng là lác đác không có mấy, hắn có thể mang về nhà chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, nhưng lại phải lo lắng bị người ta nhòm ngó.
Có lẽ là vì cảm nhận được tâm tư của Hudson, sau khi ăn no nê, con gấu con liền lập tức kêu gào: “Tiểu tử loài người, cơm nước nơi này của ngươi thật sự là quá kém.”
“Ngoại trừ cái cốc sữa này ra, mấy thứ còn lại đều vô cùng nhạt nhẽo, chẳng có lấy một chút năng lượng nào. Cơ thể của Hùng đại gia ta đang trong quá trình phát triển, nhất định phải ăn thịt Ma thú......”
Hudson cạn lời trợn mắt nhìn nó, không ăn được sao còn ăn nhiều như vậy. Nếu như không phải hắn đang đảm nhiệm chức vụ sĩ quan vận lương quan thì sợ là không nuôi nổi con gấu này.
Một bữa liền xử lý hết suất ăn của ba mươi vị quý tộc trong một ngày, nếu không phải vì hắn còn muốn lừa gạt con gấu này thì nó đừng hòng được hưởng dụng cơm nước ở cấp bậc này.
Bộ dạng của nó trông như gấu trúc, cũng không biết là Đại Địa Chi Hùng có ăn cây trúc không, nếu như mỗi ngày đều phải cho ăn thịt ma thú, vậy thì Hudson thật sự là không nuôi tên dạ dày lớn này.
“Belersden tiên sinh, chẳng lẽ ngươi không cần phải duy trì lễ phép đối với ân nhân cứu mạng của mình sao?”
“Ngươi nên biết là bên ngoài có không ít người đang nhìn chằm chằm da gấu, huyết nhục và Ma hạch của ngươi nữa.”
“Nếu như rơi vào trong tay của đám người thô kệch này cùng lắm là bị phanh thây, nhưng nếu như bị rơi vào trong tay của những kẻ có niềm đam mê nghiên cứu điên cuồng thì khác, thường thường sẽ bị lấy máu, cắt thịt, quả thực là sống không bằng chết.”
“Đúng rồi, còn có Giáo Đình nữa. Đám thần côn kia thích tẩy não những con thú non như ngươi nhất, sau khi bồi dưỡng đến khi trưởng thành thì sẽ đem đi nghênh đón người chim giáng lâm.”
“Đã mấy ngàn năm rồi, lục địa Aslante này chưa xuất hiện một con Đại Địa Chi Hùng nào có cánh. Belersden tiên sinh, nếu không......”
Không đợi Hudson nói hết lời, gấu con liền không nhịn được hét lên: “Im miệng, tên loài người đáng giận, thật sự là qua bắt nạt gấu.”
“Người đừng mơ có thể gạt được ta làm ma sủng, Belersden ta thà chết chứ không chịu khuất phục, gia tộc Đại Địa Chi Hùng vĩ đại không có kẻ hèn nhát, Hùng tộc vĩnh viễn không làm nô......”
Chỉ mấy câu như vậy mà đã bị kích động, gặp được một con Đại Địa Chi Hùng nhát gan đến vậy Hudson cũng cảm thấy cạn lời. Phải biết, trong những câu chuyện thần thoại truyền thuyết thì con thú này được xưng là vương giả trên lục địa, là một phương bá chủ trên đại lục Aslante này.
“Belersden tiên sinh, làm sao mà ta dám nô dịch Đại Địa Chi Hùng vĩ đại chứ? Chúng ta cũng xem như là bằng hữu, ta chỉ không đành lòng thấy ngươi gặp phải chuyện bất trắc.”
“Hay là chúng ta ký kết một phần khế ước hữu hảo hỗ trợ hai trăm năm đi, ta sẽ cung cấp thức ăn và bảo vệ sự an toàn cho ngươi, vào lúc cần thiết thì ngươi phải ra tay giúp ta đánh nhau.”
“Lấy tuổi thọ dài đằng đẵng của các hạ, hai trăm năm chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn trong cuộc đời mà thôi, chờ khi trưởng thành lại trở về làm vua núi rừng cũng không muộn.”
“Không được, hai trăm năm quá dài. Bổn hùng chính là thiên tài trong gia tộc Đại Địa Chi Hùng, nhiều nhất là trăm năm liền có thể đạt tới giai đoạn trưởng thành.”
“Như vậy đi, ngươi sai người mang ta quay về gia tộc, sau đó liền có thể nhận được tình hữu nghị của tộc Đại Địa Chi Hùng ta.”
Thiên tài?
Trời sinh xuẩn tài thì có!
Hudson không cho rằng con gấu này là thiên tài, có thể bị người ta bắt từ nơi xa xôi ngàn dặm chở tới đây mà còn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Biết thì biết vậy, nhưng Hudson lại không có ý định vạch trần. Kinh nghiệm của một nhân viên kinh doanh đã nói cho hắn biết, Biện pháp tốt nhất để chốt đơn chính là để cho đối phương tự nhận là mình rất tài giỏi, sau đó dẫn đạo đối phương nhảy vào trong hầm.
“Nếu như vậy thì không có biện pháp nào rồi.”
“Belersden tiên sinh, chỉ dựa vào sức ăn vừa rồi của ngươi cũng đã làm cho người hữu tâm chú ý. Chắc là không bao lâu nữa sẽ có người tìm tới cửa, ngươi có thể thử đặt cược vào vận may của bản thân xem sao.”
“Nguyện Thần Hi chi chủ phù hộ tiên sinh không bị rơi vào tay của Giáo Đình.”
“Chắc là tiên sinh chưa biết, Phi Long kỵ sĩ đoàn dưới quyền của Thẩm Phán kỵ sĩ đoàn đang ở gần đây, hình như người bắt cóc tiên sinh chính là người của Giáo Đình, hình như bọn họ muốn mang tiên sinh đi Khô Lâu Hội để hiến tế cho một bộ xương khô.”
“Chắc là tiên sinh sẽ hiểu cho nỗi khổ tâm của một vị tiểu kỵ sĩ như ta, không phải là gấu của mình, ta sẽ không muốn phải trả một cái giá lớn là mạo hiểm đắc tội với Giáo Đình để bảo vệ ngươi.”