Người dịch: Whistle
Rõ ràng là những gì Hudson đang nói không phải là tiếng người. cái gì mà Thần Hi chi chủ phù hộ, quả thật là một lời nguyền ác độc nhất.
Cho dù Thần linh có bác ái như thế nào thì cũng sẽ không có chuyện không đi phù hộ tín đồ nhà mình mà chạy tới giúp đỡ người ngoài.
Lấy cớ là không muốn đắc tội với Giáo Đình như vậy thì rõ ràng là đang khi dễ gấu không có kiến thức. Trong cuộc chiến lúc ban ngày, Hudson hắn chính là kẻ giết nhiều người nhất.
Sau khi do dự mất một lúc, gấu con có chút thấp thỏm nói: “Nhân loại, đây là do ngươi nói đó, chúng ta chỉ có thể ký kết khế ước hữu hảo với nhau, ta không phải là ma sủng tọa kỵ của ngươi.”
“Còn việc có giúp ngươi đánh nhau hay không thì phải xem tâm tình của bổn hùng.”
“Còn có, người phải cam kết là mỗi ngày đều có một ly sữa thú như vừa rồi. Không, một ly còn chưa đủ, bổn gấu muốn một chậu, phải là một chậu to như thế này này......”
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của gấu con, Hudson cũng không biết phải trả giá như thế nào. Có cần thiết phải liên tục cường điệu chút sữa thú này không, xem ra đây mới là trọng điểm.
“Được rồi, Belersden tiên sinh. Nếu như không có vấn đề gì khác thì chúng ta có thể ký kết khế ước ngay bây giờ.”
“Vì để bày tỏ thành ý, khế ước sẽ do các hạ phụ trách chế tác, hứa hẹn cũng có thể viết lên trên đó, Khế Ước Chi Thần sẽ làm người chứng kiến.” Hudson ra vẻ rộng lượng nói.
Không có cách nào, hắn chỉ là một tên ngụy Ma pháp sư, căn bản không biết chế định khế ước, chỉ có thể lừa gạt Đại Địa Chi Hùng động thủ.
Về phần nội dung của khế ước, nhìn thì giống như Hudson đã phải trả giá rất nhiều mà chỉ thu hoạch được một chút, rõ ràng bị bên bị thiệt thòi.
Nhưng trên thực tế, đây đều là đãi ngộ tất yếu mà chủ nhân phải cung cấp cho Ma sủng. Chẳng qua chỉ là thay đổi cách nói để làm đẹp thêm mối quan hệ giữa hai bên mà thôi.
Muốn ăn cơm mà không muốn làm việc, vậy thì cũng phải được sự đồng ý của kẻ địch mới được. Đến trên chiến trường thì không còn do nó nữa. Chẳng qua chuyện này cũng đã nhắc nhở Hudson, có vẻ như con gấu này có quan hệ họ hàng với Thực Thiết Thú......
“Hudson, vận khí của tiểu tử ngươi thật là tốt. Một Đại kỵ sĩ như ta còn không kiếm một con Ma thú làm thú cưỡi, ngươi lại có thể kiếm được một con Đại Địa Chi Hùng làm thú cưỡi.” Chels hâm mộ nói.
Không phải là ông ta không kiếm được một con Ma thú, vấn đề thực sự nằm ở chỗ không phải tất cả Ma thú đều thích hợp làm tọa kỵ. Còn phải suy tính đến những vấn đề như hình thể, sức chiến đấu, có thể thuần hóa hay không.
Rất nhiều ma thú cấp thấp còn không dễ dùng bằng chiến mã. Những con chiến mã mà các quý tộc đang sử dụng hiện giờ cũng không phải là loại chiến mã hoang dã thông thường, mà là kết tinh của quá trình tạp giao với Ma thú.
Vô luận là lực bộc phát hay là sức chịu đựng cũng đều mạnh hơn trước đó rất nhiều. Nghe nói những con nổi bật trong đó còn có thể sánh vai với Ma thú.
“Chú Chels, chỉ là may mắn mà thôi. Cháu cũng không ngờ là chỉ đi ra ngoài dạo một vòng liền gặp một con Đại Địa Chi Hùng. Dưới cơ duyên xảo hợp liền ký kết khế ước.” Hudson vô cùng khiêm tốn nói.
Tất cả mọi người đều không phải kẻ ngu, nếu như có người thực sự tin câu chuyện “đi ra ngoài dạo liền có thể nhặt được Ma thú” của hắn thì người đó thật sự là đầu bị úng nước.
Địa thế của tỉnh Đông Nam rất bằng phẳng, đất đai phì nhiêu, dân cư đông đúc, không có núi non trùng điệp, Ma thú cũng chẳng có mấy con, lại càng không cần phải nói đến loại Ma thú cao cấp như Đại Địa Chi Hùng này.
Chỉ là Hudson không muốn nói, mọi người cũng không tốt hỏi nhiều. Dù sao đại gia cũng chỉ có một chút tình nghĩa đồng liêu, ngoài miệng thì chú chú cháu cháu, nhưng mối quan hệ thực tế lại không đến đầu.
Nghênh đón ánh mắt hâm mộ và ghen tỵ của mọi người, tâm tình của Hudson rất tốt.
Không bị người ta ghen ghét chính là kẻ tầm thường, chuyện này là không thể tránh được.
Mặc dù Hudson thích điệu thấp, nhưng tiếc là thực lực lại không cho phép hắn làm vậy. Bất luận là tiễn thuật xuất thần nhập hóa hay là tích lũy phong phú chiến công, hoặc là Đại Địa Chi Hùng trông như một ngọn hải đăng kia, đều khiến cho hắn không thể điệu thấp được nữa.
Trong vương quốc Alpha này, khiêm tốn không phải là một loại phẩm chất tốt. Vốn là đang ở trong tình trạng tỏa sáng rực rỡ, lại chạy đi cố gắng điệu thấp, chuyện này chỉ làm cho mọi người cảm thấy ngươi rất giả tạo.
Bất quá đây chỉ là những vấn đề nhỏ, siêu việt người khác một hai đẳng cấp thì sẽ làm cho người ta hâm mộ, ghen ghét, nhưng khi sự chênh lệch này kéo dài đến một trăm, một ngàn, vậy thì chỉ còn lại sự sùng bái.
Dù sao tất cả mọi người chỉ có thể so sánh với những người cùng cấp bậc ở bên cạnh, sẽ không tự rước lấy nhục mà đi phân cao thấp với những nhân vật đỉnh phong.
Dưới tình huống bình thường, cả đời của Ma thú chỉ có một đồng bạn chiến đầu. Ở phương diện này, Ma thú trung thành hơn loài người nhiều lắm.
Không phải là chưa từng xảy ra những chuyện cưỡng ép cướp đoạt, ký kết lại khế ước, chẳng qua kết cục của những người này đều vô cùng rất thảm.
Đã từng xảy ra rất nhiều những trường hợp như vậy, cho nên mọi người cũng đã có kinh nghiệm. Vì để không bị chết một cách không minh bạch trên chiến trường, người thông minh đều sẽ xem ma thú tọa kỵ là chiến hữu mà không phải là đối tượng để nô dịch.
Dưới một hoàn cảnh như vậy, sức hấp dẫn của một Đại Địa Chi Hùng đã nhận chủ sẽ bị suy giảm. Chỉ có da lông, tinh hạch, huyết nhục là có giá trị, nhưng chừng đó còn chưa đáng để cho một đám quý tộc buông bỏ liêm sỉ.