Người dịch: Whistle
Sau khi phá hủy đoàn xe vận chuyển, Phi Long kỵ binh bay tới một khu rừng nhỏ ở ngoài thành Dadir nghỉ chân.
“Đoàn trưởng, ta hỏi thăm qua binh lính, không có ai phát hiện ra dấu vết của con Đại Địa Chi Hùng kia. Xem ra đã rơi vào trong tay của đám quý tộc kia rồi, bây giờ đi đòi vẫn còn kịp chứ.” Nam tử trung niên tràn đầy căm phẫn nói.
Lại còn có người dám cướp đồ của Giáo Đình, theo cái nhìn của vị tín đồ trung thành này, đây quả thực là đang đoạt thức ăn trước miệng cọp.
“Bỏ đi, Alberto. Không có chứng cứ xác thực thì đám quý tộc kia sẽ không thừa nhận.”
“Chúng ta còn có nhiệm vụ quan trọng trên người, bây giờ không phải là lúc để gây chuyện.” Callis bất đắc dĩ nói.
“Gã ta cũng rất muốn có con Đại Địa Chi Hùng này, tiếc rằng nơi này là vương quốc Alpha. Ngày đó, vì huỷ diệt chứng cứ, gã đã làm quá rõ ràng, khiến cho đối phương cảm thấy nghi ngờ.”
“Vạn nhất chuyện này làm cho đám quý tộc kia tức giận thì bọn hắn cũng chưa chắc có thể rời khỏi nơi này.
Nhóm người mình bỏ mạng chỉ là việc nhỏ, vạn nhất bởi vậy mà để cho “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh” rơi vào trong tay của vương quốc Alpha thì đại nghiệp của Giáo Đình cũng phải chịu ảnh hưởng.
“Đoàn trưởng, nếu không thì chúng ta đi thu hồi Huyết Nguyệt Kèn Lệnh trước rồi mới......”
Không đợi Alberto nói hết lời, Callis liền không chút nào khách khí ngắt lời: “Đừng có nằm mơ nữa, mặc dù Khô Lâu Hội là tổ chức mà chúng ta âm thầm nâng đỡ, nhưng bọn hắn cũng sẽ không nghe lệnh của chúng ta.”
“Bây giờ bảo bọn hắn giao Huyết Nguyệt Kèn Lệnh ra thì cũng đồng nghĩa với việc để cho bọn hắn đi chết. Không có người nào nguyện ý ngồi chờ chết, hiện giờ Khô Lâu Hội nhất định sẽ buông tay đánh cược một lần.”
“Chúng ta chỉ có thể chờ cuộc đại chiến này đến hồi cuối, nhân lúc loạn cướp mà chạy tới cướp đi Huyết Nguyệt Kèn Lệnh. Nếu như có thể thuận tiện cứu được vài tên cao tầng của Khô Lâu Hội, để cho bọn chúng tiếp tục gây phiền phức cho đám quý tộc kia thì sẽ tốt hơn.”
Tà giáo sở dĩ là tà giáo, đương nhiên là có một mặt tà phái. Cho dù là tiểu đệ do mình tự tay nâng đỡ thì cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể hoàn toàn chưởng khống.
Dù cho Giáo Đình thế lớn như thế nào, nhưng khi gặp được một đám người thường xuyên chỉ biết cầm vũ khí mà không chịu động não thì cũng không có cách nào.
Mặc kệ là tổ chức quấy mưa gió lớn bao nhiêu thì cuối cùng cũng sẽ kết thúc bằng bi kịch, nguyên nhân chủ yếu nhất là vì thường xuyên giao tiếp với Tà Thần, trong lúc bất tri bất giác sẽ bị ô nhiễm.
Rất nhiều tín đồ tà giáo nhìn thì giống như là nhân loại, nhưng bản chất sinh mệnh cũng đã phát sinh biến hóa. Loại biến hóa này làm cho bọn hắn có được sức mạnh siêu phàm, nhưng đồng thời cũng thừa hưởng luôn sự điên cuồng của Tà thần.
......
Thành Dadir, thế công của liên quân quý tộc càng ngày càng mạnh, vật tư mà tổ chức thần bí cam kết lại chậm chạp không đến, Khô Lâu Thánh Chủ cũng cảm thấy có chút luống cuống.
Dưới sự cố gắng của Ma pháp sư bên phía địch nhân, thành trì Dadir đã có thêm vài chục mét tường thành bị sụp đổ.
Vì ngăn chặn chỗ hở, Khô Lâu Hội đã sử dụng toàn bộ lực lượng. Địch nhân không có công kích toàn diện, hơn phân nửa đều là chờ những tên Ma pháp sư kia khôi phục lại rồi mới công kích bọn chúng một lần.
Khe hở mấy chục mét trên tường thành có thể lấy mạng người ra lấp, nhưng khi lỗ hổng không ngừng được mở rộng thì cuối cùng cũng sẽ có ngày thất thủ.
“Thánh Chủ, viện binh của địch nhân đã tới dưới thành, xem số lượng doanh trướng thì có khoảng chừng hơn 4000 người.”
“Sợ là chỉ còn cách ngày khởi xướng tổng tiến công đã không còn xa nữa. Một khi để cho địch nhân tấn công vào thành, kết quả sẽ không hay.”
“Với tình huống hiện giờ, muốn đưa mấy thứ đó vào trong ngay dưới mí mắt của địch nhân cũng không dễ dàng.”
“Hay là chúng ta cử hành đại tế trăm năm trước đi, mặc dù thiếu một con Ma thú cấp cao, nhưng tế phẩm cũng đã phong phú như vậy, chắc là Khô Lâu chi chủ vĩ đại sẽ không......”
Không đợi nam tử trung niên nói hết lời thì gã Khô Lâu Thánh Chủ đầu đội mặt nạ đã ngắt lời: “Imaine, chuyện này không đơn giản như vậy.
Ma thú cấp cao không chỉ là tế phẩm, mà còn là vật chứa chịu tải phân hồn của chủ ta. Vật chứa càng cường đại thì sức mạnh chịu tải sẽ càng lớn.”
“Nếu như bắt được một con cự long tới đây, thực lực của chủ ta sau khi giáng lâm có thể trực tiếp tiến vào Thánh Vực.”
Chuyện đã đến nước này rồi, giữ bí mật cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Về phần bắt cự long làm vật chứa chịu tải sức mạnh, chuyện này quả thật là đang nằm mơ.
Không nói đến số lượng thưa thớt của cự long, chỉ riêng lực lượng cường đại của cự long thôi cũng không phải là Khô Lâu Hội có khả năng đối phó rồi.
Sau khi cự long huyết mạch thuần chủng trưởng thành, đa số đều có thể tiến vào Thánh Vực, lực chiến được xếp vào hàng đỉnh phong trên đại lục.
Liền xem như Khô Lâu chi chủ tự mình tới, dưới tình huống bị quy tắc của vị diện áp chế, có thể ngăn cản được cự long hay không vẫn còn là một ẩn số.
“Nhưng Thánh Chủ, chúng ta hoàn toàn không biết một chút gì về đám người thần bí kia, bọn hắn thật sự đáng tin sao?”
“Huống hồ, cho dù bọn hắn nguyện ý thực hiện lời hứa, nhưng có thể đưa mấy thứ đó tới đây ở ngay dưới mí mắt của địch nhân hay không còn là hai chuyện.”
“Thay vì cứ tiếp tục chờ đợi như vậy, không bằng chúng ta cứ cử hành đại tế, tăng cường thực lực của chúng ta trước. Bên phía chủ ta, hoàn toàn có thể đợi đến sau khi cuộc chiến kết thúc rồi mới sắp xếp thêm một buổi tế tự với quy mô lớn hơn.”
“Chỉ cần thắng được cuộc chiến này, mọi sự hi sinh đều là đáng giá.” Imaine cố gắng khuyên bảo.
Là một trong số ít những người có tài cầm quân, Imaine biết rõ là thế cục trong thành hiện giờ đã vô cùng nguy hiểm, nếu như cứ tiếp tục kéo dài nữa thì sẽ xảy ra đại sự.