Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 78 - Chương 78 - Chính Trị (2)

Chương 78 - Chính Trị (2)
Chương 78 - Chính Trị (2)

Người dịch: Whistle

Vì ngăn chặn chỗ hở, bọn hắn đã sử dụng đến “Dũng Khí Dược Tề”, đáng tiếc là thứ đồ chơi này cũng không phải là thật sự vạn năng.

Đám binh sĩ sử dụng dược tề xong đều đã ngã xuống trên chiến trường, binh sĩ phản quân hiện giờ chỉ cần cầm trên tay Dũng Khí Dược Tề thì trong lòng liền cảm thấy bồn chồn.

Ngoại trừ một số ít tín đồ cuồng nhiệt của Tà Thần ra, đa số người đều biểu lộ cảm xúc chán ghét chiến tranh. Nếu như tiếp tục ép mọi người cắn thuốc liều mạng thì sẽ rất dễ dàng phản tác dụng.

Lúc bình thường thì đương nhiên là Khô Lâu Hội sẽ không quan tâm đến suy nghĩ của những binh sĩ ở tầng dưới chót, cho dù là phát sinh phản loạn, bọn hắn cũng có thể trấn áp một cách dễ dàng.

Nhưng bây giờ thì lại không được, chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ bị quân địch đánh vào trong thành. Khô Lâu Hội đã không còn nhiều thời gian nữa.

Thuận lợi hội quân thành công, từ trên xuống dưới quân đoàn số 5 đều đồng thời thở dài một hơi. Trong bảy ngày qua, thật sự là bọn họ đã trải qua rất nhiều khó khăn trắc trở.

Là nhân vật chói sáng nhất trong quân đoàn số 5, Hudson vừa tiến vào trong doanh trại của liên quân Hudson liền hấp dẫn vô số ánh nhìn. Bất quá ánh mắt của mọi người chủ yếu vẫn tập trung trên người của con gấu con, đối với một kẻ may mắn như hắn đa phần là hâm mộ và ghen ghét.

Đây cũng là phản ứng bình thường, cảm xúc chưa tăng lên tới cấp “hận” cũng làm cho Hudson cảm thấy rất vui mừng. Sự thật chứng minh, bản thân mình không thuộc thể chất kéo cừu hận.

Hơn nữa còn không chỉ có một chuyện vui, những vị đồng minh đi theo Bá tước Pierce trị thương đêm qua cũng đã trở về.

Hudson không thể không cảm thán: Mục sư cấp cao quả thật là lợi hại! Thiếu cánh cụt chân mà cũng có thể nối lại, hơn nữa còn có thể trực tiếp khôi phục xuất viện, nhanh đến mức vô lý.

Không biết có phải là ảo giác hay không, Hudson mơ hồ phát hiện ra sinh mệnh lực của những người này đã giảm xuống rất nhiều. Bất quá có thể đổi lấy tứ chi kiện toàn, giảm thọ mấy năm cũng là đáng.

Hudson còn lén lút đưa ra một quyết định, nếu không đến mức vạn bất đắc dĩ thì sẽ không đi tìm Mục sư trị liệu, tốt nhất là đừng bị vết thương nào. Đúng là hiệu quả trị liệu của Mục sư rất lợi hại, nhưng mà cái giá phải trả cũng rất lớn nha, bằng mạng đấy!

Khó trách tuổi thọ của Kỵ sĩ lại xuất hiện tình trạng lưỡng cực phân hoá nghiêm trọng như vậy, bị trọng thương một lần liền sẽ bị mất mấy năm tuổi thọ, thường xuyên lên chiến trường thì đương nhiên là sẽ không sống được lâu.

Đang ở trên chiến trường nên mọi chuyện đều được đơn giản hóa, tiệc tẩy trần đương nhiên là sẽ không có, thay vào đó là hội nghị quân sự. Nhìn ra được quý tộc trong vương quốc đều rất thực dụng, không chơi mấy trò lòe loẹt kia.

Hudson cũng được xem như một sĩ quan tầng trung, cho nên may mắn được tham gia hội nghị quân sự, chỉ là số ghế của hắn được xếp ở hàng trước mười.

Tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ thực lực, thế giới của quý tộc thực dụng như vậy đấy. Hudson là vị đoàn trưởng có chiến tích mạnh mẽ nhất, chiến công hiển hách nhất từ khi khai chiến đến nay, nên hắn có tư cách hưởng thụ phần đãi ngộ này.

Trên lý luận thì là như thế, nhưng trực giác nói cho Hudson biết, thứ tự số ghế được sắp xếp như vậy chắc chắn là có dụng ý chính trị. Không chỉ số ghế của hắn từ hạng chót tiến vào trước mười, sĩ ngay cả bài vị của sĩ quan quân đoàn số năm tham gia hội nghị đều được tăng lên trên diện rộng.

Quân đoàn số 5 chính là binh sĩ có sức chiến đấu hạng chót trong liên quân, bây giờ lại đột nhiên thu được địa vị như vậy, tuyệt đối không thể nào chỉ vì có chiến tích xuất chúng được.

Nếu như tính toán đâu ra đấy thì biểu hiện của quân đoàn số 5 cũng chỉ mới miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn mà thôi, căn bản không gọi được là ưu tú.

Đối với ánh mắt kinh ngạc của đám người, ngoại trừ một ít quý tộc có lòng dạ sâu là còn thể duy trì bình tĩnh ra, đại đa số quý tộc của quân đoàn số 5 đều như ngồi trên bàn chông.

Hudson vẫn bình tĩnh chào hỏi với người quen, phảng phất như những chuyện này chẳng có quan hệ gì với hắn, không nhìn thấy bất cứ dị thường nào trên mặt Hudson.

Số ghế là do Bá tước Pierce tự mình quyết định, dụng ý đề cao quân đoàn số năm rõ ràng đến mức bất cứ ai chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra rằng đằng sau đó phải có một ý đồ nào khác.

Thời gian chờ đợi là dài dằng dặc, rõ ràng chỉ mới qua một chén trà, nhưng đối với rất nhiều người mà nói lại giống như dài ba năm.

“Vị này là Bá tước Vlado, phụng mệnh của Quốc vương tới đây để điều tra chuyện của Huyết Nguyệt Kèn Lệnh, hy vọng các vị có thể cố gắng phối hợp. Bây giờ mời Bá tước Vlado lên phát biểu một chút.”

Bá tước Pierce cười ha hả giới thiệu với mọi người.

“Pierce, đều là bạn cũ, ông cần gì phải khách khí như vậy. Muốn điều tra chuyện Huyết Nguyệt Kèn Lệnh thì cũng phải chờ tới khi đánh hạ được thành Dadir rồi nói.”

“Mặc dù có vương mệnh tại người, nhưng ta không giỏi quân sự. Đây là quân doanh, cho nên ông cứ tiếp tục chủ trì hội nghị quân sự đi, để ta dự thính là được.”

Một cuộc đối thoại đơn giản đã phơi bày rõ ràng thân phận cao thấp của hai người. Đều là Bá tước của vương quốc, nhưng địa vị của hai người lại khác nhau một trời một vực. Cho dù là đặc sứ của Quốc vương thì cũng không thể nào bù đắp được địa vị chênh lệch giữa Bá tước cung đình và Bá tước đất phong.

Bá tước Vlado hiển nhiên là một người thông minh, y không ỷ vào thân phận đặc sứ của Quốc vương mà giọng khách át giọng chủ, lại đưa ra một quyết định sáng suốt là lui khỏi vị trí phía sau màn, giao lại quyền chủ đạo cho Tổng tốc Pierce.

Đối với đám sĩ quan tham gia hội nghị mà nói, hai vị đại lão này không tranh quyền với nhau không thể nghi ngờ là một chuyện tốt.

“Ha ha......”

Sau khi cười xong, Pierce hào khí nói: “Đã như vậy, vậy ta liền không khách khí.”

Bình Luận (0)
Comment