Người dịch: Whistle
Việc xây dựng bến cảng ở trên địa bàn của nhà mình thì sao cũng được, mặc cho Vương quốc Alpha có làm gì cũng chẳng có người nói ra nói vào.
Nhưng giúp Đế quốc Thú Nhân xây dựng bến cảng lại là một câu chuyện khác, Vương quốc Alpha tuyệt đối không được liên quan đến chuyện này. Cho dù là trong lòng Hudson vậy đinh ninh cho rằng đây là chuyện tốt do Vương quốc của mình làm ra.
Có lẽ là ý thức được bản thân đã lỡ lời, Nguyên soái Borg nở một nụ cười áy náy. Loại chuyện này lén lút làm là được, nếu muốn thừa nhận là do mình làm ra thì ít nhất cũng đợi đến khi Đế quốc Thú Nhân diệt vong rồi mới có thể lấy ra tuyên truyền.
Đây không phải là vấn đề có gây thù chuốc oán hay không, mà vì chính trị luôn có hai mặt, đại gia chỉ chú trọng vào kết quả cuối cùng.
Tiêu diệt Đế quốc Thú Nhân là công tích, nhưng nếu không thể hủy diệt Đế quốc Thú Nhân, lại để chúng có được Cảng Phong Nguyệt, một nơi trọng địa gia tăng thuế vụ tài chính, đây chính là một sự cố chính trị.
...
Đế quốc Thú Nhân, khi tin tức liên quân nhân tộc bước chân ra khỏi quan ải được truyền đến tay Ngũ Đại Hoàng tộc liền dọa cho vị Hoàng giả này hoảng sợ, bọn họ nhanh chóng tập họp lại để thương nghị đối sách.
Đến rồi!
Thời khắc đen tối nhất của Đế quốc Thú Nhân sắp tới rồi!
Đối mặt với sự trả thù của một vị bá chủ đại lục, không có một vị Thú Hoàng nào dám xem thường.
"Công tác di cư đang không được thuận lợi cho lắm, rất nhiều bộ lạc ở trong rừng núi không chịu di chuyển đến thảo nguyên định cư, có thể là do sớm bị lộ tin tức.”
“Có quá nhiều thú nhân biết được chuyện chúng ta xâm lược phía nam thất bại, dù có muốn diệt khẩu thì cũng không được.”
“Liên quân nhân tộc đang lao tới với khí thế hung hăng, trước mắt vẫn còn chưa tập hợp đủ các bộ lạc phụ trách cản đao. Chúng ta nhất định phải di chuyển càng nhiều bộ lạc qua đó, cố gắng làm chậm tốc độ tấn công của bọn chúng, chuẩn bị sẵn sàng cho tộc của chúng ta rút lui!"
Ngân Nguyệt Lang Hoàng lo lắng nói.
Vùng giàu có nhất của Đế quốc Thú Nhân chính là đại thảo nguyên thú nhân, cỏ nước um tùm, sản vật phong phú, rất thích hợp để phát triển ngành chăn nuôi và nông nghiệp.
Còn đất đai ở những nơi khác lại cằn cỗi hơn nhiều. Khu vực trung bộ toàn là núi đá, toàn bộ lương thực đều nhờ vào đi việc săn và hái quả dại, chừng đó chỉ có thể nuôi sống một số ít bộ lạc vừa và nhỏ.
Cao nguyên bắc bộ lại tràn đầy cát vàng, quanh năm khô hạn, thiếu mưa, khi đến mùa đông thì lại lạnh đến thấu xương. Chỉ có một số chủng tộc chịu được cái lạnh thấu xương này mới có thể sinh sống lâu dài ở chốn này.
Các khu vực đồi núi ở tây bộ thì toàn là những vùng đất cằn cỗi, còn bị Đế quốc Thú Nhân hạn chế sức sản xuất, trình độ phát triển trước mặt là vô cùng thấp.
Vùng duyên hải đông bộ lại toàn là đầm lầy và đất bị nhiễm mặn, với sức sản xuất của Đế quốc Thú Nhân thì cũng đừng nghĩ tới việc phát triển khu này.
Trong một hoàn cảnh như vậy, các bộ lạc lớn tại Đế quốc Thú Nhân về cơ bản đều tụ tập trên đại thảo nguyên nam bộ.
Sống dọc theo các con sông và vùng ven sông để phát triển nông nghiệp sản xuất. Mặc dù sản lượng không thể sánh được với nhân tộc, nhưng cũng đã bước vào văn minh canh tác thời đại.
Cũng nhờ vào những cây nông nghiệp này mà Đế quốc Thú Nhân mới có thể nuôi sống một lượng lớn nhân khẩu. Nếu như bỏ qua vùng đại thảo nguyên giàu có này, di dời sang những khu vực có đất đai cằn cỗi khác, ngày lành của thú nhân cũng sẽ kết thúc.
Vì không gian sinh tồn của bản thân, cũng vì ngăn chặn bước tiến công của đại quân nhân tộc, Ngũ Đại Hoàng tộc bị ép phải phát động một cuộc di cư quy mô lớn giữa các chủng tộc.
……..
Nhìn thấy liên quân uy phong lẫm liệt xuất chinh, Hudson chỉ muốn cảm thán một câu: Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn!
Hắn thừa nhận mình đang ghen tỵ. Bá Vương Long hùng táng, Tấn Mãnh Long linh mẫn nhưng lại không mất đi sự uy mãnh, Địa Hành Long có thể trọng còn lớn hơn voi... Quả thực là sáng mù cặp mắt của hắn.
Ngoài những con chạy được trên mặt đất ra thì còn có những loài bay trên bầu trời. Tóm lại, Hudson đang vô cùng thèm khát những vốn liếng mà liên quân bỏ ra.
Cho dù là bỏ qua những quân đoàn cự thú này thì trình độ đơn binh của liên quân cũng cao tới mức đáng sợ, hầu như không có người bình thường.
Dù rằng biết rõ những này đều là thứ mọi người lấy ra để giữ thể diện. Nhưng cũng đủ làm cho Hudson hâm mộ đến chảy nước miếng, hắn chỉ đành cưỡng ép bản thân dời mắt nhìn sang chỗ khác.
Hudson không dám tiếp tục xem nữa, hắn sợ là nếu như mình tiếp tục xem thì tâm tư đố kỵ sẽ làm cho bản thân bị lạc lối.
Sau khi nhìn thấy đại quân rời đi, Hudson mới tỉnh hồn lại, mới ý thức được sự thất thố của bản thân.
May mắn là phản ứng của mọi người đều chẳng khác hắn là bao. Mỗi một vị quý tộc đều có ước mơ là thống lĩnh thiên quân vạn mã, đến khi trở thành quý tộc cao tầng rồi thì còn phải bỏ thêm hai chữ “tinh nhuệ” vào bên trong!
…..
"Hiện giờ bắt đầu phân chia nhiệm vụ: Hầu tước James sẽ phụ trách công tác phân phát lương thảo cho đại quân. Nhất định phải giữ gìn liên lạc, phải cam đoan rằng vật tư sẽ được phát đúng hạn.”
“Nguyên soái Borg, Bá tước Martins, Bá tước Pierce, Công tước Pias... Các vị phụ trách công tác vận chuyển vật tư.”
“Mặc dù đội không quân của liên quân sẽ chịu trách nhiệm cảnh báo an toàn cho các vị, nhưng nơi này dù sao cũng là Đế quốc Thú Nhân, địch nhân thoát khỏi tầm mắt của không quân để điều động quân sự cũng là chuyện có khả năng xảy ra.”
“Các vị nhất định phải đề cao cảnh giác, đừng tạo cơ hội cho địch nhân có thể lợi dụng. Đặc biệt là phải để tâm đến cao thủ mà quân địch phái ra, không chừng bọn chúng sẽ giở thủ đoạn tế tự Tà Thần ở giữa đường.”