Người dịch: Whistle
"Ngươi đang công báo tư thù!"
Lời mới vừa ra khỏi miệng, Công tước Pias lập tức cảm thấy hối hận. Bị hố cùng lắm chỉ mất cơ hội vớt chiến công mà thôi.
Còn về chuyện nhiệm vụ nguy hiểm mà Hudson vừa nói, đó chỉ là phép so sánh mà thôi. Là một vị thống soái, chỉ cần có não là sẽ không thể nào cố ý quân đội dưới trướng đi chịu chết được.
Vô số quý tộc trong Vương quốc đều đang nhìn xem, nếu như việc bố trí quân sự của Hudson thật sự có vấn đề thì hắn sẽ không thể nào phục chúng được.
Báo thù đúng là rất quan trọng, nhưng lối đánh lưỡng bại câu thương này không phải là chuyện mà trí giả nên làm.
Không đem giấy cửa sổ xuyên phá, dù là vì mình thanh danh, Hudson nhiều lắm là cũng chính là đem bọn hắn tuyết tàng. Không có khả năng thật an bài nguy hiểm nhiệm vụ cho bọn hắn.
"Công tước Pias, có những lời không thể nói lung tung. Chúng ta ngày xưa không oán, ngày nay không thù, tại sao lại có chuyện công báo tư thù được chứ?”
“Chẳng lẽ ông đã lén lút làm ra chuyện gì trái với lương tâm, âm thầm kết thù với ta trong bóng tối sao?"
Hudson ra vẻ nghi ngờ hỏi.
Mối ân oán của Gia tộc Koslow và gia tộc Locknard đã là chuyện cũ của hơn một trăm năm trước, hiện giờ đã không còn người có thể nhớ rõ chi tiết cụ thể.
Kẻ động thủ hủy diệt Gia tộc Koslow chính là đại quân thú nhân. Gia tộc Locknard chỉ lén lút thêm dầu vào lửa, cố ý thấy chết không cứu. Mặt ngoài thì hai nhà không hề trực tiếp động thủ.
Những chứng cứ về việc bán đứng Gia tộc Koslow đã bị Gia tộc Locknard tiêu hủy sạch sẽ, hơn nữa bọn họ cũng chưa bao giờ thừa nhận với ngoại giới là mình đã từng làm qua chuyện này.
Mọi người đều biết chân tướng, nhưng bản thân Công tước Pias lại không thể nói ra sự thật này, cả khuôn mặt lập tức trở nên đỏ bừng.
"Bá tước Hudson bớt giận, Pias chỉ là không biết lựa lời mà nói, từ trước tới giờ hai vị đều chưa từng tiếp xúc với nhau thì làm sao có thù riêng được!"
Công tước Kavadia tỏ ra chân thành nói.
Nếu như những người ở đây không biết sự thật thì có lẽ đã tin tưởng chuyện này. Nhưng tin hay không đã không quan trọng nữa, giữa Pias và Hudson chắc chắn là phải không có mối thù nào.
Ngoài gia tộc Locknard có lời khó nói ra, trong cuộc đại chiến trước đó, Hudson còn kịp thời phái binh tiếp ứng Công tước Pias.
Dù rằng việc tiếp ứng này không có ý nghĩa thực chất gì, nhưng ước định giữa bọn họ và thú nhân là chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng được, cho nên bề ngoài Ngũ Đại Gia tộc chỉ có thể nhận phần ân tình này.
Chần chờ một chút, Công tước Pias cuối cùng vẫn kiên trì tiến lên một bước rồi nói: "Xin lỗi Bá tước Hudson tôn kính. Xin hãy tha thứ cho những lời vừa nãy của ta..."
Mặt mũi không thể dùng làm cơm ăn, trong tình huống không có đầy đủ lý do, đối kháng trực diện với chủ soái chính là chuyện tối kỵ trong quân đội.
"Không sao, là do ngài Công tước sốt ruột lập công, ta hoàn toàn có thể hiểu được.”
“Nếu như ngài Công tước không chịu nhận nhiệm vụ vận lương thì thôi, chỗ ta còn có một nhiệm vụ chiến đấu. Ta vốn chuẩn bị để cho binh mã của mình tới làm, nếu Công tước Pias đã cần, vậy thì giao cho các hạ vậy.”
“Trước khi tiến công Cảng Phong Nguyệt, chúng ta còn cần một đội quân đi đầu qua đó gây hỗn loạn, hấp dẫn quân chủ lực của quân địch ra ngoài, để bảo đảm bến cảng không bị phá hư."
Hudson không thèm đếm xỉa nói.
Đám ăn dưa quần chúng vốn đang ở bên cạnh xem trò hay thì giờ lại nhao nhao mở to mắt, nhìn Công tước Pias bằng ánh mắt hài hước.
Muốn có nhiệm vụ tác chiến, lần này thật sự có rồi. Cũng đều là tiến công Cảng Phong Nguyệt, điều khác biệt chỉ nằm ở chỗ Pía phải đánh tiên phong, hấp dẫn hỏa lực của quân địch.
Nguy hiểm là đương nhiên, nhưng nếu như nói là chịu chết thì lại chưa tới mức đó. Hudson không phái lão ta đi quyết chiến với quân địch, chỉ là dẫn dụ quân địch ra ngoài mà thôi, chuyện này cần tướng lĩnh phải có năng lĩnh chỉ huy khá.
Công tước Pias có lòng muốn cự tuyệt, nhưng khi lời ra đến khóe miệng thì lại không thể thốt ra thành tiếng.
Nếu như đến giờ mà Pias vẫn còn không biết là mình đã trúng bẫy của Hudson nữa thì uổng công lão ta lăn lộn nhiều năm như vậy rồi.
Trong cuộc trò chuyện trước đó, Công tước Kavadia vốn không hề nhắc tới nhiệm vụ này. Chuyện này có nghĩa là nhiệm vụ quân sự lần này hoàn toàn là vì nhằm vào lão ta mà thiết kế.
Nếu như lúc nãy lão ta không gây chuyện thì có lẽ đã không có những chuyện này. Hiện giờ thì tốt rồi, vừa kiếm chuyện liền biến thành quân tiên phong.
Lại còn không có cách nào cự tuyệt, lão ta không tham dự nhiệm vụ vận chuyển lương thảo thì còn có thể lấy lý do muốn ra chiến trường để từ chối. Bây giờ có cơ hội ra chiến trường rồi, nếu như lão ta lại cự tuyệt nữa thì thật sự là quá không biết tốt xấu.
Quân lệnh như núi, há có liên tục sửa đổi. Nếu như cự tuyệt chuyện này, sợ là đồng minh của lão ta cũng sẽ không ủng hộ.
…….
Sau khi hoàn thành việc giết gà dọa khỉ, Hudson đã cảm nhận được ánh mắt của mọi người đã phát sinh biến hóa. Có thêm một chút kính sợ, thiếu đi một tia thân cận.
Là một vị chủ soái, Hudson cần phải thiết lập uy tín của mình, đây là điều không thể tránh khỏi. Nếu không phải vì trong quân có quá nhiều quý tộc và thế cục quá phức tạp, hắn cũng sẽ không ẩn nhẫn hơn nửa năm mới đứng ra lập uy.
Thoạt như có vẻ như chỉ là do Công tước Pias nhất thời thất thố, nhưng kỳ thực đây là kế hoạch được Hudson chuẩn bị trong vòng nửa năm.
Từ khi Hudson đảm nhiệm vị trí chủ soái của quân đội vương quốc, hắn đã liên tục phát tín hiệu cho Công tước Pias rằng mình sẽ trả thù.
Sợ chờ đợi khi biết sẽ có chuyện xảy ra luôn là khoảng thời gian làm cho người ta lo lắng nhất. Công tước Pias đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón sự trả thù này, nhưng Hudson lại chậm chạp không có động tĩnh.