Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 763 - Chương 763 - Địa Cung

Chương 763 - Địa Cung
Chương 763 - Địa Cung

Người dịch: Whistle

Đối với Belersden thì việc này không có nguy hiểm, nhưng nếu đổi thành Hudson, sợ là chỉ cần trong giây lát là sẽ hài cốt không còn.

Ma pháp hộ thuẫn nhiều nhất cũng chỉ làm cho hắn cầm cự được thêm vài giây, để hắn biết là mình đang từng bước đi đến cái chết như thế nào.

"Cẩn thận một chút thì chắc là không có việc gì. Hình như trong cái hồ này có phong ấn mấy kẻ tà ác, nhưng đều được năng lượng thể, không thể ra ngoài được.”

“Cho dù có kẻ may mắn phá phong ấn lao ra, gặp được ngươi thì bọn chúng sẽ càng xui xẻo!"

Nghe xong lời mà Belersden nói, Hudson lập tức cảm thấy yên tâm. Năng lượng thể mất đi nhục thân, không phải là đang tặng kinh nghiệm cho hắn sao?

Cái la bàn trong cơ thể hắn chính là một thứ cần rất nhiều năng lượng. Mặc kệ là Tà Thần hay Tà ác gì đó, chỉ cần là năng lượng thì đều là thức ăn của la bàn.

Trên đường đi, những Ma tinh Ma hạch mà đại quân tịch thu được đều đã bị la bàn nuốt sạch.

Thu nạp được vô số năng lượng, nhưng không gian trong la bàn vẫn là rỗng tuếch, như thể nó sẽ không bao giờ được lấp đầy vậy.

Ngoại giới sợ hãi Tà Thần, nhưng đến phiên Hudson thì lại là đồ đại bổ, điều kiện tiên quyết là chân thân của bọn chúng không giáng lâm.

"Đi, chúng ta vào trong xem thử!"

Trong khi nói chuyện, Hudson đã vươn tay kéo Belersden từ trên vai mình xuống. Tọa kỵ luôn được sử dụng trong những thời khắc mấu chốt như lúc này, so với chèo thuyền qua đó, thì việc cưỡi gấu vẫn an toàn hơn.

"Bay chậm một chút!"

Âm thanh được tạo ra khi Ma pháp thuẫn ma sát với lực cản không khí giống như tiếng sấm vậy, dọa cho Hudson vội vàng yêu cầu gấu con giảm tốc độ.

Đây là điều không khoa học nhất trên lục địa Aslante. Những con Ma thú có thực lực mạnh mẽ hầu như không bị lực cản của không khí ảnh hưởng, nhưng con người thì khác, hoặc là nói người bình thường không được.

Hudson không rõ là cụ thể chuyện này ra sao. Dù rằng hắn đã lật tung hết những quyển sách trong tay cũng không thể tìm được đáp án, chỉ có thể cho rằng đó là đặc quyền của cường giả.

Hay nói cách khác, nếu thực lực đạt đến một trình độ nhất định, tự thân sẽ sinh ra một loại năng lực có thể giảm bớt rất nhiều ảnh hưởng do lực cản của không khí gây ra.

"Đến nơi rồi!"

Nghe được Belersden nhắc nhở, Hudson mới chậm rãi mở mắt ra, quan sát hòn đảo xa lạ trong hồ.

Diện tích của hòn đảo rất nhỏ, phần lộ ra trên mặt nước chỉ tương đương với kích thước của hai sân bóng đá, hoàn toàn không thích hợp cho con người sinh sống.

Trên đảo, ngoại trừ một số cây cổ thụ cao chót vót, mặt đất hoàn toàn trơ trọi, như thể đã bị ai đó cố tình xử lý vậy.

Diện tích nhỏ như vậy, chẳng trách lối vào Địa cung lại có thể bị người ta phát hiện ra dễ dàng như vậy.

Vừa đặt chân lên hòn đảo, Hudson liền ý thức được nơi này không giống bình thường. Hắn mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của kết giới trên thân của mấy gốc cây cổ thụ.

Hudson chậm rãi bước vào bên trong địa cung với nỗi thấp thỏm trong lòng, hắn cảm nhận được một loại áp lực rất đặc biệt, hiện giờ hắn chỉ có thể phát huy ra được 10-20% sức mạnh.

Ở trong thâm tâm, có một giọng nói đang không ngừng nói cho hắn biết: Không nên xuất thủ ở chỗ này! Không nên xuất thủ ở chỗ này. . .

Không cần âm thanh này nhắc nhở, thực lực bị áp chế xuống thấp như vậy, dù có cho thêm một lá gan thì hắn cũng không dám động thủ ở cái nơi quỷ quái này.

Có lẽ đây cũng là nguyên nhân tại sao cung điện dưới lòng đất có thể được bảo tồn. Dù sao, cường giả đều rất trân trọng mạng sống, trước giờ vẫn luôn giữ khoảng cách đối với những nơi thần bí như thế này.

Theo đường hầm đi về phía trước, hết tế đàn này đến tế đàn khác lần lượt xuất hiện trước mặt Hudson, xung quanh vách tường cũng dán đầy bích họa, nổi bật nhất chính là một bức tượng đầu người mình rắn.

Không biết có phải là ảo giác hay không, Hudson luôn có cảm giác mình đã nhìn thấy thần tượng đó ở đâu rồi, chỉ là không nhớ ra mà thôi.

Những bức bích họa trên vách tường xung quanh có vẻ như đang kể về một cuộc chiến, nhưng nhân vật chính của cuộc chiến không phải là con người, mà là những chủng tộc trong truyền thuyết như cự nhân, Long tộc, Ác ma, Thiên sứ, Ma thú, Vong linh. . .

Hắn cố nhớ lại những sách sử mà mình đừng đọc, nhưng lại không tìm thấy bất cứ ghi chép nào tương tự như cuộc chiến này.

Tin tức trong tay hắn quá ít, chỉ dựa vào nội dung trên bích họa, Hudson thật sự không biết là nó đang ghi lại những gì.

Bên cạnh những bức bích họa đều có văn tự, tiếc rằng kiến thức của Hudson có hạn, không nhận ra những chữ tượng hình loằng ngoằng này là gì.

"Belersden, trong truyền thừa của ngươi có thông tin của những văn tự này không?"

Hudson quan tâm hỏi.

So với lịch sử trỗi dậy ngắn ngủi của nhân tộc, Ma thú đã thống trị đại lục này trong một khoảng thời gian rất dài. Trước khi các tộc chưa quật khởi, vị chủ nhân đầu tiên của đại lục chính là Ma thú.

Nếu xét về chủng tộc có truyền thừa lâu đời nhất, Đại Địa Chi Hùng chắc chắn là một trong số đó. Tiếc là chủng tộc này chỉ có lực lượng mạnh mẽ, mà không có tâm tư tranh bá đại lục, ngay cả việc sinh gấu con cũng không có hứng thú lắm.

Nếu như tâm tư sinh sôi mãnh liệt hơn một chút, cho dù sinh sản khó khăn đến đâu thì cũng có thể trở thành một Long tộc thứ hai rồi.

"Đây là văn tự thời tiền sử! Có vẻ như nó đang nói về thời kỳ cuối kỷ nguyên, Ác ma và Thiên sứ xâm lấn đại lục, các tộc liên thủ chống lại bọn chúng.”

“Nhưng mà Ác ma và Thiên sứ không phải là đối thủ một mất một còn sao, tại sao bọn chúng lại có thể hợp tác với nhau?”

“Còn nữa, trong trí nhớ truyền thừa của bổn gấu cũng không có trận chiến tranh này?”

“Nhưng trên hình ảnh rõ ràng có tộc Đại Địa Chi Hùng tham chiến, nếu như đã có tiền bối tham dự, thì phần kiến ​​​​thức này chắc chắn sẽ được ghi lại!"

Belersden hoảng sợ nói.

Bình Luận (0)
Comment