Người dịch: Whistle
Thật sự là đổi mới gấu sinh quan!
"Có thể nào Ác ma và Thiên sứ không phải là địch nhân vào thời đại thượng cổ, chỉ vì sau này xảy ra chuyện gì đó nên mới biến thành tử địch?”
“Từ sự thăng trầm của những bức bích họa, có thể xác định rằng cung điện dưới lòng đất này đã tồn tại trong vô số năm. Ma pháp trận thủ hộ Địa cung này có thể vận chuyển tới hiện hiện, chủ nhân của nơi này chắc chắn không đơn giản.”
“Một đại nhân vật như vậy thì cần gì phải bịa ra một câu chuyện để lừa những hậu bối như chúng ta chứ.”
“Đều là chuyện của một kỷ nguyên trước, bất luận nội dung là thật hay giả, hiện giờ cũng đã không còn quan trọng nữa.”
“Còn về ký ức truyền thừa của ngươi thì lại càng đơn giản. Hoặc là bị người ta xóa đi, hoặc là những con Đại Địa Chi Hùng tham chiến đương thời đã chết hết ở trên chiến trường.”
“Cố gắng nhớ kỹ lại xem, trong trí nhớ truyền thừa của ngươi có một trận đại chiến Thượng Cổ không, có ghi chép cụ thể về trận chiến này không."
Hudson trực tiếp nói.
May mắn hắn không phải thổ dân, nếu không nhất định sẽ bị nội dung trên bích hoạ làm cho tê cả da đầu.
"Hình như thật sự đã từng phát sinh một cuộc chiến như vậy, nhưng mà đã qua lâu lắm rồi.”
“Có vẻ như vào thời đại đó, loài người còn chưa xuất hiện trên đại lục này nữa? Ngay cả Thần Hi chi chủ và Thú Thần cũng còn chưa quật khởi.”
“Tiếc là những ký ức này có rất ít nội dung, chỉ nhắc tới một vài câu đơn giản, hẳn là bị đám tiền bối cắt mất một phần.”
“Dù sao dung lượng bộ nhớ truyền thừa của tộc Đại Địa Chi Hùng của ta cũng có hạn, muốn tăng thêm một số nội dung thì phải xóa bớt một số thứ không cần thiết khác."
Belersden nói với vẻ mặt không chắc lắm.
Nhìn thấy cặp mắt gấu mơ màng của nó, Hudson đột nhiên muốn cười thành tiếng. Dung lượng bộ nhớ truyền thừa có hạn?
Lời này nghe không sai, nhưng ký ức truyền thừa thực tế của tộc Đại Địa Chi Hùng còn lâu mới đạt đến giới hạn dung lượng của não gấu.
Trong cuộc trò chuyện trước đó, Belersden còn khoác lác là chờ sau khi nó trở thành Hùng vương liền ghi chép đời gấu của nó vào trong trí nhớ truyền thừa.
Muốn lưu lại ký ức truyền thừa, ngưỡng cửa thấp nhất chính là Hùng vương. Đây cũng là nguyên nhân mà Belersden có rất nhiều thường thức bị lạc hậu.
Bởi vì số lượng Đại Địa Chi Hùng thật sự là quá thưa thớt, xác suất sinh ra Hùng vương quả thực không cao.
Ngay cả quá trình trưởng thành của đời gấu mà cũng có thể bỏ vào trong trí nhớ truyền thừa sau khi trải qua nghệ thuật gia công, để cho thế hệ gấu sau này kính ngưỡng, học tập, vậy thì cần gì phải xóa bỏ truyền thừa Thượng Cổ chứ?
Phải biết là loại bí văn viễn cổ này sẽ không có tác dụng gì vào thời kỳ bình thường, nhưng một khi có đất dụng võ, đây chính vật có thể cứu mạng gấu đó.
Sau lưng chuyện này nhất định đã phát sinh việc gì đó, làm cho tộc Đại Địa Chi Hùng phải bỏ qua bộ phận ký ức truyền thừa này; hoặc có thể nói là do có ngoại lực tham gia cưỡng ép xóa đi bộ phận ký ức này của tộc Đại Địa Chi Hùng.
Lịch sử đã biến thành hồi ức, đại lục Aslante hiện giờ đã không còn là thời đại mà Thần linh có thể vẫy vùng như trước nữa. Quy tắc của thế giới đã thay đổi, không còn chứa được những siêu cấp cường giả kia nữa.
Kìm nén sự nghi hoặc trong lòng, Hudson bước đến bên cạnh thần tượng, đột nhiên bên tai hắn vang lên một giọng nói tràn đầy mê hoặc: "Đánh nát pho tượng này, ta sẽ ban cho ngươi lực lượng vô thượng, giúp ngươi xưng bá thế giới!"
Vừa nghe liền biết đây là một tên trùm phản diện rồi, làm như mình dễ lừa lắm vậy, Hudson trợn trắng mắt
Còn "ban cho ta lực lượng vô thượng và xưng bá thế giới", nếu như ngươi thật sự có được năng lực này thì đã trực tiếp từ trong pho tượng chui ra rồi, cần gì phải làm chuyện này trở nên phức tạp như vậy chứ?
"Ngươi là ai? Bị ai phong ấn ở đây?"
Hudson ra vẻ động tâm hỏi.
Trong khi nói chuyện, hắn vẫn không quên phân tâm áp chế cái la bàn đang ngo ngoe muốn động trong cơ thể. Cơ hội để thăm dò bí văn thời Thượng Cổ cũng không nhiều, hỏi thăm vài câu trước rồi mới cho la bàn thôn phệ cũng không muộn.
"Đều là do những tên tà ma đáng chết kia, bọn chúng sử dụng thủ đoạn hèn hạ, bỏ ra cái giá là đồng quy vu tận để phong ấn ta ở chốn này.”
“Chàng trai, chỉ cần ngươi thả ta ra ngoài, ta, Quang Minh chi chủ vĩ đại, sẽ sắc phong ngươi là vua của thế giới này!”
“Chỉ cần đánh nát pho tượng này, toàn bộ thế giới đều là của ngươi. Thế gian vạn vật đều vì ngươi mà sinh, vì ngươi mà chết!”
“Động thủ đi, chàng trai!”
“Chỉ. . ."
Không đợi Quang Minh chi chủ nói hết lời, Hudson đã mở miệng hồi đáp: "Được rồi, ngài chờ một chút!"
Hắn lập tức bị buông lỏng hạn chế của la bàn trong cơ thể, một lực hút khổng lồ lao thẳng về phía Quang Minh chi chủ.
"Không. . ."
Kẻ tự xưng là Quang Minh chi chủ, khẩu khí ngông cuồng tự đại này chỉ phun ra được một chữ liền hóa thành một quả cầu năng lượng thuần túy.
Nhìn thấy cảnh này, Hudson mỉm cười. Không biết có phải là do bị phong ấn quá lâu nên đầu óc bị hỏng rồi hay không, ngay cả nói dối cũng không chuyên nghiệp.
Tà ma đánh đổi mạng sống để phong ấn Quang Minh, quả thực là những lời nói nhảm.
Có rất nhiều tà ma ẩn náu trên đại lục, nhưng Hudson chưa bao giờ từng nghe qua chuyện tà ma nguyện ý hi sinh mạng sống của bản thân để tiêu diệt quang minh.
Ngược lại, vì phong ấn tà ma, cường giả của các tộc không ngừng kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên.
Hắn vốn còn định hỏi thêm vài câu, nhưng khi nghe được những lời nói dối từ miệng của tên Tà Thần này, hắn biết là dù mình có hỏi ra tin tức hữu dụng thì cũng không dám tin tưởng đó là sự thật.
Dù sao cũng là chuyện xảy ra vào vô số năm trước, có biết hay không cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến hắn, nên bèn dứt khoát giải quyết luôn tên Tà Thần này.