Người dịch: Whistle
"Chết tiệt!"
Công tước Pias tức giận mắng mỏ một câu rồi đành nuốt hết những lời khó nghe vào trong bụng.
Chuyện của Giáo Đình có liên quan đến âm mưu "Thí quân", lão ta không thể nào nói cho thủ hạ biết được.
Nhưng trong lòng lão ta thì đã thăm hỏi mười tám đời tổ tông của Giáo Đình. Thật sự là quá hố người, bọn chúng làm vậy vì kéo gia tộc Locknard xuống nước.
Nhưng Giáo Đình càng làm như vậy thì Công tước Pias lại càng cảm thấy không yên tâm. Nguyên nhân là vì Giáo Đình là một đồng bọn quá hố, hợp tác với bọn chúng, chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ bị hố chết.
Cho dù Quốc vương có chèn ép gia tộc Locknard đến cỡ nào thì bọn họ vẫn là một đại gia tộc trong Vương quốc. Cùng lắm chỉ là bị hạn chế phát triển lớn mạnh thôi, còn chưa tới mức phải bỏ mình tộc diệt.
Nhưng một khi âm mưu "Thí quân" bị tiết lộ, vô luận kết quả cuối cùng có như thế nào, tập đoàn quý tộc cũng đã không còn chỗ cho bọn họ nữa.
Gia nghiệp to lớn hiện giờ làm cho lão ta rất khó quyết định là có nên tham dự vào ván cược có mức độ rủi ro vô cùng cao này hay không.
...
Đế quốc Thú Nhân, nhìn những tin chiến báo từ tiền tuyến liên tục truyền tới, năm vị Hoàng giả đều áp thấy áp lực như núi.
"Không thể tiếp tục như vậy nữa, tốc độ tấn công của địch nhân quá nhanh, việc di dời bộ lạc cần nhiều thời gian, chúng ta nhất định phải ngăn chặn bọn chúng trước!"
Hùng Nhân Hoàng tức giận nói.
Cho dù là chiến lược gì thì cũng cần trả phải một cái giá thật lớn. Những bộ lạc thú nhân bình thường thì không sao, nhưng người mình lại không thể từ bỏ.
Trong Ngũ Đại Hoàng tộc, Behemoth là tộc phải chịu áp lực di dời bộ lạc nhỏ nhất. Bởi vì nhân khẩu thưa thớt, nên bọn chúng đã rút lui xong xuôi từ trước đó rồi.
Tiếp theo là Tộc Người Ưng. Mặc dù mang theo rất nhiều của cải, làm cho bọn chúng không thể di chuyển bằng đường hàng không, nhưng dân số của Tộc Người Ưng cũng không nhiều, hiện giờ cũng đã di dời sắp xong rồi.
Ba tộc còn lại thì khác, tổ chức di cư cho mấy trăm vạn người không phải là một trò chơi.
Dù rằng kế hoạch này đã được áp dụng từ nửa năm trước. Nhưng tới giờ vẫn chỉ mới có một nửa nhân khẩu rút lui thành công.
Dựa theo tốc độ rút lui trước mắt, bọn hắn phải giày vò thêm 1 năm nữa mới xong.
Không thể mau hơn được nữa, việc lặn lội đường xa đã bị thiệt hại rất lớn rồi, nếu như tăng thêm tốc độ, sợ là sẽ không còn bao nhiêu đứa trẻ trong bộ lạc có thể còn sống mà tới được nơi ở mới.
Nhưng Liên quân nhân tộc lại đang tiến công với tốc độ rất nhanh, những bộ lạc cản đường chẳng có tác dụng gì lớn, không thể nào tranh thủ đủ thời gian cho bọn hắn hoàn thành cuộc di cư.
"Chúng ta đã phá hủy Cảng Phong Nguyệt rồi, tạm thời cắt đứt ý nghĩ vận lương bằng đường biển của địch nhân, có lẽ sẽ làm chậm tốc độ tiến công của bọn chúng.”
“Nhưng mà chuyện này cũng rất khó nói. Với thực lực của nhân tộc, nếu như bọn chúng tập hợp một đám Ma pháp sư cấp cao thì việc sửa chữa bến cảng cũng không phải chuyện khó.”
“Chỉ có hai cách để làm chậm bước tiến của kẻ địch mà không cần phải quyết chiến với bọn chúng:
Hoặc là Tổ chức quân đội liên tục tập kích đại quân của bọn chúng, trực tiếp làm chậm tốc độ hành quân.
Hoặc là an bài nhân thủ xâm nhập vào hậu phương của địch nhân để quấy nhiễu, gây trở ngại cho công tác vận chuyển lương thảo của bọn chúng."
Alex chậm rãi nói.
Tộc Behemoth đã rút lui thành công, nhưng bây giờ Đế quốc Thú Nhân đang cần đồng tâm hiệp lực. Không có sự hỗ trợ của các đồng minh, bọn hắn sẽ không thể nào ngăn cản được cuộc tấn công của nhân tộc.
"Behemoth Hoàng, chẳng phải chúng ta vẫn đang áp dụng hai kế hoạch này sao?"
Hùng Nhân Hoàng tức giận nói.
Đúng là đang áp dụng, chỉ là hiệu quả chẳng ra làm sao cả. Có lẽ là do thiếu kinh nghiệm, hoặc có lẽ là do thực lực không đủ, những đội ngũ được phái ra để gây trở ngại cho địch nhân về cơ bản đều là có đi không về.
Phái người đi tập kích đại quân thì lại bị địch nhân cắn, chỉ có thể bắt nạt được những đội ngũ yếu kém bên trong liên quân.
Đánh lén lương thảo thì càng bi kịch, đại đa số đội ngũ còn chưa tìm được tung tích của đội vận lương thì đã bị không quân của địch nhân phát hiện tung tích, sau đó liền bị vây quét.
Có rất ít đội ngũ có thể hoàn thành công tác ẩn núp, tiếc là lộ trình của đội vận lương lại không phải là cố định, nhiều khi liên tiếp mai phục rất nhiều ngày cũng chẳng nhìn thấy bóng dáng của địch nhân.
Bởi vì không có đủ tình báo, sau khi mất đi ưu thế không quân, đại quân thú nhân liền bị hạn chế về mọi mặt.
"Đừng nhìn ta như vậy, Tộc Người Ưng đã cố gắng hết sức rồi. Bảo vệ sự an toàn trên đầu của chúng ta đã là cực hạn rồi, chúng ta không đủ thực lực để xâm nhập vào hậu phương của địch nhân.”
“Kẻ địch của chúng ta chính là bá chủ đại lục, nếu như chỉ một mình Tộc Người Ưng ta đã có thể ngăn chặn được lực lượng không quân của bọn chúng, vậy thì nhân tộc dựa vào cái gì để xưng bá đại lục?"
Ưng Nhân Hoàng không chút khách khí đáp lời.
Không có gì phải mất mặt, không quân bọn hắn đánh không lại nhân tộc; Bốn tộc khác ở trên mặt đất cũng bị nhân tộc đánh bại. Đều là kẻ thất bại, không có ai có thể cười nhạo ai.
“Ý của ta không phải là đánh lén ở trên đại thảo nguyên, mà là phái ra một số đội quân nhỏ xâm nhập và đánh lén Vương quốc Alpha.
“Mọi người cũng đã nhìn thấy rồi, địch nhân bảo vệ lương thảo rất chặt chẽ. Chúng ta vốn không có cơ hội để ra tay, cho dù thỉnh thoảng có thành công thì cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng.”
“Điểm yếu thực sự của địch nhân nằm ở phía sau của bọn chúng. Quân đội của Vương quốc Alpha đều đang ở tiền tuyến, đội ngũ vận lương trong nước hầu như không có sức phòng thủ.”
“Chỉ cần người của chúng ta có thể lẻn vào, dù chỉ là mấy chục tên lính tinh nhuệ cũng đủ để phá huỷ một đội vận lương rồi!”