Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 775 - Chương 775 - Thiếu Hụt Tài Chính (3)

Chương 775 - Thiếu Hụt Tài Chính (3)
Chương 775 - Thiếu Hụt Tài Chính (3)

Người dịch: Whistle

Có người dám chạy đến phụ cận quân doanh của hắn gây chuyện, quả thực là đang động thủ trên đầu thái tuế. Nhưng Hudson lại mơ hồ cảm thấy có chút không ổn.

Cho dù là thú nhân muốn tập kích thì cũng phải chọn những nơi có binh lực yếu kém làm chỗ đột phá, chạy đến chỗ của hắn giết một vài tên binh lính tuần tra thì có tác dụng gì chứ?

Muốn đánh lén?

Không phải Hudson tự mình thổi phồng, nếu như không đủ một quân đoàn chủ lực thú nhân, chạy đến nơi đây cũng chỉ là đang tặng chiến công cho hắn mà thôi.

Hơn vạn nhân mã mà muốn chui vào đây, quả thực là đang nằm mơ. Liên quân tiền tuyến cũng không phải người chết, dù cho mắt bị mù cũng sẽ không để cho hơn vạn quân địch chạy đi dưới mí mắt của mình.

Đặc biệt là trên trời còn có không quân tuần tra, trên đại thảo nguyên mênh mông này, hơn vạn binh mã vốn không có chỗ để ẩn nấp.

Từ khi liên quân xuất chinh đến giờ, số lượng thú nhân xâm nhập thành công cũng chỉ hơn một ngàn người.

Hơn nữa còn là vừa mới chuẩn bị chạy ra kiếm chuyện rồi không cẩn thận bị lộ tung tích, bị liên quân nghe được động tĩnh chạy tới giết sạch.

Nếu chỉ có đội ngũ trà trộn vào, Hudson càng muốn tin là những là kẻ này đi lầm đường, không cẩn thận chạy tới địa bàn của hắn.

Nhìn tấm bản đồ lộ tuyến vận lương được treo trong doanh trướng, Hudson âm thầm lắc đầu.

Vì lý do an toàn, mỗi lần vận chuyển lương thảo đều có ít nhất là một đoàn binh lực, trên đỉnh đầu còn có không quân tuần tra.

Ngay cả khi có tiểu đội thú nhân phát động tập kích thì liên quân nhân tộc ở lân cận cũng có thể chạy tới chi viện kịp lúc. Ít nhất là không quân có thể đến ngay lập tức.

Khác với Kỵ binh Griffin, khả năng chịu tải của tọa kỵ Á Long tải cao hơn rất nhiều. Một con Phi Long có thêm hai ba người ngồi cũng không thành vấn đề.

Chính vì điều này mà đội ngũ thú nhân lẻn vào không dám hành động vào ban ngày, phải đợi đến buổi tối mới ra ngoài hoạt động.

Hành quân trong hoàn cảnh tối lửa tắt đèn, chỉ tính riêng việc tìm được mục tiêu cũng đã khó rồi, lại càng không cần phải nói đến việc thăm dò được thực lực của đối phương.

Nhiều khi đều là mơ mơ hồ hồ phát động thế công, sau đó lại mơ mơ hồ hồ kết thúc chiến đấu.

So với số lượng tiểu đội tấn công được thú nhân phái ra đánh lén, chiến tích lấy được quả thực vô cùng đáng thương. Dù sao một vị đại đội trưởng vận lương như Hudson chưa bao giờ cảm nhận được áp lực.

Sau khi nhận ra được hành động lần này của thú nhân có chút không ổn, nhưng lại không biết là không ổn ở nơi nào, Hudson cũng chỉ có thể hạ lệnh tăng cường đề phòng.

. . .

Lutecia, khi thư cầu viện của Vương quốc Alpha truyền đến, Hội nghị liên minh nhân tộc đã tiếp tục xảy ra tranh luận.

Không giống với lúc trước, cuộc tranh luận lần này không phải là có đồng ý hay không. Bởi vì chiến tranh đã bộc phát toàn diện, quân đội của các bên đều đang ở tiền tuyến chém giết, chi viện là chuyện đương nhiên.

Thế nhưng đến vấn đề số lượng cụ thể cao thủ được phái ra thì mọi người lại có ý kiến khác nhau.

Muốn xây dựng được một tuyến đường trên biển là một công trình cao cấp, ngay cả những Ma pháp sư bình thường cũng không có tư cách tham dự, chỉ có số ít Ma pháp sư cấp cao mới có được thực lực này.

Bởi vì khối lượng công trình rất lớn, lại phải hoàn thành trong một thời gian ngắn, nhất định phải cần nhiều vị Ma pháp sư cấp cao liên thủ với nhau.

Muốn mời đám Ma pháp sư lão gia này đi làm việc khổ lực này còn khó hơn việc nhờ bọn họ ra chiến trường rất nhiều. Ngay cả khi thủ lĩnh của các thế lực lớn tự thân xuất mã, cũng chỉ có thể dùng lời ngon tiếng ngọt để khuyên bảo, không chừng còn bị đám lão gia này mắng cho một trận.

Nhưng dù khó khăn đến đâu thì cũng phải giải quyết, sau những cuộc cãi lộn không ngừng, Liên minh nhân tộc cuối cùng đã đạt được một nhận thức chung. Trong lúc bọn họ đang chuẩn bị thương lượng các chi tiết cụ thể hơn thì đại diện của Vương quốc Alpha lại đưa ra một đề xuất mới, phá vỡ sự tĩnh lặng trong hội trường.

"Đòi tiền", cái này khó hơn nhiều so với việc đòi người. Ai cũng biết chiến tranh là một con cự thú nuốt vàng, muốn hủy diệt Đế quốc Thú Nhân thì nhất định phải là một cuộc chiến dài hơi.

Một khi liên minh tiếp nhận gánh nặng này liền sẽ phải chịu trách nhiệm tới cùng.

10 triệu, 20 triệu, 30 triệu. . . Những cách cục này đều là nhỏ, không có hơn trăm triệu kim tệ là sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ cấp bậc sử thi này.

Không nói những cái khác, từ khi chiến tranh bộc phát đến giờ, chỉ tính riêng tổng quân phí mà Vương quốc Alpha, Công quốc Mosey, Vương quốc Warhammer và Công quốc Orton phải bỏ ra đã nhiều hơn một trăm triệu kin tệ.

Trước khi chiến tranh bùng nổ, đây là một con số mà tất cả mọi người đều không dám nghĩ đến. Nhưng khi trận chiến tranh này nổ ra, con số này liền xuất hiện một cách tự nhiên.

Số lượng kim tệ này cũng tương đương với tất cả nhân khẩu của cả bốn quốc gia kia đều cống hiến hai kim tệ vào quỹ chiến tranh.

Tỉ lệ thực tế có lẽ sẽ càng cao hơn, bởi vì chiến tranh mà dân số của bốn quốc gia đã bị giảm đi đáng kể, tương ứng hạn mức mà một người phải gánh chịu cũng sẽ tăng lên.

Vì gom góp tài chính, Công quốc Mosey là quốc gia đầu tiên phát hành trái phiếu chiến tranh ra bên ngoài, sau đó tới Vương quốc Warhammer phát hành trái phiếu xây dựng sau chiến tranh, và tiếp theo là tới Vương quốc Alpha phát hành trái phiếu chiến tranh.

Công quốc Orton là nước duy nhất không vay nợ với quy mô lớn, đó là bởi vì bọn họ đã dành quá nhiều thời gian để tham chiến mà chưa kịp tiêu xài quân phí.

"Bá tước Predrag, không phải quý quốc vừa mới phát hành một đợt trái phiếu chiến tranh sao, tại sao lại thiếu tiền nữa rồi?"

Giám mục Montesson nghi ngờ hỏi.

Bình Luận (0)
Comment