Người dịch: Whistle
Đầu năm mới in một lô trái phiếu trị giá hơn 30 triệu kim tệ, gần đây lại sản xuất thêm một lô trái phiếu hơn 20 triệu kim tệ, Vương quốc Alpha đã vượt qua Công quốc Mosey, trở thành nước thiếu nợ nhiều nhất.
Mặc dù quân phí là một cái hang không đáy, nhưng cũng có thể tính toán được đại khái. Nhiều tiền như vậy, không thể có chuyện xài hết ngay lập tức được.
"Ngài Giám mục, lô trái phiếu thứ hai của chúng ta bị ế rồi.”
“Có lẽ là vì gặp phải thời điểm thị trường bão hòa, hoặc có thể là do thị trường đang lo lắng về khả năng trả nợ của chúng tôi. mọi người không còn nhiệt tình mua trái phiếu chiến tranh của chúng tôi nữa.”
“Hiện tại, tất cả các chi tiêu quân sự của chúng tôi đều đến từ số tiền huy động được từ lô trái phiếu phát hành vào đầu năm, hiện giờ cũng đã xài hết ⅔ rồi.”
“Thị trường lo lắng chúng tôi không có năng lực trả nợ cũng phải. Thú nhân không hề có ý định quyết chiến với liên quân, mà cố ý rút lui về phía sau, tiếp tục ngoan cố chống cự.”
“Nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, không ai biết được trận chiến này sẽ phải đánh trong bao lâu.”
“Tất cả mọi người đều biết là Vương quốc Alpha đã phải chịu tổn thất nặng nề trong cuộc chiến này, khả năng cao là doanh thu tài chính sau chiến tranh sẽ bị giảm xuống một nửa.”
“Nếu các khoản nợ của vương quốc tiếp tục tăng lên một cách không giới hạn, rất có thể đến cuối cùng, chúng tôi sẽ không còn đủ tài chính để thanh toán tiền lãi!"
Bá tước Predrag mặt không đổi sắc nói.
Vương quốc Alpha trực tiếp ngả bài, là do tài chính xảy ra vấn đề. Nếu như liên minh không có khả năng vươn tay giúp đỡ, bọn họ sẽ rất khó có thể cam kết vấn đề hậu cần của đại quân trên tiền tuyến.
Mọi người đều đang âm thầm tính một chút, sau đó lại nhìn về phía Bá tước Predrag bằng ánh mắt tràn đầy đồng tình.
Ban đầu có người còn muốn để Vương quốc Alpha tăng lãi suất trái phiếu, nhưng sau đó đã bị mọi người bác bỏ.
Vấn đề hiện giờ không phải là tiền lãi, nếu khoản nợ này tiếp tục tăng lên, sợ là ngay cả tiền vốn cũng khó có thể thu hồi lại.
Không có tiền chính là không có tiền. So với việc quỵt nợ không trả tiền, loại con nợ thực sự không có tiền này mới là vấn đề rắc rối nhất.
Sau tâm trạng khẩn trương chính là yên tâm.
Đánh giá từ thái độ có trách nhiệm của Vương quốc Alpha, bọn họ rõ ràng đang rất để tâm đến vấn đề nợ nần, và không hề có ý định nằm thẳng.
Chỉ cần tích cực ứng phó là sẽ có biện pháp giải quyết. Đặc biệt là Vương quốc Alpha còn thu hồi lại số lãnh thổ bị mất, chỉ cần khôi phục nguyên khí, nợ nần sẽ không phải là vấn đề.
"Bá tước Predrag, Vương quốc Alpha là người được hưởng lợi lớn nhất sau khi hủy diệt Đế quốc Thú Nhân. Để cho công bằng, quý quốc cần phải đền bù cho liên minh một cái giá tương xứng.”
“So với những lợi ích mà quý quốc có thể nhận được, chúng tôi chỉ yêu cầu quý quốc gánh chịu quân phí, chuyện này cũng không tính là quá phận.”
“Hiện giờ tình hình tài chính của quý quốc xảy ra vấn đề, quý quốc nên tích cực triển khai các biện pháp giải quyết mới phải, thay vì đẩy hết trách nhiệm cho liên minh!"
Giám mục Montesson nói với vẻ mặt nghĩa chính ngôn từ.
Vốn dĩ Giáo Đình còn đang tính xem phải làm sao mới trấn áp được Vương quốc Alpha, nhưng bây giờ khi nhìn đối thủ của mình rơi vào khủng hoảng tài chính, gã ta cao hứng còn không kịp, há sẽ vươn tay ra giúp đỡ.
"Ngài Giám mục, chúng tôi đã sử dụng biện pháp rồi, trái phiếu đã được in ra rồi, tiếc là không bán được.”
“Mọi người đều biết, Giáo Đình là thế lực giàu có số một số hai trên toàn bộ đại lục. Nếu như ngài Giám mục có thể đại diện cho Giáo Đình mua lại lô trái phiếu chiến tranh này, chúng tôi sẽ không cần phải làm phiền đến liên minh nữa!"
Bá tước Predrag cười ha hả trả lời.
Giáo Đình phú giáp thiên hạ, đây là sự thật mà mọi người đều biết. Nhưng đó là chuyện của trước khi, bây giờ Giáo Đình nhập không đủ xuất đã mấy trăm năm nay, của cải ban đầu đã bị ăn sắp hết rồi.
Nếu như không phải vì kiếm tiền, Giáo Đình cũng không phát sinh mâu thuẫn xung đột với chính phủ các nước. Một nửa tiếng xấu hiện giờ là do lịch sử để lại, một nửa khác là bởi vì xung đột lợi ích gây ra.
Nếu chỉ xét thu nhập trên giấy tờ, doanh thu tài chính của Giáo Đình vẫn cao nhất đại lục. Tiếc rằng, khổ trước sướng sau thế mới giàu, giàu trước khổ sau thế càng đau.
Đám cao tầng của Giáo Đình đã quen với cuộc sống xa hoa hiện giờ rồi, muốn bọn họ hạ thấp mức sống của mình chính là dị đoan lớn nhất.
"Hừ!"
"Ngươi chỉ giỏi ngụy biện! Nếu như quý quốc đề cao lãi suất trái phiếu. . ."
Vừa nói được nửa câu, Giám mục Montesson lại nuốt trở vào. Đây là một nghịch lý, nếu như dựa theo kế hoạch của đối phương, dù cho có trả lời thế nào cũng đều là sai.
Trái phiếu lãi suất thấp bán không được, lãi suất cao thì ngay cả tiền vốn cũng không thể trả nổi, lúc đó lại càng bán không được.
Hiện tại tất cả mọi người đều đang hoài niệm khoảng thời gian tốt đẹp trước đó khi Người Mosey chào hàng trái phiếu chiến tranh. Tiền lãi cao thì không nói, khả năng trả nợ còn được đảm bảo. Trực tiếp đánh thuế trả lãi, cưỡng ép chia cho các quý tộc trong nước.
Nhưng cách này lại không thể áp dụng cho Vương quốc Alpha.
Người Mosey có thể tiếp nhận, đó là bởi vì đã đến cảnh nước mất nhà tan, không tiếp nhận thì sẽ cửa nát nhà tan. Cho dù làm vậy sẽ gây tổn hại đến lợi ích của bản thân, nhưng các quý tộc cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Bây giờ là thời đại phản công, cho dù là không có tiền, bị ép phải kết thúc chiến tranh sớm, các quý tộc của Vương quốc Alpha cũng có thể chấp nhận.
Dưới bối cảnh này, đừng mơ đến việc cắt thịt, hút máu lâu dài trên người bọn họ.
Dù sao kết thúc chiến tranh sớm thì tất cả mọi người đều đồng thời mất mặt. Nếu như Liên minh nhân tộc chịu được, Vương quốc Alpha cũng có thể không cần mặt mũi.